Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 1129 - Chương 1129: Kim Hoàn

Chương 1129: Kim Hoàn Chương 1129: Kim Hoàn

Một người một thú liên thủ, lại âm thầm có dấu hiệu áp chế được Kim Hoàn.

Đúng lúc này, đột nhiên xuất hiện điều bất thường.

Trên mặt đất tỏa ra ánh sáng xanh lục, trong nháy mắt thì như một tấm thảm xanh được trải ra.

Cỏ cây lớn lên nhanh chóng, điên cuồng lao đến chỗ Tần Tang đang đứng, những thứ này không phải cỏ cây thật sự, mà là từng đạo kiếm khí vô cùng sắc bén.

'Xoẹt xoẹt...'

Thập Phương Diêm La Trận bị kiếm khí vây quanh, thanh niên thề phải khiến Tần Tang vạn kiếm xuyên tim!

Tần Tang cảm thấy căng thẳng, biết là thanh niên đã muốn liều mạng, hắn tấn công không hề nương tay, rất khó tiếp tục phân tâm chống đỡ sương độc, nhất định không còn kiên trì được bao lâu nữa.

Một khi sương độc tấn công vào lục phủ ngũ tạng, thì thần tiên cũng không cứu nổi.

Tần Tang và Song Đầu Hồng cùng rống lên giận giữ, Cửu U Ma Hỏa quay ngược lại, đốt cháy cỏ cây, Song Đầu Hống cũng dốc hết toàn bộ sức lực, trợn lớn mắt bắn ra từng cơn gió lốc, một mình ngăn cản Kim Hoàn.

Nhưng thế tấn công của thanh niên rất ác liệt, Tần Tang cùng Song Đầu Hống liên thủ, cũng không thể ngăn cản.

Tần Tang hiểu rõ không thể nào đứng im khoanh tay chịu chết được, ưu thế của hắn chính là độn thuật, mật phù cộng thêm Kiếm Khí Lôi Âm, thậm chí tốc dộ còn nhanh hơn thanh niên một bậc.

Gặp đối thủ đang ở thế mạnh khó đối phó, Tần Tang gọi Song Đầu Hống quay về, lập tức bắt đầu vờn nhau, kéo dài thời gian, chờ đợi thanh niên kia chịu không nổi sự ăn mòn của sương độc.

Sự thật chứng minh, kế sách của Tần Tang có hiệu quả.

Hung hăng tấn công một đợt vẫn không giết chết được Tần Tang, sắc mặt của thanh niên ngày càng kém, sương độc đã xuyên thấu chân nguyên hộ thể của hắn, thậm chí trên da đã bắt đầu xuất hiện màu tím đỏ dần lan vào bên trong, xâm nhập vào kinh mạch, từng trận đau nhức kéo tới.

Cuối cùng, thanh niên không chịu nổi nữa, phải dừng tay lại, nếu không thì chẳng giết được Tần Tang, mà hắn lại chết vì trúng độc trước.

Kim Hoàn đột ngột dừng lại, ảo cảnh cũng rút đi như thủy triều.

Thanh niên thu hồi pháp bảo.

Tần Tang dừng độn quang, hơi thở vô cùng dồn dập, phía sau lưng đã ướt sũng mồ hôi, rốt cuộc cũng ngừng lại rồi, trạng thái của thanh niên rõ ràng có gì đó không đúng, tính toán được ăn cả ngã về không của hắn không hề thành công, mà thân thể lại bị sương độc ăn mòn.

Không hổ là đối thủ mạnh nhất từ trước đến nay mà hắn gặp được, khó đối phó như vậy.

Không ngờ là, Tần Tang còn chưa kịp thở một hơi, đột nhiên phát hiện, kiếm xám đang lặng lẽ rút về, lại chuyển hướng, đâm về phía hắn.

Lưỡi kiếm tỏa ra ánh sáng màu xanh chói mắt, kiếm khí ngút trời, bừng bừng khí thế.

- Còn không nhanh trừ độc, đã là nỏ mạnh hết đà, làm vậy có tác dụng gì chứ?

Tần Tang nhìn chằm chằm vào thanh kiếm xám, nghi ngờ về mục đích hành động này của thanh niên, trong lòng vừa mới xuất hiện suy nghĩ. Bỗng nhiên cảm giác không đúng lắm, hắn lập tức nhận ra điều gì đó, sắc mặt bất ngờ thay đổi lớn.

Ngay sau đó, Giao Hồn và kiếm khí trên người hắn đều hiện ra, bóng người mạnh mẽ lui về phía sau.

