Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 1036 - Chương 1036: Khó Mà Chạy Thoát

Chương 1036: Khó Mà Chạy Thoát Chương 1036: Khó Mà Chạy Thoát

Rất nhanh, trong cơ thể mọi người đã phục hồi chân nguyên toàn thịnh, khi đang muốn tiếp tục xuất phát, tu sĩ mập lùn đột nhiên giơ tay lên chỉ đến một hướng khác.

– Chúng ta đến đó đi!

Mọi người mừng rỡ:

- Đến động phủ rồi sao?

Tu sĩ mập lùn gật đầu:

- Khiến chư vị đạo hữu vất vả rồi, động phủ nằm trên hòn đảo không xa ngay phía trước kia, bây giờ chúng ta tới đó, khoảng chừng hai canh giờ nữa là có thể đến nơi.

- Vậy còn chờ gì nữa, không mau đi thôi? – Lão giả gầy còm hưng phấn nói, giậm chân một cái xông ra ngoài.

Đám người vội vàng đuổi theo.

......

Khu vực này không được đánh dấu trên hải đồ, dường như không bị đại yêu chiếm giữ, tu sĩ mập lùn dẫn theo bọn họ gần như là phi hành dọc theo một đường thẳng, qua hai canh giờ, phía trước xuất hiện một đường màu đen.

Bọn họ càng đến gần, đường đen càng lúc càng rõ ràng, dần dần hiện rõ hình dáng một hòn đảo.

Đột nhiên nhìn thấy tòa đảo này, trên mặt mọi người rối rít lộ ra vẻ kinh ngạc.

Tòa đảo này lớn hơn so với trong tưởng tượng của bọn họ, nam bắc ngang dọc ít nhất phải trải dài đến mười mấy dặm. Đảo lớn như thế rất hiếm có trên Thiên Yêu Hải Vực, nhiều ngày đã qua bọn họ cũng chỉ thấy được một tòa này thôi.

Trên đảo mọc đầy cỏ cây, một mảnh xanh um tươi tốt, sức sống tràn trề.

Xác định trên đảo không có khí tức của yêu thú, đám người tăng thêm tốc độ, khi đã gần tới nơi, tu sĩ mập lùn đột nhiên kinh ngạc thốt lên một tiếng:

- Không ổn! Nhìn nơi đó đi, hàn vụ đã tràn đến đấy, cấm chế sắp mất hiệu lực rồi!

Không cần tu sĩ mập lùn nhắc nhở, mọi người từ trên cao nhìn xuống, đã nhìn ra khu đất khác thường duy nhất trên đảo.

Tại trung tâm đảo nhỏ nơi chếch về phía nam, có một ngọn đồi núi.

Trên đồi núi cỏ xanh như tấm thảm, lúc này ở chính giữa bãi cỏ, lại bao trùm bởi một mảng sương mù màu lam, khoảng cách xa đến vậy, mà còn đứng dưới ánh mặt trời giữa trưa, thế nhưng mọi người vẫn có thể cảm nhận được ý lạnh nhàn nhạt từ trong màn sương mù.

Xem ra đây chính là hàn vụ mà tu sĩ mập lùn nhắc tới, chẳng biết tại sao đã tràn ra khắp nơi từ trong nội địa, như một khối lam bảo thạch khảm nạm trên mặt đất.

Chỉ là, nhìn cảnh tượng xung quanh hàn vụ lại không đẹp như vây.

Dường như lúc bấy giờ toàn bộ bãi cỏ trên đồi núi đều bị bao phủ bởi một tầng băng lạnh, cỏ cây như kiếm sắc, một mảnh trắng xóa, rất rõ ràng là đã bị chết cóng cả rồi, ngay cả bãi cỏ xung quanh cây cổ thụ cũng không thể may mắn thoát khỏi, phủ đầy sương giá, biến thành cây băng.

Đồng thời, dưới ảnh hưởng của hàn vụ, ý lạnh đang từ từ lan ra khắp bốn phía, có thể tưởng tượng, qua một khoảng thời gian nữa, cả tòa đảo sẽ bị biến thành thảo nguyên băng, sinh linh cỏ cây đều sẽ bị đông chết.

