Chương 1040: Trở Mặt
Chương 1040: Trở Mặt
Đúng lúc này, phía trước truyền đến tiếng tu sĩ mập lùn lo lắng hô to:
- Không được loạn, cấm chế đã bị phá vỡ, mau theo ta đi vào!
Bây giờ Tần Tang mới phát hiện bản thân đã lui về hơi xa, trải qua kinh hãi ban đầu, lúc này hắn cũng cảm nhận được, hắc quang trông có vẻ thanh thế hùng vĩ, kỳ thực lại không có tính chất công kích quá mạnh.
Bóng người hắn vội vàng ngừng lại, dưới chân điểm một cái, xông về phía trước đón hắc quang, rất nhanh đã trở lại phía trước quang bích.
Lúc này, trước mặt Tần Tang xuất hiện một dáng hình yêu kiều vụt thoáng qua, hình như là một nữ tu trong đó. Mơ hồ có thể thấy được, bên trong thạch thất đối diện có thêm mấy bóng người, xem ra những người khác đã tiến vào rồi.
Thấy nàng ta thuận lợi xuyên qua quang bích, mà vết nứt bên trên quang bích đang nhanh chóng khép lại, Tần Tang cũng không do dự nữa, đang muốn lách mình đi vào, thân hình lại đột nhiên dừng lại tại giờ khắc này.
Ánh mắt hắn thoáng qua vẻ quái dị, không tiến vào mà ngược lại lui ra sau.
- Tần đạo hữu, ngươi còn chờ gì nữa, cấm chế cũng sắp khôi phục nhanh thôi, sao còn chưa đi vào trong?
Phía sau đột nhiên vang lên tiếng nói của lão giả gầy còm.
Tần Tang đột nhiên quay đầu, hai mắt híp lại, quan sát lão giả gầy còm từ trên xuống dưới, bất chợt hỏi một câu:
- Vừa nãy chính là ngươi đã liên lạc với người bên ngoài đúng không?
Khuôn mặt lão giả gầy còm biến sắc, nhưng đã che giấu đi ngay lập tức, gượng cười nói:
- Tần đạo hữu, ngươi đang nói gì vậy, người nào cơ?
Tần Tang nhìn chằm chằm lão giả gầy còm, khóe miệng hơi vểnh lên, lộ ra vẻ giễu cợt.
Sáu người ở đây, không ai phát hiện ra, trước khi hắn tiến vào địa động, đã để Thiên Mục Điệp lại bên ngoài.
Sau khi Thiên Mục Điệp hoàn thành lần lột xác thứ hai, thu được năng lực ẩn hình. Càng khiến Tần Tang bất ngờ hơn là, Thiên Mục Điệp vừa lột xác không lâu, năng lực đã cường đại vô cùng, có thể che giấu được khỏi cảm nhận của tu sĩ Kết Đan sơ kỳ.
Nếu không phải Thiên Mục Điệp là bản mệnh trùng cổ của hắn, có tầng liên hệ này, nếu như không gắng sức truy tìm, cho dù Thiên Mục Điệp có ẩn hình ở trước mặt, hắn cũng chẳng thể phát hiện ra.
Ẩn hình là năng lực mới duy nhất mà Thiên Mục Điệp đạt được sau khi lột xác, đối với tu sĩ Trúc Cơ kỳ, hay yêu thú Yêu Linh kỳ, thậm chí là cả linh trùng nhị biến khác, chắc chắn là vô cùng yếu ớt.
Có lẽ chính bởi nguyên nhân này, nên dù địch nhân có tu vi vượt qua nó cả một đại cảnh giới cũng có thể bị che mắt, bọn nó mới có khả năng sống sót được trong Tu Tiên Giới ngàn vạn hiểm nguy.
Vừa rồi khi ở ngoài địa huyệt, Tần Tang mượn cỏ xanh đã bị hàn vụ đóng băng để hấp dẫn lực chú ý của những người khác, sau đó lặng lẽ thả Thiên Mục Điệp ra, quả là không có bất kỳ người nào phát hiện được.
Tần Tang để cho Thiên Mục Điệp ẩn nấp trên một thân cây.
