Chương 1250: Phải Trái Thực Hư
Chương 1250: Phải Trái Thực Hư
Thoáng cái đã qua một tháng, có một điều khiến hắn bất ngờ là mãi cho đến bây giờ vẫn không có bất kỳ tin tức liên lạc nào từ Quỳnh Vũ thương hội gửi cho hắn.
- Chẳng lẽ Trâu lão xảy ra chuyện gì sao ?
Tần Tang âm thầm lo lắng, chỉ có thể tận lực đi kết giao với càng nhiều người, sau đó từ từ nghĩ biện pháp.
Cuối cùng, hai tháng sau hắn mới có thể gặp được Trâu lão.
- Đạo trưởng, tại sao ngươi lại trở về lâu như vậy! Lão phu còn tưởng rằng người xảy ra chuyện gì ở trong Thất Sát điện, cũng cảm thấy thương tiếc cho ngươi thật lâu, hôi hận vì đã không ngăn cản ngươi đi đến chỗ đó.
Khi Trâu lão trông thấy Tần Tang, hắn cũng cảm thấy cực kỳ cao hứng.
Tần Tang than thở một tiếng, giải thích nói:
- Trâu lão còn chưa biết, bần đạo đúng là gặp đại nạn trong Thất Sát điện, suýt nữa mất mạng, chỉ có thể mang theo thân thể tàn tạ thoát ra khỏi nơi đó, nhưng cũng không dám quay về vì sợ làm liên lụy đến thương hội, đành tìm kiếm một chỗ tạm bợ nào đó để ẩn náu sau đó trị thương, thương thế của ta cũng mới trị khỏi trong thời gian gần đây, cho nên tu vi cũng trì trệ không tăng tiến lên được là bao. Sau khi xuất quan , ta vốn đinh đến Yêu Hải tìm cách liên lạc với Trâu lão, không ngờ rằng lại xảy ra tình cảnh như thế này.
Sau khi rời khỏi Thất Sát điện, hắn đêm hầu như toàn bộ tinh lực để tu luyện Thiên Yêu Luyện Hình và Chủng Nguyên Ma Thai, do đó hắn cũng bỏ bê việc tu luyện tu vi. Hơn nữa sau đó, hắn cũng gặp biết bao nhiêu chuyện phải bôn ba chạy đôn chạy đáo, không có thời gian để tu luyện cho tử tế nên tu vi cũng không tăng tiến là bao.
Trâu lão thấy tu vi của Tần tang y hệt như lời hắn nói, cũng không thay đổi là bao, nên cũng tin tưởng Tần Tang, không truy hỏi đến cùng.
Vả lại, mặc dù Tần Tang gia nhập Quỳnh Vũ thương hội đã lâu nhưng lại là một tên tu sĩ thích khổ tu, bằng hữu ở trong thương hội cũng không nhiều, sau khi thụ thương thì việc Tần Tang đề phòng cẩn thận cũng là điều bình thường.
Khi Tần tang hỏi thăm về tình cảnh của tần tang khi hắn ở trong Thất Sát điện, Tần Tang đã đem những lời mà hắn đã chuẩn bị sẵn từ lâu nói cho Trâu lão biết.
- Chúng ta đi theo Hạng Nghĩa đạo hữu tiến vào một nơi tên là Tử Vụ tuyệt địa, bên trong đó cõ những làn sương độc trải rộng bao phủ khắp mọi nơi. Hạng Nghĩa đạo hữu cầm trong tay bảo vật có thể chống lại đọc tính của nó, nhưng không ngờ lại làm kinh động đến bầy hung thú sinh trưởng trong vũng tuyệt địa đó, làm cho mọi người phải chia nhau ra để chạy trốn, từ đó thất lạc lẫn nhau, bần đạo may mắn thoát khỏi nanh vuốt truy sát của những con hung thú đó, từ tuyệt địa trốn thoát ra ngoài, nhưng cũng bị kịch độc nhập thân, thực lực đại tổn, dẫn tới những tai họa phía sau.
Trước đó, Liễu phu nhân cũng đã thăm dò rõ ràng giúp Tần Tang.