Khó trách bọn họ không phát hiện ra yêu thú xung quanh đảo nhỏ, đoán chừng chúng đều bị khí tức của hàn vụ dọa chạy rồi.

- Sao lại nhanh đến vậy?

Tu sĩ mập lùn có hơi hồn bay phách lạc, vội vàng bay về phía hàn vụ.

Khi tu sĩ mập lùn đang kiểm tra cấm chế, Tần Tang cũng bay tới, dùng chân nguyên bao quanh bàn tay, thử thăm dò bên trong hàn vụ.

Sau khi luồn tay vào, hàn vụ cũng không xảy ra tình trạng khác thường nào, nhưng ngay lập tức Tần Tang đã cảm nhận được một luồng hơi lạnh đến thấu xương, xuyên thấu chân nguyên, dường như trong khoảnh khắc đó hắn còn cảm thấy bàn tay như sắp mất đi tri giác, bị đông cứng hoàn toàn.

Lúc này, Tần Tang mới phát hiện hàn vụ bất tri bất giác mà muốn thâm nhập vào trong cơ thể hắn.

Mặt Tần Tang hơi biến sắc, vội vàng thôi động công pháp, xua đuổi hàn vụ ra khỏi cơ thể, cảm nhận được chân nguyên đã bị tiêu hao chỉ trong giây lát, bắt đầu âm thầm cân nhắc.

Loại hàn vụ này rất quái dị, xét riêng về mức độ lạnh giá mà nói, cũng không giống Huyền Sương Sát Phong, Huyền Sương Sát Phong có thể thôi động chân nguyên mà ngăn nó lại bên ngoài, nhờ vào nhiệt độ mặt trời để xua tan hàn ý trong cơ thể là được, nhưng hàn vụ thì không thể.

Hàn vụ ăn mòn mọi chỗ, tác động của ngoại vật không lớn, nên không thể ngăn nổi, xem ra sau khi tiến vào địa động, cần thời thời khắc khắc vận chuyển công pháp, chống cự hàn vụ mới ổn.

Tần Tang nghĩ tới đây, đi theo tu sĩ mập lùn vào trong, chưa đi được mấy bước đã thấy một khu vực cao tầm một trượng, địa động như trông như một đầm nước, sâu thẳm tĩnh mịch, có một tầng cấm chế kỳ dị phong tỏa ngăn trước cửa hang, lúc này hàn vụ đang chậm rãi bốc lên tỏa ra phía ngoài.

Những người khác cùng thử nghiệm, cũng có phát hiện tương tự Tần Tang, mỗi người mang một vẻ mặt khác.

Tu sĩ mập lùn đến phía trước địa động, kiểm tra một hồi, thở một hơi dài nhẹ nhõm, ra hiệu đám người rời khỏi đây trước, sau đó một mặt vui mừng nói.

– May quá! May mắn quá! Chúng ta đến kịp lúc, cấm chế vẫn còn, chỉ có điều bởi vì trước đó Phiền mỗ đã có cử chỉ lỗ mãng, thành ra trên cấm chế xuất hiện một vết nứt, có một phần hàn vụ tiêu tán ra ngoài, tạm thời không cần lo lắng cấm chế sẽ bị hủy đi.

- Chẳng qua là, chờ đợi thêm nữa, hàn vụ tiêu tán quá nhiều, dị tượng trên đảo sớm muộn gì cũng sẽ kinh động đến đại yêu ở vùng lân cận, chúng ta chỉ có nước chạy trối chết.

- Chư vị đạo hữu, việc này không nên chậm trễ, bây giờ chúng ta vào luôn đi?

Nho sinh áo xanh bay lên trên đỉnh một gốc băng thụ, ngắm nhìn bốn phía, nói:

- Phiền đạo hữu, chúng ta mới đến, đã tùy tiện xông vào địa động, không hay lắm đâu? Chẳng biết có đại yêu ẩn nấp xung quanh hay không, lỡ như chờ chúng ta vào rồi, những đại yêu núp mình mai phục bên ngoài, đến bao vây quanh đảo, coi như chúng ta có chắp thêm cánh cũng khó mà chạy thoát.
Bình Luận (0)
Comment