Chương 1089: Không Cam Lòng
Chương 1089: Không Cam Lòng
Truyền âm của Nguyên Tán Chân Nhân lại vọng đến, giọng nói lộ ra vẻ mệt mỏi:
- Chư vị đạo hữu, sau khi đột phá được vòng vây, ta và đạo trưởng sẽ phụ trách xử lý con cự quy này, mọi người chủ động thoát thân, nhanh chóng đi xin viện trợ.
Trước khi Tần Tang đến, bọn họ đã bị bao vây một khoảng thời gian, tu vi của Nguyên Tán Chân Nhân là cao nhất chỗ này, chân nguyên mạnh mẽ, cho nên có thể chịu đựng, còn những người khác thì đã tiêu hao rất nhiều sức lực, giống như ngọn lửa trước gió.
Sau khoảng chục hơi thở.
Bức tường thú triều ở xung quanh bị xé ra một cái lỗ hổng.
Mọi người nhìn thấy biển xanh mây trắng bên ngoài mà nước mắt rưng rưng, sợ hãi cảm thán thế gian đẹp biết bao.
- Đi nhanh!
Nguyên Tán Chân Nhân hét to một tiếng, truyền chân nguyên vào toà tháp nhỏ khiến nó nhanh chóng cao lên, trở thành một toà nhà cao ba trượng thạch tháp, mạnh mẽ nện xuống cự quy.
Thạch tháp vô cùng nặng nề, uy lực khủng khiếp.
Cùng lúc đó, Tần Tang và Song Đầu Hống cũng ra tay hết sức, đánh bay bọn yêu thú đang bao vây bọn họ. Mọi người cũng tranh thủ thời cơ, ai nấy như chim được xổ lồng, chạy tán loạn khắp nơi.
Sau đó, Tần Tang và Nguyên Tán Chân Nhân cũng lao nhanh ra ngoài.
Không ngoài dự đoán, cự quy thật sự không quan tâm những người khác, nó chỉ đuổi theo bọn họ mà thôi.
Tần Tang và Nguyên Tán Chân Nhân sóng vai nhau chạy như bay, Tần Tang quay đầu nhìn về phía cự quy đang theo sau, mắt sáng lên, hạ giọng nói:
- Nguyên Tán đạo hữu, con yêu thú này nhất định không buông tha cho chúng ta, nơi này rất gần với Thổ Nguyên Đảo. Vừa rồi bần đạo đã ra lệnh cho thuộc hạ đi cầu viện, bây giờ chúng ta đưa nó đến Thổ Nguyên Đảo, tập hợp cùng những đạo hữu khác, nói không chừng sẽ có cơ hội giết được con yêu thú này!
Tầm mắt Nguyên Tán Chân Nhân nhìn khắp một lượt Mộc Nguyên Đảo đang bị thú triều bao vây, do dự một chút, khẽ thở dài:
- Tại hạ vẫn còn vài vị người quen nữa đang bị thất lạc trên đảo, không biết tình hình bọn họ như thế nào. Bây giờ tại hạ không thoát được khỏi con yêu thú này, cũng không thể quay lại cứu người, nên đành nghe theo lời đạo trưởng, hy vọng những vị đạo hữu ở Thổ Nguyên Đảo có thể đến nhanh một chút.
Vẻ mặt Tần Tang mừng rỡ, nói:
- Thú triều lần này khắc hẳn so với những lần trước đó, bần đạo chạy ra từ biển sâu, còn thấy có nhiều con yêu thú hơn, chúng đang không ngừng xông đến đây. Sau khi bọn chúng chiếm được Mộc Nguyên Đảo sẽ không từ bỏ ý định, cho nên Ngũ Nguyên Đảo nhất định sẽ không chỉ đứng nhìn thôi đâu. Bần đạo đã phân tích mọi mặt, chỉ cần những vị đạo hữu kia không phải là những người có tầm nhìn hạn hẹp thì chắc chắn sẽ biết nên làm cái gì.
- Những lời này của đạo trưởng là thật sao, nãy giờ mới chỉ là một nhóm thú triều thôi à?
Nguyên Tán Chân Nhân ngạc nhiên, chợt thở dài:
- Ngũ Nguyên Đảo có thời gian tồn tại đã rất lâu, xem ra Yêu tộc đã không chịu nhẫn nhịn nữa. Không biết Ngũ Nguyên Đảo có thể ngăn cản một đợt tấn công này không, nếu không được e rằng Mộc Nguyên Đảo sẽ trở thành di tích giống như những đảo nhỏ trước kia.
Hai người thay đổi phương hướng, bay thẳng đến Thổ Nguyên Đảo.
Mặc dù Tần Tang có thể sử dụng tốc độ siêu nhanh để thoát khỏi sự truy đuổi của cự quy, nhưng hắn có tính kế cự quy cho nên không làm như vậy.
Trên mặt biển rộng mênh mông, có hai vệt độn quang sóng vai lướt qua, tốc độ ngang ngửa nhau, mà phía sau lưng bọn họ, cự quy đang đạp nước mà đi giống như Lang Ba Vi Bộ, mắt thấy có thể đuổi kịp đối phương nhưng vẫn chưa chạm đến được.
Miệng nó phun ra một luồng khói đen bắt đầu tấn công, dường như là chỉ lao về phía Tần Tang mà thôi, nhưng mỗi lần đều bị hắn tránh thoát dễ dàng.
Chạy trốn được một lúc, đã dần không còn nhìn thấy Mộc Nguyên Đảo nữa, chỉ có yêu khí ngút trời, cùng với tiếng gào thét lúc trầm lúc bổng.
Cự quy đuổi đến được nơi này thì bắt đầu hơi do dự.
Nó phát hiện bản thân lại bị đùa giỡn, hai người kia nhìn tưởng như hữu khí vô lực, một bộ dáng đèn cạn dầu sắp tắt, thực ra lại khoẻ như vâm, nó đuổi theo lâu như vậy mà không thấy tốc độ của bọn họ bị chậm đi chút nào.
Ngay lúc nó còn đang do dự không biết có nên đuổi tiếp không, thì phía chân trời xa xôi kia ánh lên mấy vệt độn quang, tiếng xé gió vang vọng tới.
- Viện binh đến rồi!
Hai người nọ đột nhiên cảm thấy phấn chấn hẳn ra, không hẹn mà cùng quay đầu lại.
Viện binh cũng phát hiện ra nơi này có điểm bất thường, tốc độ của mấy đạo độn quang trong số đó tăng vọt lên, lao nhanh đến chỗ này.
Lúc này cự quy mới nhận ra tình hình không ổn, nó lao đầu vào trong nước, bốn cái chân khua khoắng muốn chạy trốn thật nhanh vào sâu trong lòng biển Yêu.
Nhưng Tần Tang và Nguyên Tán Chân Nhân đâu chịu thả cho nó chạy đi, không tiếc sức lực chặn nó lại, cuối cùng đã đợi được viện binh đến rồi. Cự quy dưới sự bao vây tấn công của một đám tu sĩ, lực phòng ngự của nó có mạnh hơn cũng không thể chống cự lâu hơn được, không cam lòng nó gầm lên một tiếng giận dữ, nuốt hận nơi đây.