Chương 1227: Mười Tám Ma Phiên
Chương 1227: Mười Tám Ma Phiên
Lúc còn ở Chi Thiên Phong, Tần Tang bị cuốn vào trận tranh đấu giữa Cảnh Bà Bà và Nguyên Thận Môn, sau khi giết thanh niên Nguyên Thận Môn thì đoạt được một bản “Thái Huyền Trận Tàn Lục”, bên trong ghi lại mấy linh trận tinh diệu.
Tần Tang muốn vận dụng những trận pháp này.
Thập Phương Diêm La Phiên có hơn mười cây, có uy thế của pháp bảo cực phẩm, khẳng định phải cực kỳ thận trọng, không thể làm hỏng bảo bối tốt.
Sau khi kiểm tra thấy linh trận không có sai lầm, hắn lấy ra một phần linh thạch trung phẩm, ném từng khối vào bên trong linh trận, cuối cùng lại bỏ vào viên linh thạch thượng phẩm kia.
Vù vù…
Linh thạch vào trận.
Ngũ Hành chi lực trong không trung cuồn cuộn dâng lên, Tần Tang liền bố trí Cấm Đoạn Linh Trận ở biên giới, để tránh cho động tĩnh quá lớn, kinh động đến tu sĩ khác trên núi.
Tiếp đó, hắn lắc mình xuất hiện trên không, ngồi xếp bằng giữa không trung, thử khống chế linh trận.
Dưới sự thúc giục của hắn, Ngũ Hành chi lực cuồn cuộn không ngừng hội tụ lại trong trận, hình thành một mảnh ánh sáng hỗn độn màu xám. Cùng lúc đó, linh thạch bên trong linh trận lấp lóe ánh hào quang, nhanh chóng tiêu hao.
Tần Tang nhìn mà đau lòng, không chần chừ nữa, vẫy tay, Huyền Thiết Trụ liền bay vào trong lòng bàn tay, sau đó bị Tần Tang ném vào trong trận.
Huyền Thiết Trụ rơi vào bên trong ánh sáng hỗn độn, lập tức xoay tròn với tốc độ cực nhanh.
Thủ ấn của Tần Tang biến đổi liên tục, lực lượng của linh trận không ngừng hộ tụ vào chính giữa, xung kích Huyền Thiết Trụ.
Lúc đầu, không nhìn ra có gì thay đổi.
Tần Tang cũng không sốt ruột, kiên nhẫn quan sát, rốt cuộc thấy được một tia biến hóa.
Ở trên mặt ngoài của Huyền Thiết Trụ, có một tầng ánh sáng đen nhàn nhạt đang lấp lóe, Tần Tang hiểu rõ, ánh sáng đen này chính là do cấm chế bên trong Huyền Thiết Trụ biến thành, đang chống cự lại sự ăn mòn của linh trận.
Cấm chế bên trong Huyền Thiết Trụ cực kỳ huyền diệu, uy lực khủng bố, chỉ là bị kích phát ra ánh sáng đen nhàn nhạt, khiến cho Tần Tang cảm nhận được áp lực cường đại.
Hắn không dám “chọc giận” cấm chế, động tác rất chậm.
Cấm chế mặc dù mạnh mẽ, đáng tiếc Huyền Thiết Trụ lại không hoàn chỉnh, bị gãy thành hai đoạn. Tại vị trí nứt vỡ có sơ hở, cho hắn cơ hội lợi dụng.
Lực lượng của linh trận bao phủ Huyền Thiết Trụ, đánh vào kẽ hở, bắt đầu hòa tan.
Theo thời gian trôi qua, ánh sáng đen bên ngoài Huyền Thiết Trụ càng thêm đậm màu, nhìn kỹ mới phát hiện, những thứ này cũng không phải là ánh sáng đen, mà là phần Huyền Thiết Trụ bị hòa tan!
Sắc mặt Tần Tang nặng nề, độ khó có bước này cực cao, động tác của hắn vô cùng nhẹ nhàng, chỉ sợ sơ sẩy một cái sẽ dấn tới việc cấm chế bên trong Huyền Thiết Trụ cuồng bạo.
Lúc ấy, không chỉ linh trận trực tiếp bị phá hủy, hắn cũng có nguy cơ bị trọng thương.
