Khát Vọng Thành Tường

Chương 2

Chương 2: Cảnh trong mộng

Trong giấc ngủ mơ mơ màng màng, Eren lại rơi vào cảnh trong mộng. Đó là một nơi tràn ngập hơi thở dâʍ ɭσạи của alpha, phảng phất như mùi rượu nho nồng đậm, lấp đầy một mùi hương.

“Mở hai chân của em ra, Eren, tôi muốn nhìn thấy sự phục tùng trọn vẹn của em.”

Eren nhìn thấy mình bị trói trên một chiếc ghế chạm trổ hoa văn rất dài, cơ thể nằm ngửa, hai tay đặt quá đỉnh đầu, cổ tay bị xiềng xích màu đen lạnh như băng trói buộc. Cổ tay màu tiểu mạch, sợi dây xích đen kịt, tay dựa trổ hoa màu trắng, ba màu sắc hỗn hợp làm cho con người ta miên man bất định. Giống như là lớp lông tơ màu đen và tϊиɦ ɖϊƈh͙ màu trắng nổi bật ở trên làn da.

Eren muốn nhìn rõ mặt người vừa ra lệnh, nhưng mà người nọ giống như là đứng ngược ánh sáng, hư ảo như là sương mù không nhìn thấy hình dạng thực.


Thế nhưng chân Eren lại mở ra, đó là cơ thể của cậu đang tuân theo mệnh lệnh.

“Anh là ai? Rốt cuộc muốn làm gì?”

“A…” Người nọ nở nụ cười, hơi thở cường đại như ánh mặt trời nóng bỏng hùng mạnh tiến đến, “Tôi là ai? Tôi là khát vọng sâu nhất của em, là người em sẽ ngày nhớ đêm muốn đánh dã chiến mở rộng hai chân mà đón nhận, là thứ thuốc khiến em có thể an tâm, là người có thể chi phối em.”

Từ phần bụng dưới bắt đầu bốc lên nhiệt khí, giống như bụi gai phủ đầy mật ong, nước mắt của cậu vui sướng mà tuôn ra, giống như nghe thấy thanh âm cực kỳ hoan hỉ mà khóc. Trong lòng dâng lên sợ hãi vô tận, Eren cảm thấy được mình giống như đang bị bản năng thôn tính, chỉ vì đối phương nói ra vài câu cường thế mà cúi mình coi là thần, như vậy cơ thể này còn có cái ý nghĩa gì?


“Em không chạy trốn được, em xem, nước mắt của em đang lưu giữ lại sự vui sướng, khát vọng sự vuốt ve của tôi. Ha ha, nhìn thằng bé đáng yêu của em kìa, đang run rẩy giống như con bướm hút lấy mật hoa.”

Tựa hồ bị cậu khó chịu mà vặn vẹo thân thể lấy lòng, thanh âm của người nọ không còn lãnh đạm thờ ơ nữa, mà là bắt đầu đùa giỡn.

“Đầṳ ѵú của em đang chờ đợi bị tôi nhu rồi niết, lại kéo nó, rồi bị mút, đúng không?”

Cùng với lời nói phóng túng, ngón tay mạnh mẽ niết đầṳ ѵú của cậu, thô bạo lại quyến luyến vuốt ve làm nó đứng lên.

Phần eo đã hoàn toàn yếu ớt, bên trong bắt đầu tiết ra một thứ chất lỏng trong suốt, đồng tử của Eren giãn căng ra, cậu đem hết khả năng kiềm chế tiếng rêи ɾỉ của mình, hít sâu một hơi rồi lớn tiếng thét lên “Đây, đây không phải sự thật, tôi sẽ không, sẽ không như vậy, tôi tự do, tôi không muốn làm omega!”


Bóng tối đột ngột ập đến, toàn bộ cảnh tượng tất cả đều biến mất, Eren mãnh liệt mở mắt ra.

Cậu vẫn đang ở trong khu ký túc xá, mọi người đều đang ngủ say, cách đó không xa là Armin đang bất an mà cựa quậy người, vẫn chưa tỉnh lại.

Vì sao mà lại mơ như vậy, thật kinh khủng, cả người Eren đều ướt đẫm, cậu không dám tiếp tục ngủ, mà đi ra ngoài để tắm nước lạnh.

Ánh trăng ôn nhu lại lãnh khốc rơi trên mặt đất, giống như một câu ca dao mãi mãi không thay đổi. Tiếng nước chảy lại ngâm thành một khúc nhạc, chảy trên tảng đá nhẵn ẩm ướt.

Eren đứng bên giếng nước phía sân sau của binh đoàn huấn luyện, chỉ mặc một cái qυầи ɭóŧ, cầm cái thùng gỗ múc nước lạnh lên, mồ hôi ẩm ướt đều bị gội rửa sạch sẽ, cậu múc một thùng nước nữa lên, vùi đầu vào tắm rửa cho sạch sẽ thanh tỉnh.
“Eren…”

Thanh âm của Mikasa truyền đến từ phía sau.

Sắp bình minh rồi, sao Mikasa lại dậy sớm như vậy, Eren khó hiểu xoay người, “Mikasa, sao cậu lại ở đây?”

Ánh mắt của Mikasa dao động, cô không dám nói cho Eren, là bởi vì cô cảm nhận được hơi thở của omega không ổn định thấp thoáng, sau đó đi theo mùi này mà tới đây.

May mắn là trong quân doanh không có nhiều alpha lắm, hơn nữa phần lớn là alpha vị thành niên, cho dù có người đang ngủ mà bị mùi của omega ảnh hưởng, cũng chỉ tự mình mộng xuân. Dù sao quân đội cũng rất nghiêm khắc, chưa từng bị kíƈɦ ŧɦíƈɦ bởi omega.

