Chương 1244: Yêu Khí
Chương 1244: Yêu Khí
-Tu vi ngươi như thế mà lại cam chịu làm nô dịch của Nhân tộc, đúng là không biết xấu hổ!
Ngư Yêu khẽ giật mình, lập tức giận tím mặt, thóa mạ Song Đầu Hống, sau đó liền nói lời dụ dỗ.
-Nhanh giúp ta bắt giết người này, ta sẽ báo công của ngươi lên đại vương, ban thưởng cho ngươi Đế Lưu Tương, giúp ngươi sớm ngày hóa hình!
Song Đầu Hống một mặt bất đắc dĩ, thầm nói nếu không phải trên thân có cấm chế thì chính mình có thể chạy đã sớm chạy rồi, hà tất phải chịu khổ như này.
Song Đầu Hống mắt điếc tai ngơ, Tần Tang cũng ngự kiếm bay tới, bàn tay vung lên, Cửu U Ma Hỏa hóa thành một luồng lửa, lao về phía vết thương của Ngư Yêu.
Cảm ứng được sự quỷ dị của Cửu U Ma Hỏa, Ngư Yêu trong lòng căng thẳng, không dám để cho ma hỏa đến gần, đối mặt với tấn công của một người một yêu, cảm giác lực bất tòng tâm hiện ra, thầm nói không ổn.
Ngư Yêu không ngừng mắng to rồi dụ dỗ Song Đầu Hống, không chỉ dụ Song Đầu Hống phản bội, còn kích thích hung tính của nó.
Tình cảnh nhìn như không tệ, nhưng trong lòng Tần Tang rõ ràng bây giờ không phải là thời điểm kéo dài trận chiến, mấy luồng khí tức cường đại càng lúc càng gần, không thể tiếp tục trì hoãn, nhất định phải nhanh đưa ra quyết định.
Nghĩ đến đây, Tần Tang lạnh lùng nhìn Ngư Yêu, nhắm ngay thời điểm nó trốn tránh ma hỏa, không chút do dự đánh ra át chủ bài Tinh Loa.
-Vèo!
Ánh sáng của pháp bảo chợt hiện, khí thế kinh người khiến Ngư Yêu sợ hãi.
-Đây là cái gì. . .
Mặt mũi Ngư Yêu tràn đầy nét hoảng sợ, rít gào lên.
Tinh Loa thoáng chốc đã lao tới trước mắt nó, Ngư Yêu rốt cục thấy rõ đây chính là pháp bảo hình dạng xoắn ốc mà Báo Yêu huyễn hoá ra trước đó, nhưng nó lại không nhắc nhở bọn họ uy lực của bảo vật này đáng sợ như vậy!
Lúc này nó đã không còn hơi sức để tố cáo Báo Yêu được nữa.
Tinh Loa lao nhanh tới trước mắt nó, con ngươi Ngư Yêu thít chặt, dưới thân xuất hiện một vòng xoáy, thân hình trùn xuống, nó muốn bỏ chạy vào trong vòng xoáy, đồng thời vảy cá trên thân lấp lánh lam quang, như là vảy giáp.
Song Đầu Hống cùng Tần Tang phối hợp ăn ý, lập tức xông lên phía trước ngăn cản Ngư Yêu.
-Ầm!
Tinh Loa đâm trúng vào ngực phải Ngư Yêu.
Vảy cá trên người nó bị Tinh Loa xuyên qua, phần bên phải cơ thể gần như nổ tung, Ngư Yêu kêu lên một tiếng thảm thiết khiến cho những yêu thú xung quanh cũng phải vô thức kẹp chặt đuôi lại.
Không hổ là đại yêu, thân thể mạnh mẽ, đặc biệt là phần vảy cổ quái trên người nó, ánh sáng rực rỡ bên trên có chứa lực lượng kỳ dị, Tinh Loa vậy mà không thể giết chết nó.
Đương nhiên Tần Tang sẽ không cứ như vậy mà dừng tay, hắc được thế không buông tha người, thu hồi Tinh Loa, thân thể lóe lên liên tục, tiến đến gần thân thể tàn phế của Ngư Yêu.
