Chương 107: Sụp Đổ
Chương 107: Sụp Đổ
Lạp Tháp đạo nhân vô cùng sợ hãi, kinh hoảng muốn chạy trốn, nhưng tốc độ của hắn còn chẳng bằng một nửa của tia thiểm điện bên trên, vừa mới bước ra nửa bước thì bị Âm Lôi đánh vào trán.
Ầm!
Sức mạnh của Âm Lôi bộc phát, chém đứt nhánh cây to dưới chân Lạp Tháp đạo nhân, sau tiếng nổ vang đó, trên nền đất đang trống rỗng bỗng xuất hiện một cái hố to, bên trong có một người bị cháy đen.
Tần Tang vẫn chưa yên tâm, lại ngưng kết thêm mấy đạo băng thứ, đâm vào cái hố to đó, thấy Lạp Tháp đạo nhân không có động tĩnh, lúc này mới yên tâm, đạp nhẹ chân bay xuống vách núi.
Thời điểm bay đến cạnh hố to, Tần Tang bỗng nhiên dừng lại, trên mặt vô cùng kinh ngạc, Lạp Tháp đạo nhân đã thành bộ dáng này rồi nhưng vẫn còn có một tia khí tức tồn tại.
Nghĩ một hồi, Tần Tang thu hồi linh thạch trong tay rồi lấy Diêm La Phiên, gọi Diêm Vương ra, sai nó đi nuốt hồn phách của Lạp Tháp đạo nhân.
Hắn vô cùng tò mò bản lĩnh ngự thú của Lạp Tháp đạo nhân, lúc Tần Tang vừa xuất thủ thì con Hoàng Oanh kia đã chạy đi rồi, không biết đi nơi nào, mặc dù nó không có sức chiến đấu, nhưng có thể dùng để điều tra.
Diêm Vương không thể qua mặt được tu tiên giả, khó mà tiếp cận, lúc giao thủ với tu tiên giả thì sợ hãi rụt rè, không có tác dụng lớn.
Nếu như không phải Lạp Tháp đạo nhân đang thoi thóp, nó cũng không dám xông vào phệ hồn.
Tần Tang nghĩ mãi không ra, uy phong trước kia lúc nó phản phệ mình đi đâu rồi.
Không ngờ rằng, lúc Diêm Vương bay ra từ trong cơ thể của Lạp Tháp đạo nhân lại không có mang theo hồn phách, mà chỉ ngậm một ít lục quang.
Tần Tang vô cùng kinh ngạc, cầm lục quang lên xem xét, chỉ là một sợi Nguyên Thần chi lực mà thôi.
Trầm tư một lát, Tần Tang đột nhiên nhớ tới, trước đó lúc Diêm Vương móc ra hồn phách của Viên Giác hòa thượng, chỉ tồn tại trong một nửa thời gian, Viên Giác hòa thượng là Tiên Thiên cao thủ, hồn phách hẳn phải ngưng thực hơn so với phàm nhân, còn Nguyên Thần tu tiên giả tu luyện hồn phách, hồn phách sẽ càng cường đại hơn.
Không nghĩ tới Diêm Vương không có tác dụng gì đối với tu tiên, Tần Tang thất vọng, ánh mắt quét qua, nhìn thấy túi giới tử của Lạp Tháp đạo nhân vẫn còn nguyên vẹn treo ở bên hông, đưa tay triệu túi giới tử đến, đánh một đạo hỏa diễm đốt cháy thi thể Lạp Tháp đạo nhân.
Không vội vã xem đồ vật bên trong túi giới tử, Tần Tang lách mình vào bên cạnh một gốc cổ thụ, đào ra Như Ý Thuẫn sau khi biến hình trong thân cây, bay lên ngọn cây cảnh giác liếc nhìn chung quanh.
Hắn và Lạp Tháp đạo nhân giao thủ một hồi, động tĩnh không nhỏ chút nào, không biết có người nào bị hấp dẫn đến đây không, hắn liên tục sử dụng pháp chú và pháp khí, linh lực đã hao tổn hơn phân nửa, nếu như lại gặp kẻ địch mạnh thì chắc chắn không phải là đối thủ.
Không nhìn thấy dấu hiệu có người đến, Tần Tang thi triển độn pháp, nhằm vào một phương hướng, chạy liên tục đi thật xa, tìm một chỗ bí ẩn để núp.
Hai khối ngọc bài đặt chung một chỗ không biến hóa chút nào, Tần tang nhìn một hồi thì thu vào bên trong túi giới tử.
Trừ cái đó ra, bên trong túi giới tử của Lạp Tháp đạo nhân ngoài một bộ Mộc hành công pháp cơ bản và mấy bộ thế gian võ công ra thì không có bất kỳ vậy gì hữu dụng, không có ngự thú chi pháp, thậm chí một khối linh thạch cũng không có.
Khiến Tần tang chú ý nhất là mười mấy túi huyết dịch không biết dùng nước tiểu của động vật nào ngâm, nước tiểu trong suốt bị tẩy sạch sẽ, không có một chút mùi tanh hôi.
Bao máu......
Nhìn những vật này, Tần Tang im lặng nửa ngày.
Kiếp trước hắn gia cảnh không tốt, cố gắng đọc xong sách, công việc đầu tiên đã phải chạy trên biên giới pháp luật, nhìn cứ tưởng ngợp trong vàng son, nhưng thật ra là đang nhảy múa trên lưỡi đao, không dám thư giãn dù chỉ một chút, nhiều nhất là lúc sắp không chịu nổi nữa thì tìm bộ điện ảnh giải phóng đầu óc.
Bây giờ nhìn thấy những đạo cụ mà trong phim ảnh mới có thể dùng được, lại nhịn không được mà hoài niệm.
Còn có một miếng ngọc giản, bên trong là giới thiệu liên quan tới Như Ý Thuẫn, sau khi xem xong, sắc mặt Tần Tang thay đổi, thầm mắng trong lòng một hồi lâu.
Vốn cho rằng ngoại trừ ngọc bài, thu hoạch lớn nhất chính là cái Như Ý Thuẫn này, không nghĩ rằng, Như Ý Thuẫn đã bị huỷ!
Thì ra, Như Ý Thuẫn ngoại trừ có thể tự động hộ chủ, còn có một công năng, chính là biến đổi hình dạng, biến thành phi kiếm, có thể trong nháy mắt tập trung sức mạnh của ba mảnh Như Ý Thuẫn, uy lực bộc phát ra có thể so với Thượng phẩm Pháp khí, vô cùng sắc bén.
Loại biến hóa này có thể trong chớp mắt hoàn thành, có thể đánh bất ngờ, quả thực vô cùng quỷ dị.
Nhưng cơ hội này chỉ có một lần, sau khi hóa kiếm, ba mảnh Như Ý Thuẫn đều sẽ sụp đổ.
Tần Tang lật xem, ba chữ phiến màu đen trên tấm chắn quả nhiên đều đầy vết rạn, không thể sử dụng thêm.