๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Đương nhiên tin tức này cũng đã bay vào hoàng cung, hoàn toàn không coi bức tường cung điện hùng vĩ ngăn cách ra gì, vọng vào tai Hoàng đế và Thái hậu. Theo như những lời Diêu thái giám âm thầm kể lại, khi Hoàng đế Khánh Quốc nghe tin này, bệ hạ nhẹ nhàng vuốt bộ râu dài, cực kỳ đắc ý, đêm đó lại ghé qua căn lầu nhỏ một chuyến. Còn Thái hậu sau khi biết được tin này đã nhanh chóng tới phía sau điện Hàm Quang lễ thần, liên tục vuốt chuỗi tràng hạt trên ngón tay, gương mặt tươi cười rạng rỡ.
Nói đến cũng lạ, bao gồm cả Phạm Nhàn thì Hoàng đế Khánh Quốc có tổng cộng năm hoàng tử, Tam hoàng tử còn nhỏ tuổi tạm chưa tính đến; nhưng Đại hoàng tử tuổi đã không nhỏ, kết hôn đã lâu, nhưng vẫn chưa có con; Nhị hoàng tử và Thái tử cũng vậy. Tính đi tính lại, đứa bé trong bụng Tư Tư ở Phạm phủ hiện giờ lại chính là người đầu tiên của đời thứ ba của hoàng gia.
Chuyện này khiến các vị quý nhân trong hoàng cung không khỏi mất hứng, có điều Thái hậu lại có phần tiếc nuối, giá như nữ nhân mang thai là Thần nha đầu thì tốt biết mấy, chưa nói tới chuyện là quận chúa hay là chính thê của Phạm Nhàn... dẫu sao cũng là đứa cháu gái ngoại mình cưng chiều nhất.
Với quyền thế và địa vị hiện giờ của Phạm Nhàn, chuyện vui tới cửa như vậy, đương nhiên thu hút vô số khách khứa đến tặng quà chúc mừng. Trong những ngày sau, trước cửa chính của Phạm phủ ở phía nam thành, ngựa xe như nước, các quan viên qua lại không ngừng; hai vợ chồng Đằng Tử Kinh đều chạy đến mức hai chân như muốn nhũn ra.
Ngoại trừ một số nhân vật quan trọng như người của Tĩnh Vương phủ, Phạm Nhàn phải ra mặt tiếp đón, những khách khứa còn lại đều được Thượng thư bộ Hộ - Phạm Kiến ra tay ngăn cản.
Cũng may khách khứa chỉ đến để tặng quà cáp chứ không dám làm phiền quá lâu. Thật ra trong lòng mọi người ở triều đình và hoàng cung họ cũng đang tính toán: mặc dù việc Phạm Nhàn có con là một sự kiện lớn, nhưng người mang thai lại là tiểu thiếp của y. Nếu hiện giờ mọi người tỏ ra quá nhiệt tình, ai biết trong lòng vị Quận chúa nương nương kia sẽ nghĩ sao?
Lấy lòng một bên nhưng lại đắc tội với bên còn lại, đây là một vụ mua bản không có lời. Hơn nữa, những quan viên này cũng không biết rốt cuộc trong cung vui vẻ đến mức.
o O o
Ba ngày sau, niềm vui trong cung đã được thể hiện trước mắt các quan viên và bách tính Khánh Quốc thông qua hai phương thức. Đầu tiên là tờ báo viền hoa do cung đình quản lý, dùng màu in đỏ để thông báo tin vui này cho con dân trong thiên hạ.
Báo chí của hoàng cung, xưa nay thường kể những chuyện cười như quan viên tranh giành tình nhân, thuật lại khía cạnh hài hước trong lịch sử, chuyện mối tình đầu của Trần Bình Bình. Tuy có phần nhàm chán không thú vị, nhưng lại rất thu hút người đọc. Có điều kể từ khi Phạm Nhàn nắm quyền Giám Sát viện, thông qua việc tái cơ cấu, y đã làm cho mọi việc trong viện trở nên minh bạch. Phạm Nhàn lệnh cho Bát Xử dán vô số thông báo ở cửa Nhất Xử, biến những đấu đá tối tăm trên quan trường thành những tập truyện phá án. - Cho dù là kiếp trước hay kiếp này, những câu chuyện gối đầu và nắm đấm luôn chạy nhất. - Báo chỉ cung đình chỉ có gối đầu, thiếu nắm đấm, nên phong thái của nó bị giấy tờ thông báo ở cửa Nhất Xử đoạt mất.
May là Phạm Nhàn có con, Hoàng đế âm thầm cho phép báo chí cung đình phóng đại sự việc, miêu tả chi tiết cuộc đời của Phạm Nhàn từ Đàm Châu tới kinh đô trong một tiểu thuyết trường thiên đầy vẻ tự sướng, loáng thoáng đề cập tới Quận chúa, Thánh nữ Bắc Tề và quá khứ của vị mẫu thân trẻ tuổi ở Phạm phủ, những đêm ngâm thơ trong điện và chuyến đi về Giang Nam...
Đây là tổng kết về cuộc đời hai mươi năm bận rộn và rực rỡ của Phạm Nhàn. Khi báo chí được xuất bản, giá giấy kinh đô tăng cao, các tiểu thư ở trong các phủ đệ đều năn nỉ bề trên trong nhà bỏ ra một khoản tiền lớn để mua một bản đặt trong phòng riêng coi như kỷ niệm. Đồng thời, trong lòng họ thầm hi vọng Thần Miếu huyền bí kia có thể ban mình... một chàng trai giống như Tiểu Phạm đại nhân.
Cuối cùng báo chí hoàng cung đã tận dụng cơ hội này, một lần nữa chinh phục bách tính kinh đô vốn luôn trước trước bảng thông báo Nhất Xử.
Thái độ vui mừng thứ hai trong cung chính là ban thưởng.
Không biết đây là ý của Hoàng đế hay của Thái hậu, nhưng phần thưởng trong cung như nước chảy vào Phạm phủ. Tuy người mang thai là Tư Tư, nhưng từ Phạm Kiến đến Liễu Thị, thậm chí là tiểu thư Phạm gia đang theo học ở Bắc Tề xa xôi, mỗi người họ Phạm đều được trọng thưởng. Chính thê của Phạm Nhàn là Lâm Uyển Nhi còn nhận được phần thưởng quý giá hơn cả.
๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