Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 1225 - Chương 1225: Tự Do

Chương 1225: Tự Do Chương 1225: Tự Do

Nếu ngăn cản nó đột phá thì cũng không thể khống chế Song Đầu Hống.

Loại Đại yêu trung kỳ đỉnh phong như này muốn tìm cũng không hề dễ dàng, huống chi Song Đầu Hống thiên phú cực tốt, không thì hắn đã sớm suy xét đến việc đổi Song Đầu Hống.

Sắc mặt Tần Tang trở nên biến ảo, nhưng sau đó cũng không làm gì, chỉ lẳng lặng nhìn nó.

Nhớ tới những năm đã trải qua gần đây, Song Đầu Hống không có công lao cũng cũng có khổ lao, nếu thật sự có thể đột phá cũng là cơ duyên, đành trả lại tự do cho nó vậy. Sức mạnh bây giờ của mình cũng không tệ, sự phụ thuộc vào Song Đầu Hống cũng không nhiều như trước kia nữa.

Thời gian từng giờ trôi qua.

Thẳng đến tảng sáng hôm sau, cái bọc ở cổ Song Đầu Hống khi thì biến lớn, khi thì thu nhỏ, lại chậm chạp không đột phá, mà khí tức của nó rõ ràng trở nên yếu đi rất nhiều.

Lại một lần thử nghiệm xung kích nữa thất bại.

Song Đầu Hống mở to mắt, gào thét kêu lên, nhìn Tần Tang bằng ánh mắt suy yếu, dường như đang cầu xin.

Tần Tang biết nó là đang muốn mình ra tay hỗ trợ.

Hắn than nhẹ một tiếng, nói:

-Trong lòng ngươi cũng biết rõ là sau khi đột phá có thể thoát khỏi toàn bộ hạn chế. Đừng trách ta lợi dụng lúc người gặp khó khăn, nếu ngươi có thể tự đột phá ta sẽ thả ngươi rời đi, nếu không thì...

Nói xong, Tần Tang lấy ra một viên Bá Huyết Quả đặt ở trước mặt Song Đầu Hống.

-Quả này có thể cho ngươi nhưng ngươi nhất định phải nhận ta làm chủ. Mấy chục năm qua, ngươi đi theo ta ra vào các nơi hiểm địa, biểu hiện của ta ngươi cũng thấy rõ trong mắt. Không phải là Tần mỗ khoe khoang, nhưng tự nhận thấy bản thân không kém hơn bất kỳ tu sĩ Kết Đan kỳ nào. Làm linh thú của ta cũng không tính là xấu mặt ngươi, ta còn có thể giúp ngươi tìm kiếm công pháp Yêu tộc. Huống chi tuổi thọ của Nhân tộc kém xa yêu thú, tu sĩ Nguyên Anh cũng chỉ có hơn nghìn năm, ta có thể đáp ứng trước khi chết giải khai cấm chế cho ngươi.

Tần Tang lui lại một bước, nói:

-Tự ngươi suy xét đi.

Sau khi nhận chủ thì chính là người một nhà, có thể truyền Thiên Yêu Luyện Hình cho nó. Nhưng Tần Tang không nói rõ, hắn hoài nghi đằng sau công pháp còn dính dáng rất nhiều bí mật, ngộ nhỡ tiết lộ vào tai đại yêu hóa hình sẽ dẫn tới tai hoạ.

Con mắt Song Đầu Hống trở nên đỏ ngầu, gắt gao nhìn chằm chằm Bá Huyết Quả như đang giãy dụa.

Trong tay Tần Tang còn lại ba viên, mặc dù đều chưa thành thục, dược hiệu chồng lên nhau cũng đủ để đột phá. Dùng một viên Bá Huyết Quả, đổi lấy một con linh thú Yêu Đan hậu kỳ, cực kỳ có lời.

Hắn có tám thành nắm chắc có thể thu phục Song Đầu Hống.

Bá Huyết Quả đang ở ngay trước mặt, mê người không gì sánh nổi.

