Khánh Dư Niên (Dịch Full)

Chương 871 - Chương 1820: Mỉm Cười Nhìn Anh Hùng Phi Thường 4

Chương 1820: Mỉm cười nhìn anh hùng phi thường 4 Chương 1820: Mỉm cười nhìn anh hùng phi thường 4

๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑

Dòng mưa thu thê lương cứ thế tự nhiên rơi xuống, hai bên đường phố kinh đô những cây xanh còn chưa kịp đổi màu lá vàng, chỉ biết vất vải rụng đi vài chiếc lá, làm bằng chứng cho cái lạnh của mưa thu, sức mạnh của gió thu. Dòng nước mưa từ từ thấm ướt mặt đất, nhưng lại khiến bá tánh lam lũ vất vả kiếm sống trong thành trở nên mệt mỏi, bởi với mỗi cơn mưa thu là một trận gió lạnh khiến thân thể họ cảm thấy khó chịu.

Những bức tường đỏ thẫm của cung điện vô tri vô giác, không biết nóng lạnh, chỉ im lặng mà thờ ơ đón nhận những luồng nước mưa rửa sạch. Nước mưa làm ướt hoàng thành oai hùng, khiến những màu đỏ rực rỡ kia dần trở nên sâu thẳm và tối tăm hơn, như những vệt máu sắp đông cứng.

Tiếng kẽo kẹt vang lên khi cửa cung điện chậm rãi mở ra, những đinh đồng mới sửa trên cánh cửa gỗ sáng lên hào quang. Hơn trăm quan lại với vẻ mặt phức tạp xếp thành hàng dài đi ra ngoài, dưới sự dẫn dắt của nghi trượng, men dọc theo ngự đạo tới tận giữa quảng trường rồi đứng thành hai bên. Đó đều là các đại thần trong triều đình Khánh Quốc, phụ trách mọi công việc dân sinh trong vương quốc, nhưng trong ngày u ám này, bọn họ chỉ có thể im lặng làm người xem.

Ba tiếng roi nổ vang của tiểu thái giám hoàng môn, tiếng trống đâu đó trong góc tháp canh hoàng thành vang lên đùng đùng, lan tỏa khắp nơi âm vang rung chuyển, đập mạnh vào tâm can mọi người trong hoàng thành.

Buổi yết triều đã kết thúc bế mạc, hôm nay chỉ xử lý duy nhất một việc, đó là định án cho cựu Viện trưởng Giám Sát viện Trần Bình Bình.

o O o

Trên các con phố bốn phía hoàng thành, rất nhiều bá tánh Khánh Quốc từ từ kéo đến. Bọn họ mặc áo quần sặc sỡ đủ màu, mang theo mùi vị sang hèn khác biệt, được tiếng trống từ trong cung vọng ra gọi về, chậm rãi tiến về phía quảng trường trước cung điện. Đám người càng lúc càng đông đảo, dần dần tràn ngập cả khoảnh sân rộng lớn, nườm nượp như kiến cỏ.

Từ lúc trời còn chưa sáng, các nha môn và Kinh Đô phủ đã bắt đầu rền vang tiếng trống chiêng khắp nơi, dán thông cáo báo cho toàn thể bách tính kinh đô biết, hôm nay sẽ xảy ra chuyện gì.

Chỉ cần lưỡi dao không rơi xuống thân mình, đám dân chúng vẫn luôn có hứng thú được xem náo nhiệt, nhất là khi ai cũng biết, hôm nay vị đại quan sẽ bị bệ hạ giáng cực hình chính là Viện trưởng Giám Sát viện Trần Bình Bình bí ẩn khó lường, khiến toàn thể bách tính càng thêm hưng phấn tò mò.

Danh tiếng của Giám Sát viện trên võ đài quan trường Khánh Quốc quá vang dội, hình ảnh lại quá u tối đáng sợ, còn vị lão Viện trưởng ngồi trên xe lăn thì ít ai từng thấy mặt, ai nấy đổ xô vây quanh quảng trường, muốn nhìn xem vị đại nhân vật huyền thoại này có thật sự như truyền thuyết miêu tả, ba đầu sáu tay, khí thế quỷ dị, giống như yêu ma.

Đặc biệt, khi biết tên ma quỷ Giám Sát viện này còn táo bạo mưu sát bệ hạ trong cung, vị Hoàng đế bệ hạ hiền minh nhân ái thương dân. Trong lòng tất cả bách tính đều dấy lên ngọn lửa căm phẫn từ tận đáy lòng, muốn tận mắt chứng kiến tên ác ma này bị thiêu rụi thành khói đen dưới ánh hào quang của hoàng quyền.

Mấy chục năm qua, Giám Sát viện luôn nổi tiếng bí hiểm và quái ác, mặc dù nhắm vào giới quan lại Khánh Quốc, nhưng hành động tàn nhẫn, thủ đoạn khủng khiếp. Chọc giận các văn thần tức là chọc sĩ phu trong thiên hạ, cũng đồng nghĩa với việc chọc giận luận điệu trong thiên hạ, nên Giám Sát viện luôn có tiếng xấu trong dân gian.

Trong truyền thuyết dân gian, Giám Sát viện là nha môn quỷ quyệt, chuyên ăn thịt người không nhả xương, thạo nhất là cưỡng ép nhận tội, tra tấn tàn nhẫn, giết người không gớm tay. Có lẽ Giám Sát viện thực sự có nhiều thủ đoạn đen tối không thể lộ ra ánh sáng, nhưng bách tính Khánh Quốc, muôn dân thiên hạ đâu thể biết hết, chỉ nghe đồn thổi mà thôi.

Dẫu vậy, trong những năm gần đây Giám Sát viện xuất hiện một Tiểu Phạm đại nhân lừng lẫy đã phần nào xoa dịu bớt chút khí thế u ám của Giám Sát viện. Nhưng thời gian y cầm quyền còn ngắn, chưa đủ để thay đổi được ấn tượng sâu sắc của Giám Sát viện trong dân gian.

Dù sao, Phạm Nhàn chỉ có thể thay đổi được một phần rất nhỏ, sĩ tử bách tính Khánh Quốc tôn sùng kính ngưỡng Phạm Nhàn phần nhiều vẫn tập trung vào hình tượng cá nhân đứng trên mây của y, chứ không thay đổi nhiều quan điểm về Giám Sát viện. Đối với bách tính kinh đô, Giám Sát viện có lẽ chỉ thêm chút sinh khí con người nhưng vẫn không hề có thiện cảm với kiến trúc u ám kia, thậm chí vô thức còn sợ hãi, sợ hãi kéo dài biến thành căm phẫn vô cớ.

Thủ lĩnh hắc ám kinh khủng trong truyền thuyết Trần Bình Bình sắp bị xử tử trước mặt mọi người, toàn thể bách tính kinh đô đều mơ hồ cảm thấy phấn khích. Có lẽ đây chỉ là tâm trạng tự nhiên của bách tính, cả đời có thể chứng kiến một nhân vật huyền thoại chết trước mặt mình, bồi đắp thêm chuyện trò nhàm chán trong tương lai, là một trải nghiệm thú vị cho cuộc đời vô vị của họ.

Bình Luận (0)
Comment