Hạng Nghĩa không thể chủ động bại lộ hành vi hèn hạ của chính mình, nên sau khi hắn rời khỏi Thất Sát điện, thì nói với người ngoài câu chuyện như thế, cho nên lời nói dối này của Tần Tang vưa hay lại có thể làm lời đối chứng, biến giả thành thật.
Tổng cộng có tám người tiến vào Thất Sát Điện, chỉ có một mình hạng Nghĩa còn sống sót đi ra. Thêm vào đó hung danh của Thất Sát điện cực kỳ nổi tiếng ở bên ngoài, mà lại thật sự nó đúng là tàn khốc như vậy, dó đó dù có người hoài nghi Hạng Nghĩa cũng không thể bắt bẻ hạch sách hắn câu gì.
Khi Tần Tang đang chuyên tâm giảng giải lại câu chuyện của mình, Trâu lão cũng lắng nghe một cách say sưa ngon lành, không hề có ý muốn bảo hắn dừng lại, Tần Tang đành phải kết hợp với kiến thức của bản thân, nửa thật nửa giả lừa dối Trâu lão.
Trâu lão khi thì cảm thấy sợ hãi thán phục khi thì lại ra vẻ cảm khái, đột nhiên hắn chắp tay hương về phía Tần Tang nói:
- Tử Vụ tuyệt địa, Thiên Tháp, Hoa Tiên Hồ. . . Thất Sát Điện quả nhiên danh bất hư truyền, những nơi mà hiền đệ đi qua, đau đau cũng là cạm bẫy chết người, thật làm cho người ta cảm thấy hoảng sợ. Hiền đệ có thể thát thân từ những nơi có hiểm cảnh như vậy, vi huynh thật sự bội phục! Vi huynh có mọt yêu cầu quá đáng, không biết hiền đệ có thể giúp vi huynh một tay được hay không ?
Tần Tang cũng đang có việc đang muốn nhờ tới Trâu lão, trầm giọng nói:
-Trâu lão cứ việc nói đi không sao, chỉ cần bần đạo đủ khả năng , chắc chắn sẽ toàn lực ra tay giúp đỡ.
Hai mắt của Trâu thị sáng lên, lớn tiếng hô Tốt, hắn lập tức muốn nói thẳng:
- Vi huynh muốn mời hiền đệ vẽ một bức bản đồ kỹ càng ! Không biết có được hay không
- Nơi bần đạo từng đi qua, cũng chỉ là một phần nhỏ của Thất Sát Điện, nếu Trâu lão thực sự cần thì cần gì phải bái kiến chứ
Nói xong, Tần Tang hơi kinh ngạc nhìn về phía Trâu lão:
- Ngài muốn ta tham gia chế tác bản đồ, chẳng lẽ là muốn tiến vào Thất Sát điện hay sao ?
Trâu lão cười khổ sau đó mở ra hai tay,nói:
- Hiền đệ nhìn tu vi hiện tại của vi huynh xem , đã bao nhiêu lâu ta không có thêm mọt chút tiến bộ nào rồi? Sau khi biết được tiên đồ vô vọng, vi huynh tập trung toàn bộ tinh lực vào trong việc phát triển thương hội, bôn ba tại Yêu Hải nhiều năm, ai ngờ chỉ qua một lần phát sinh đại biến này, tất cả công sức đều đổ xuông sông xuống bể.
Vi huynh vốn đã nản lòng thoái chí, nhưng sau khi khi ta biết được tin tức của hiền đệ, vi huynh mừng rỡ không thôi, trong lòng ta lại cháy lên ngọn lửa hy vọng. Trước khi thọ nguyên của ta hết hẳn, ta sẽ đi một chuyến đến Thất Sát điện, đánh cược một lần cuối cùng!
Căn cứ theo ta biết, Vu tộc sẽ mở ra Thất Sát điện một lần nữa vào bốn mươi năm sau, thời gian còn lại của vi huynh không nhiều lắm, hiền đệ từng một thân một mình tiến vào Thất Sát điện, kinh nghiệm của ngươi đối với vi huynh cực kỳ quan trọng, sau này khi vi huynh thăm dò được tin tức gì, còn xin làm phiền hiền đệ, giúp ta phân biệt rõ phải trái thực hư.