Chương 1237: Lân Cận
Chương 1237: Lân Cận
Hiện tại trong Yêu Hải thực sự rất nguy hiểm, có thể so sánh với đầm rồng hang hổ.
Tần Tang cảm khái.
Và lúc đó, Liễu phu nhân và Hạng Nghĩa cũng phát hiện ra điều gì đó kỳ lạ.
Liễu phu nhân không khỏi khẩn trương, hối thúc Tần Tang mau chóng giết Hạng Nghĩa.
Hạng Nghĩa như nhìn thấy một tia sáng giữa đêm thâu, hắn quay người phóng về nơi có thú triều.
Ở chỗ này hắn chắc chắn phải chết, nếu hắn đi vào thú triều may ra còn có một chút hi vọng sống, ít nhất cũng có thể kéo một kẻ thù chết chung.
Đáng tiêc, một đạo thiểm điện màu lam xuất hiện, dập tắt những giấc mộng hão huyền của Hạng Nghĩa .
Tần Tang cuối và vẫn bị ép phải sử dụng Tinh Loa, hắn chỉ cần tốc chiến tốc thắng, sau đó phi độn đi xa, thoát khỏi nơi thị phi này.
Hạng Nghĩa bị Tinh Loa đâm xuyên qua lồng ngực, nơi Tinh Loa xuyên qua xuất hiện một cái động lớn, trên mặt hắn vẫn còn mang vẻ mặt không thể tin nổi, cúi đầu lỗ máu trước mắt, thần thái trong ánh mắt cũng dần dần mất đi, sinh cơ cũng lụi tàn.
Liễu phu nhân cuối và cũng đã hoàn thành tâm niệm bao năm qua, cuối và cũng thấy kẻ thù của mình chết thảm, thân thể nàng mềm nhũn, thể xác và tinh thần như bị rút hết năng lượng và một lúc vậy.
Tần Tang là nhanh chóng lướt tới bên cạnh thi thể Hạng Nghĩa, cướp đoạt đồ vật trên người của hắn, sau đó cho thi thể của hắn một mồi lửa.
Đáng tiếc cho kiện bảo y kia, nó đã liên tiếp bị thần thông của Song Đầu Hống và Tinh Loa đâm thủng, đã hoàn toàn bị hủy diệt.
- Liễu phu nhân, mau ròi khỏi đây !
Tần Tang gấp gáp thúc giục Liễu phu nhân, nàng đứng ngẩn ngơ ở đó không có hành động gì, Tần Tang cũng không biết nàng đang suy nghĩ gì nữa.
Quay đầu lại thấy yêu thú sắp đuổi đến nơi này, Tần Tang thầm nghĩ rằng những yêu thú này xuất hiện ở đây cũng chưa chắc là chuyện xấu.
Cho dù hắn có lưu lại bất kỳ dấu vết cũng sẽ bị yêu thú phá hủy đến gần như không còn, những người khác cũng chỉ có thể suy đoán rằng Hạng Nghĩa vì tham lam mà rơi vào vòng vây của yêu thú sau đó chết thảm mà thôi, sẽ càng không có khả năng đặt sự nghi ngờ lên trên người bọn họ.
Bị Tần Tang hô lớn nhắc nhở, Liễu phu nhân như mới tỉnh dậy từ trong giấc mộng.
- May mà có đạo trưởng xuất thủ, ta mới có khả năng diết sát tên ác tặc này.
Liễu phu nhân thấp giọng nói, nàng cảm thấy cực kỳ may mắn, năm đó đưa ra một sự lựa chọn chính xác, đó chính là kết giáo với vị minh hữu Tần Tang này.
Hạng Nghĩa quá mạnh, lại cực kỳ gian trá, Liễu phu nhân đoán rằng nếu là đổi một vị Kết Đan cảnh hậu kỳ xuất thủ, cũng sẽ thất bại, cuối và cũng sẽ để Hạng Nghĩa trốn thoát, đến lúc đó người gặp tai nạn chính bọn họ.