Song Đầu Hống đã chặn mất đường lui của Ngư Yêu, trong thời khắc sống còn, hai mắt Ngư Yêu đỏ bừng, để lại hai ánh mắt căm hận, sau đó không biết dùng bí pháp gì, tự bạo yêu thân!
Thân thể tự bạo, máu thịt nổ tung thành sương máu, dao động màu máu quét ngang ra ngoài.
Bên trong dao động không chỉ chất chứa lực lượng cường đại, mà hình như còn có một loại lực lượng nào đó có tác dụng ăn mòn.
Tần Tang hơi biến sắc, thân ảnh ngừng lại, vội vàng thúc giục Ô Mộc Kiếm chém ra một màn kiếm, ngăn cản dao động đánh tới.
Tiếp đó, chỉ cảm thấy một cỗ lực cực lớn dụng vào, màn kiếm đã bị dao động xé nát, Tần Tang thừ cơ lùi lại, bị ép phải né tránh.
Khoảng cách giữa Song Đầu Hống và Ngư Yêu quá gần, không thể kịp thời né tránh, đành phải nổi giận gầm lên một tiếng, vừa lui lại vừa thi triển thần thông, trên thân tràn ngập khói xanh, ngăn cản sương máu.
May mắn là thân thể của Ngư Yêu vốn đã bị trọng thương, uy lực khi tự bạo đã giảm nhiều, Song Đầu Hống phản ứng rất nhanh, sương máu vừa xông tới liền bị khói xanh ngăn cản.
Bộ lông trên người nó loang lổ, bị sương máu ăn mòn, nhìn thì có vẻ chật vật, nhưng may là chính mình không bị thương.
Thế nhưng sương máu cực kỳ quỷ dị, lại có một phần xâm nhập được vào trong khói xanh, dẫn đến việc khói xanh liền biến thành hai màu xanh đỏ đan xen, đồng thời còn mưu đồ muốn chui vào bên trong thân thể nó.
Song Đầu Hống toàn lực xử lý sương máu, mặc dù đã ngăn cản được sương máu tiếp tục ăn mòn, nhưng rất khó thanh trừ hết bọn nó.
Ngay vào lúc Tần Tang và Song Đầu Hống đang trốn tránh, đột nhiên một chiếc cầu vồng màu máu bắn ra từ bên trong sương máu, lấy tốc độ kinh người vọt vào đàn thú, nhanh chóng chạy trốn.
-Yêu đan?
Tần Tang biến sắc, Ngư Yêu còn chưa chết, chỉ là tự bạo thân thể, còn Yêu Đan thì chạy trốn.
Lúc này, muốn ngăn cản Ngư Yêu chạy trốn đã không còn kịp.
Tần Tang cũng không đuổi theo, hiện tại việc quan trọng nhất chính là nhanh chóng thoát thân, mấy đạo khí tức kia đã tới rất gần.
Ngư Yêu đã mất đi thân thể không đáng để lo, Tần Tang chỉ liếc mắt nhìn cái cầu vồng máu, không rảnh để ý tới, lắc mình đi tới bên cạnh Song Đầu Hống, kiểm tra tình huống của nó.
Sương máu không đáng sợ, nhưng lại giống như giòi trong xương, khó mà thanh trừ sạch gọn trong một thời gian ngắn.
Tần Tang lo rằng trong sương máu có kèm theo lực lượng của Ngư Yêu, nó có thể thông qua sương máu để truy tung bọn họ.
Đến lúc đó, bị Ngư Yêu dẫn theo một đám yêu thú truy sát, cũng là một mối phiền toái lớn.
Nghĩ tới đây, trong lòng Tần Tang hơi động, gọi ra Cửu U Ma Hỏa.
Đám sương máu nọ gặp phải ma hỏa, quả nhiên không có cách nào chống cự, bị ma hỏa đốt sạch, mùi hôi thối phát ra.
-Giết! Giết bọn chúng! Bản vương muốn ăn thịt bọn chúng, uống máu bọn chúng!
Ngư Yêu trở về từ cõi chết, điên cuồng kêu gào trong đàn thú, hận thấu xương tên cầm đầu khiến nó mất đi thân thể.