“Không ngủ, đi ra ngoài một chút.” Mikasa hờ hững nói dối.

Eren chưa bao giờ hoài nghi lời nói của Mikasa nên ‘ồ’ một tiếng, chợt xấu hổ đứng lên, “Cái kia, tớ, tớ cũng không ngủ, đi ra ngoài một chút, tớ……”
“Ừ.”

Thấy Mikasa trực tiếp gật đầu chứ không hỏi về cái khác, Eren cúi đầu.

“Này, Mikasa, quá trình biến thành omega của tớ hình như ngày càng mạnh mẽ hơn.”

“Ừ.”

“Tớ không thể trở thành omega, tớ phải là alpha.”

“Ừ.”

“Mikasa rốt cuộc cậu có hiểu tớ đang nói về cái gì không!” Eren ném thùng gỗ xuống đất.

Ánh mắt của Mikasa đọng lại trên thùng gỗ, “Tớ biết. Cho dù Eren muốn cái gì, tớ đều sẽ ủng hộ.”

Eren đột nhiên vô lực, tiến lên mấy bước ôm lấy Mikasa, “Vì sao lại như vậy… Vì sao lại như vậy…”

Bàn tay của Mikasa dừng lại trong không trung thực lâu, cuối cùng vẫn ôm lấy Eren, “Cho dù phải dùng phương pháp gì… Tớ…”

Ánh trăng dịu dàng lại lạnh lùng rơi trên mặt đất, bao phủ lấy con người bị vận mệnh lừa gạt này.

Cùng lúc này, Levi ngồi bên cửa sổ chăm chú nhìn ánh trăng cũng đang rất mâu thuẫn.
Thiếu niên omega yếu ớt vừa bị hắn đuổi đi tựa như một đóa hoa linh lan trắng vậy, tựa hồ chỉ cần một ngón tay cũng có thể đâm chết cậu ta. Một omega như vậy, có thể sinh ra được một con người khỏe mạnh sao?

Bởi vì binh đoàn trinh sát có khả năng chiến đấu đều là những alpha cấp cao, hơn nữa tỉ lệ tử vong cũng cao, cho nên chính phủ và quân đội cho họ một đặc quyền, đó là cho họ tự chọn omega để phối ngẫu, khả năng sinh dục cao của omega sẽ làm cho những quân sĩ cấp cao trong binh đoàn trinh sát thỏa mãn về mặt sinh dục. Cho dù nếu tử vong ở nhiệm vụ tiếp theo, thì bọn họ vẫn có thể lưu lại hậu đại ưu tú, tiếp tục cố gắng chiến đấu với titan.

Là kẻ mạnh nhất nhân loại, Levi được đặc biệt cho phép đánh dấu lên bất kì omega nào mà hắn coi trọng, thậm chí là beta. Mỗi lần đi do thám trở về, chính phủ sẽ đưa đến một nữ omega, hoặc là một nữ beta có mùi của omega, hy vọng hắn có thể làm cho đối phương mang thai.
Nhưng mà Levi vẫn luôn cự tuyệt.

Cho dù là đem một omega đang động dục đến phòng ngủ của Levi, khiến không khí tràn ngập mùi của omega. Thế mà Levi cái con người cường đại mà kỷ luật này, có thể không thay đổi sắc mặt ném các cô ra ngoài như cũ.

Ném ra không chút lưu tình.

Levi chịu đủ rồi, hắn cũng không phải lợn giống!

Chính phủ cũng chịu đủ rồi, Levi đâu có bị thiến, cũng không có bị thương trên chiến trường, là một alpha trưởng thành, sao hắn lại có thể thờ ơ đối với việc động dục?

Levi mặt lạnh giằng co với cấp trên một hồi, cuối cùng vẫn là chỉ huy đi ra giải hòa.

“Là tại hắn chưa tìm thấy tình yêu đích thực của mình thôi.”

Nhưng mà chính phủ không tin, vì thế phòng ngủ của hắn đêm nay thừa ra một đóa linh lan nhỏ, là một nam omega.

Xem ra hình tượng của mình đã kém vô cùng, nếu có thể mang nam omega đến, chắc chắn lần sau có mang đến một nam beta cường tráng cũng không có gì là lạ… May là alpha tuyệt đối không thể sinh con, sẽ không cần lo lắng một ngày nào đó nhìn thấy đồng đội của mình trên giường.
Ngẩng đầu lên nhìn ánh trăng màu bạc, Levi thở dài một hơi.

Hắn cũng không hy vọng mình là alpha, bởi vì hắn là một alpha, một alpha cường đại… một tay hắn tạo nên rất nhiều bi kịch.

Hắn vĩnh viễn không thể tha thứ cho chính mình, không thể nào quên được chuyện xưa bụi phủ.

Omega mềm yếu, giống như con cừu non đợi bị làm thịt. Đổi lại cách hình dung một chút, omega đối với mùi của alpha không hề có sức chống cự, giống như lực trả đòn nhỏ nhoi của người thường đối với titan.

Dựa vào sức mạnh cách biệt để khống chế đối phương, đánh dấu đối phương, cái đó đối với việc titan ăn thịt con người có khác nhau sao?

Chỉ vì động dục mà chiếm lấy đối phương, thỏa mãn đối phương, làm cho đối phương sinh con cho mình… Việc như vậy, Levi không làm được.

Hắn không chỉ có tính khiết phích đối với mọi vật, mà đối với tình cảm cũng khiết phích.
Hết chương 2

Bình Luận (0)
Comment