Cơ duyên đột phá chỉ chớp mắt là qua, nếu như không thể nắm chắc, vậy lần tiếp theo không biết phải chờ tới bao lâu, muốn kiếm loại cơ hội như thế này không dễ.

Thế nhưng một cảnh tượng khiến Tần Tang cảm thấy ngoài ý muốn xuất hiện.

Song Đầu Hống lại thử thêm một lần, lại thất bại thêm một lần.

Nó quỳ rạp trên mặt đất không nhúc nhích, chậm rãi nhắm mắt lại, mặc cho yêu lực suy yếu, từ đầu tới cuối đều không nuốt Bá Huyết Quả. Nó thế mà lại ngăn chặn sự cám dỗ, thà rằng từ bỏ cơ duyên đột phá cũng không tình nguyện nhận chủ.

-Tự do sao…

Tần Tang tự lẩm bẩm, có hơi ngây người.

Thân là tu tiên giả, Tần Tang đã quen thấy việc yêu thú bị tu sĩ thu phục, nhất là dưới Hóa Hình kỳ, chưa mở linh trí, không có khả năng suy xét tới ý muốn của bản thân yêu thú.

Phần lớn tu sĩ đều để yêu thú nhận chủ từ khi còn là con non, bồi dưỡng từ nhỏ.

Chỉ có người có thực lực cực mạnh, hoặc là có bí pháp ngự thú, mới có thể cưỡng ép thu phục yêu thú trưởng thành. Tần Tang không biết loại bí pháp này, chỉ có thể khiến Song Đầu Hống tự mình nhận chủ.

Chung sống cùng nhau đã nhiều năm, Tần Tang biết rõ Song Đầu Hống có thiên phú thượng cấp, linh trí không thấp, thế nhưng dù sao cũng chưa từng dùng Đế Lưu Tương, không ngờ rằng nó thế mà lại có thể vì “tự do”, ngăn chặn được sự cám dỗ đến từ bản năng.

Hoặc là, nó tự tin rằng có thể tự mình đột phá.

Dược lực của Bá Huyết Quả dần dần tiêu tán, tiếng hít thở của Song Đầu Hống dần dần bình ổn lại, tỏ ra cực kỳ mỏi mệt, uể oải nằm nguyên tại chỗ không muốn cử động.

Cực kỳ hiển nhiên, nó thất bại.

Cái túi ở cổ cũng không biến mất hoàn toàn, mặc dù không thể đột phá thành công, nhưng trong lúc ấy lại có minh ngộ, cũng mang lại rất nhiều chỗ tốt cho nó, thực lực tăng vọt so với trước đó.

Bao gồm cả thiên phú của nó.

Tần Tang cảm nhận khí tức của Song Đầu Hống, yêu thú có loại huyết mạch cường đại giống như Song Đầu Hống, thực lực vốn là mạnh hơn tu tiên giả cùng cảnh giới một bậc. Nó hiện tại, một mình giao đấu với tu sĩ Kết Đan hậu kỳ bình thường chỉ e cũng chẳng sợ chút nào.

-Ý mày đã quyết, tao cũng không cố ép. Viên Bá Huyết Quả này có thể tạm thời giữ lại cho mày, lúc nào mày đáp ứng điều kiện thì Bá Huyết Quả vẫn thuộc về mày.

Tần Tang cầm linh quả, từ tốn nói.

Nếu Song Đầu Hống có thể tự mình đột phá, vậy thì không còn gì để nói, dưa hái xanh không ngọt.

Đột phá thất bại, đương nhiên Tần Tang sẽ không thả nó đi một cách dễ dàng.

Loại thiên phú đỉnh cấp như thế này, lại là một con yêu thú trung kỳ đỉnh phong, cũng là con yêu thú mạnh nhất mà Hỗn Nguyên Đồng Tâm Hoàn có thể khống chế, quá khó gặp được. Cho dù tìm được, cũng không dễ thu phục.

-Không lẽ nó còn nhớ rõ ước hẹn trước đó của ta, đợi đột phá Kết Đan hậu kỳ liền thả nó đi… Nó bị tốc độ tu luyện của ta đánh lừa, đánh giá thiên phú của ta quá cao.
Bình Luận (0)
Comment