Điều càng làm cho Liễu Phu nhân kinh hãi là, mặc dù triền đấu với Hạng Nghĩa lâu như vậy, nhưng Tần Tang vẫn không hề sử dụng toàn bộ lực lượng của mình.Đây mới là điều đáng sợ nhất.
Nhất là đạo lam quang chí mạng cuối và kia, dù là nàng cũng không nhìn rõ ra nó là bảo vật gì, nhưng cảm giác đó khiến nàng run sợ, hiện tại vẫn còn đang tái hiện lại trong đàu óc của nàng như vừa mới xảy ra vậy.
Sau này dù có làm điều gì cũng tuyệt đối không thể đắc tội tên đại sĩ này, Liễu phu nhân tự nhủ trong lòng.
- Nếu như không có phu nhân tỉ mỉ chuẩn bị Cấm Nguyên Phù, ta cũng không có khả năng hành động thuận lợi như vậy. Chỉ mong phu nhân đem việc này giấu kín ở trong lòng, đừng đem nội tình của bần đạo tiết lộ ra bên gnoaif là được rồi …
Tần Tang thản nhiên nói.
Liễu phu nhân phát thệ ngay lúc này.
Hai người vội vàng phi độn chạy đi rất xa, phát hiện những con yêu thú kia vẫn đang điên cuồng đuổi theo phía đằng sau, hơn nữa thanh thế của bọn chúng càng lúc càng lớn.
- Chắc sẽ không hình thành thú triều đâu nhỉ ?
Tần Tang âm thầm tự hỏi, trong lòng hắn có chút bất an, sau khi thương nghị với Liễu phu nhân một phen, họ quyết định trực tiếp quay trở về Vũ Hành đảo.
Sau khi giết chết Hạng Nghĩa, xử lý dấu vết sạch sẽ, bọn họ cũng không cần rời đi gấp làm gì, có thể quang minh chính đại hoạt động trên đảo.
Tần Tang và Liễu phu nhân cũng không phát hiện ra rằng, thời điểm Tần Tang tế ra pháp bảo Tinh Loa diệt sát Hạng Nghĩa, trong đám mây đen có một đầu đại yêu hình thể giống như một con báo dường như ngửi ra được khí tức gì đó, trong mắt của nó lóe lên sự tham lam.
Trước khi lên đảo, Tần Tang vội vàng lấy di vật của Hạng Nghĩa ra xem xét, để tránh mang trên người đồ vật không nên mang, chẳng may bị người ta phát hiện thì hỏng.
Của cải của Hạng Nghĩa còn giàu hơn tên thanh niên ở Tây U Minh kia rất nhiều, sau khi đạt được những thứ này, Tần Tang cũng có thể tiêu xài thoải mái trong một khoảng thời gian dài.
Ngoại trừ các loại linh thạch, còn có những dãy ngọc giản, Tần Tang vốn cho rằng chúng chỉ là công pháp đạo thuật, nên kinh dị vạn phần. Nhiều ngọc giản như vậy, cũng đủ để Tần Tang khai tông lập phái luôn ấy chứ.
Nhưng khi thần thức của hắn quét qua mới phát hiện ra rằng thứ bên trong tuyệt đại bộ phận ngọc giản là liên quan tới tuyến đường vận chuyển và linh vật của Thương Minh.
Tần Tang vốn định trực tiếp tiêu hủy, nhưng trong lòng lại cảm thấy tò mò, hắn lại cầm lên tỉ mỉ xem xét.
Sau khi xem kỹ nội dung của những ngọc giản này, Tần Tang cuối và cũng biết Ba đại Thương minh có tài lực hùng hậu đến cỡ nào, bảo vật ghi chép trong ngọc giản tuy không phải quý giá lắm, nhưng với số lượng to lớn của nó, khi cộng lại sẽ là một khoản tài phú kinh thiên động địa.
Hơn nữa trong tay Hạng Nghĩa cũng chỉ có một phần ghi chép báo cáo đến từ vài hòn đảo lớn lân cận.