Trong quá trình luyện chế, trong lòng Tần Tang không khỏi nảy sinh cảm xúc kính nể và tán thưởng.
Một là cổ nhân đã luyện chế Huyền Thiết Trụ.
Cấm chế bên trong cực kỳ huyền diệu, khiến cho Tần Tang được mở mang tầm mắt. Đáng tiếc, cho dù đã mượn nhờ linh trận, hắn cũng chỉ lĩnh ngộ được da lông bên ngoài. Nhưng có thể khẳng định, chỉ cần hiểu rõ phần da lông đã lĩnh ngộ được này, tay nghề luyện khí của Tần Tang khẳng địng cũng có thể tăng mạnh.
Khôi Âm lão tổ năm đó cũng muốn hiểu thấu cấm chế bên trong Huyền Thiết Trụ, cuối cùng bất đắc dĩ đành từ bỏ.
Ông ta từng khẳng định, vật này nhất định là do cổ tu đứng đầu tạo ra, cực kỳ tinh diệu, là chí bảo của cổ tu, cho dù đã bị hư hại, đại tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ cũng không có khả năng hiểu thấu đáo.
Khôi Âm lão tổ hết sức hâm mộ sự rực rỡ của tu tiên giới thời Thượng Cổ, chỉ hận không sinh ra tại Thượng Cổ.
Hai là Khôi Âm lão tổ tư chất ngút trời, vậy mà lại nghĩ tới loại biện pháp này để sử dụng chí bảo của cổ tu.
Hắn không có cách nào phá giải cấm chế của Huyền Thiết Trụ, nhưng có kẽ hở của cấm chế trong tay, dùng lực lượng khéo léo phân hóa Huyền Thiết Trụ, luyện thành cán cờ, từ đó thao túng Cửu U Ma Hỏa.
Huyền Thiết Trụ sau khi bị hòa tan giống như một loại chất lỏng màu đen hình trụ, mặt ngoài có sự gồ ghề rất nhỏ.
Hai mắt Tần Tang hơi khép, thần thức khóa chặt Huyền Thiết Trụ, nhanh chóng ghi nhớ cấm chế bên trong, những thứ này đều có thể trợ giúp hắn luyện khí, chờ sau này sẽ từ từ lĩnh ngộ.
Cùng lúc đó, hắn thay đổi thủ ấn liền tục, vận chuyển bí pháp, phân hóa Huyền Thiết Trụ.
Mấy lần thử nghiệm liên tiếp thất bại, Huyền Thiết Trụ chỉ bị dao động rất nhỏ, không thể phân hóa thành cán cờ.
Tâm sức Tần Tang tiêu hao quá độ, chỉ đành tạm dừng đi xuống khôi phục lại tinh lực.
-Quả nhiên, dựa vào tu vi hiện tại của ta thì vẫn hơi quá sức, lãng phí rất nhiều linh thạch. Nếu như Khôi Âm lão tổ tự mình ra tay, ba khối linh thạch thượng phẩm là đủ rồi. Nhưng mag cũng không hẳn là lãng phí, có kinh nghiệm của lần thất bại này, sau này sẽ lần sau thuận lợi hơn lần trước…
Ánh mắt Tần Tang lấp lóe, ngồi xếp bằng tĩnh tu.
Không bao lâu sau, hắn khôi phục lại như lúc đầu, tiếp tục luyện chế.
Theo từng lần thử nghiệm, động tác của Tần Tang càng thêm thuần thục, mà dao động bên trên Huyền Thiết Trụ càng lúc càng lớn, nhưng ánh sáng của khối linh thạch thượng phẩm rõ ràng đã mờ mịt đi rất nhiều.
-Ngưng!
Đột nhiên Tần Tang phát ra một tiếng gầm nhẹ.
Huyền Thiết Trụ đột ngột run lên, trong ánh mắt hồi hộp của Tần Tang, một đoạn ngắn của Huyền Thiết Trụ bị phân hóa ra, không ngừng chấn động, muốn trở về.
Hai mắt Tần Tang không dám chớp một cái, chìn chằm chằm vào nó, thủ ấn nhanh chóng thay đổi.
Cuối cùng, đoạn Huyền Thiết Trụ kia dần dần ổn định lại, dưới tác dụng của linh trận, bị nặn thành một cái cán cờ.