Cùng lúc đó, Tần Tang đột ngột vung tay lên, tung hết Cửu U Ma Hỏa ra.

'Phù!'

Kiếm xám lao vào Ma Hỏa.

Vẻ mặt Tần Tang đầy lo lắng, dường như lâm vào thời khắc nguy hiểm.

Ngay sau đó, trong Cửu U Ma Hỏa có một luồng ánh sáng xanh bùng nổ, đánh tan Cửu U Ma Hỏa.

'Ầm!'

Tiếng nổ lớn như sấm rền khiến cho sương tím nổi lên lớp lớp gợn sóng.

Thanh niên như bị sét đánh, há miệng phun ra một ngụm máu tươi, trên mặt trắng bệt, đột nhiên hơi thở trở nên yếu ớt ủ rũ.

Sắc mặt Tần Tang thay đổi, vội vàng thu hồi Thập Phương Diêm La Phiên, nhất thời cảm nhận được một trận chấn động lớn, mạnh mẽ ập tới, Tần Tang bị một đòn mạnh mẽ đánh trúng, bay ra xa, lúc rơi xuống đất còn lảo đảo một lúc, gắng gượng lắm mới đứng vững được.

Sau đó hắn liền vội vã gọi Thập Phương Diêm La Phiên ra, xem xét cẩn thận một phen, thấy không bị hư tổn gì, hắn mới thở phào một hơi.

Trận nổ mạnh mẽ vừa rồi, đúng là do thanh niên quả quyết tự bạo linh kiếm bản mạng!

Nếu không phải Tần Tang nãy giờ vẫn cảnh giác, hơn nữa độn thuật cực tốt, mặc dù bản thân hắn có thể chạy đi, nhưng Thập Phương Diêm La Phiên rất có thể bị hủy một hai món, đến lúc đó thì không thể nào hợp thành ma trận nữa.

Rất rõ ràng là thanh niên còn chưa đến thời điểm tuyệt vọng, thử chạy thoát khỏi tuyệt địa sương tím, có lẽ vẫn còn cơ hội!

Tần Tang cũng không ngờ người này tàn nhẫn đến như vậy, lúc này còn tự bạo linh kiếm bản mạng!

Pháp bảo bản mạng có liên kết với trạng thái tinh thần của người tu tiên, pháp bảo là vật quý giá nhất, người tu tiên cũng sẽ bị thương vì nó, pháp bảo có công pháp đặc biệt thậm chí còn khiến cảnh giới bị giảm sút.

Pháp bảo bản mạng bị hủy, lại luyện chế một món mới, linh tài cũng chỉ là phụ, quan trọng nhất là cần ôn dưỡng một thời gian dài, không biết phải hao phí bao nhiêu tâm huyết của người tu hành.

Thanh niên uống một viên đan dược, hơi thở cũng vững vàng hơn một chút, nhìn Tần Tang đầy mong chờ.

Thấy Tần Tang chỉ bị thương, hắn hơi thất vọng, nhưng lại nhanh chóng cảm thấy phấn khởi, bởi vì Cửu U Ma Hỏa đã chịu sự công kích mạnh mẽ của kiếm xám tự bạo, tiêu tan ngay tại chỗ.

Mục tiêu của hắn, cũng chính là ma hỏa.

Ánh mắt hắn đầy nham hiểm, nhìn ra mấu chốt của Thập Phương Diêm La Phiên là Ma Hỏa, không có Ma Hỏa, Tần Tang cũng mất đi phương pháp duy nhất có thể chống lại hắn.

Đáng tiếc phản ứng và độn tốc của Tần Tang quá nhanh, không thể hủy diệt được bản thể của pháp bảo.

Tần Tang cũng sử dụng đan dược, để áp chế thương thế, rồi hắn cười lạnh một tiếng, điểm một cái lên Thập Phương Diêm La Phiên, Hắc Viêm phun trào, lại một luồng Cửu U Ma Hỏa bay ra.

Bên trong Thập Phương Diêm La Phiên phong ấn bản thể của Ma Hỏa, chỉ cần Ma Phiên không bị hủy, thì Cửu U Ma Hỏa sẽ không ngừng sinh ra, thanh niên kia muốn tự bạo bao nhiêu pháp bảo cũng được.

Thấy cảnh như vậy, ánh mắt thanh niên trở nên u ám, trong lòng biết rõ không nắm bắt được cơ hội duy nhất, đã không thể nào phản công được nữa, bắt đầu có ý nghĩ rút lui.

Thanh niên quả quyết, thu hồi Kim Hoàn, bóng người hắn bay lùi về sau.
Bình Luận (0)
Comment