Không biết là vì luyện hóa thành bản mệnh trùng cổ, mà nhận được máu tươi của Tần Tang nuôi thân, hay là do ghi chép của Ngự Linh Tông có sai sót, kỳ thực Thiên Mục Điệp trong bản ghi không yếu ớt đến nỗi đụng một cái là chết như vậy.
Sau khi nhị biến, thực lực của nó cũng được nâng cao, mạnh hơn rất nhiều.
Mặc dù không thể sánh bằng tu sĩ Trúc Cơ kỳ, nhưng nếu so với tu sĩ Luyện Khí kỳ tầm thường, nó vẫn có khả năng giành chiến thắng, phối hợp thêm năng lực ẩn nấp cực mạnh, khi gặp phải nguy hiểm không khó để bảo toàn mạng sống, cho nên Tần Tang mới yên tâm để Thiên Mục Điệp ở lại bên ngoài.
Trong địa huyệt tràn ngập hàn vụ, Thiên Mục Điệp không phát huy ra bất cứ tác dụng gì, Tần Tang hoàn toàn không dám phóng thả Thiên Mục Điệp, thò đầu ra cái là chết ngay, còn không bằng để nó lại bên ngoài, thay hắn giám sát động tĩnh phía ngoài địa huyệt.
Lỡ như xảy ra biến đổi kỳ dị nào, nó có thể cảnh báo hắn ngay lập tức, để còn kịp thời thoát thân.
Giữa hắn và bản mệnh trùng cổ có huyết mạch tương liên, mặc dù Thiên Mục Điệp có linh trí không cao, nhưng Tần Tang vẫn có thể mơ hồ cảm ứng được ý nghĩ của Thiên Mục Điệp.
Hiện tại chỉ là một ý nghĩ, cùng với tu vi của Thiên Mục Điệp ngày một nâng cao, loại cảm giác này sẽ càng ngày càng rõ ràng, sau cùng Thiên Mục Điệp sẽ giống như một phân thân của Tần Tang, có thể nhìn được những gì đối phương thấy.
Đương nhiên, loại cảm giác này cần ở trong phạm vi nhất định mới có hiệu quả, hơn nữa nếu như ở giữa bị ngăn cách bởi cấm chế cường đại, nó có thể sẽ bị cắt đứt.
Chỉ là địa động cũng không quá sâu như trong tưởng tượng, mối liên hệ giữa Tần Tang và Thiên Mục Điệp vẫn còn tồn tại.
Đối với tu sĩ mập lùn và năm người khác, Tần Tang đều không hề tin tưởng, hắn có can đảm tham dự vào, là vì dựa vào tốc độ bay vượt xa tu sĩ cùng cấp, và đã chắc chắn cho dù bản thân gặp phải nguy hiểm cũng có thể trốn thoát ngay lập tức.
Hắn vốn cho rằng, nếu như đám người trở mặt, có lẽ nguyên nhân là bởi động phủ có một bảo vật đặc biệt quý giá, hoặc là tu sĩ mập lùn giở trò gì đó mà bị phát hiện.
Lại không nghĩ rằng, lúc này vừa mới tiến vào địa huyệt, còn chưa nhìn thấy động phủ Nguyên Anh trông như thế nào, đã xuất hiện vấn đề.
Vừa rồi trong nháy mắt khi sắp bước vào kẽ nứt trên cấm chế, Thiên Mục Điệp đột nhiên truyền tới một ý nghĩ, hàn vụ xuất hiện chấn động khác thường, dường như có một hư ảnh đã xông ra ngoài, biến mất không còn tăm hơi, trong lòng Tần Tang có hơi hồi hộp.
Bên trong địa động chỉ có bảy người bọn họ.
Trước khi tiến vào địa động, bảy người họ đề phòng lẫn nhau, dù có là ai cũng không thể rời khỏi tầm mắt của những người còn lại, báo động trước về cấm chế cũng là do đám người cùng nhau bày ra, trừ phi những người khác cũng giở thủ đoạn tương tự như Thiên Mục Điệp, bằng không rất khó động tay động chân dưới con mắt của mọi người.