Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 1257 - Chương 1257: Chân Ma Khí

Chương 1257: Chân Ma Khí Chương 1257: Chân Ma Khí

- Việt đạo hữu, chúng ta trực tiếp đi lên phía bắc, không biết đã sắp đến đâọ trường của Ô tiền bối chưa ? Nơi đây là nằm trong khu vực quản lý của những đại thế lực tu tiên ở vùng cực bắc, chỉ có những người có tu vi cao cường như Ô tiền bối mới có thể trấn áp được tình cảnh này. Bây giờ Ô tiền bối cũng đã rút về Đại Hoang Đảo, hơn nữa hướng Bắc nghe nói là vùng đất man hoang có rất người đặt chân, nó còn là nơi bị những yêu thú đại tộc chiếm giữ, cố nhân của Việt đạo hữu thật sự bị vây khốn ở chỗ này hay sao ?

Mọi người độn quang trên mặt biển như bay.

Khổng Vân nhìn về phía đại dương mênh mông ở phương Bắc xa xôi, vẻ mặt nghiêm túc, chất vấn Việt tiên cô.

Sau khi lên đường, bọn họ phi hành cực nhanh về phía Bắc.

Việt tiên cô dẫn bọn họ một đường đi tới phương Bắc xa xôi, không ngờ rằng nàng lại dẫn mọi người đi ra khỏi vùng đất mà tu tiên giả Nhân tộc từng chiếm đóng, hơn nữa còn không có ý muốn dừng lại, dĩ nhiên là muốn dẫn bọn họ đi đến phạm vi thuộc thế lực của Yêu tộc chiếm đóng.

- Không sai.

Việt tiên cô gật đầu, thản nhiên nói:

- Vì vị cố nhân này của ta tu hành một môn công pháp kỳ lạ, cho nên hắn cần tu hành trong một hoàn cảnh thích hợp, nếu không tiến cảnh của hắn sẽ cực kỳ chậm chạp. Nàng tìm kiếm trong Yêu hải suốt một thời gian dài, may mà tìm ra được một nơi phù hợp với yêu cầu ở trong Yêu hải, nàng ngay lập mở ra một động phủ ở đó, và vẫn luôn tu luyện ở đó từ khi đó đến bây giờ, nàng hẹn khi nào công pháp của nàng đại thành sẽ đến gặp lão thân, ai ngờ Yêu hải lại xảy ra nhiều biến cố lớn như vậy, tình cảnh càng ngày càng nguy hiểm, lão thân sợ rằng một mình mình không thể bảo hộ cho nàng. Nếu không phải như thế, lão thân há lại chịu bỏ ra nhiều công sức và tài lực như vậy để mời các người đi tới nơi này !

Nghe Việt tiên cô nói như vậy, mấy người Tần Tang cũng không biết phải nói gì chon phải, vả lại dù sao thù lao mà Việt tiên cô trả cho bọn thật sự đủ cao, đáng để bọn họ mạo hiểm một lần.

- Việt đạo hữu đã lấy ra nhiều bảo vật như vậy, chỉ để tìm những người cao thủ hộ vệ cho người con gái kia. Người này chắc chắn cực kỳ quan trọng đối Việt tiên cô phải không ?

Tần Tang liếc mắt nhìn Việt tiên cô tóc trắng bạc đầu, âm thầm suy đoán xem người kia có phải hậu bối tôn tử của nàng hay không, hoặc đó cũng có thể là đệ tử đích truyền của nàng.

Quãng đường còn lại họ không nói chuyện với nhau nữa, không một ai nhắc thêm hay phàn nàn về bất cứ điều gì nữa.

Ba ngày sau, bọn họ vượt qua được đạo tràng của Ô tiền bối, nơi đó cũng giống như hầu hết các đảo lớn khác, đều bị bị yêu thú chiếm giữ, tất cả đều trở thành phế tích.

Bọn họ hành sự cẩn thận, để tránh kinh động yêu thú.

Thực lực của bông người bọn họ đều rất manh, hơn nữa lại không có người cản trở, phối hợp vô cùng chặt chẽ. Khi cả 4 người gặp phải yêu thú, một là lấy thủ đoạn lôi đình diệt sát tất cả yêu thú hai là yểm hộ lẫn nhau, giúp nhau che giấu linh giác của bọn yêu thú, trên cả một đoạn đường dài không hề xuất hiện bất kì một sai sót nào.

Từ đạo tràng của Ô tiền bối đi thẳng về phía bắc, nơi này là lãnh địa của Yêu tộc, thường xuyên có yêu thú ẩn nấp qua lại nơi này, mọi người buộc phải giảm tốc độ dần dần, dùng hơn một tháng mới có thể đi đến nơi cần đến.

- Động phủ người quen cũ của lão thân ngay ở phía trước cách hoàn đảo phía trước chỉ mấy chục dặm, đảo này diện tích mênh mông, trên đảo ban đầu còn có sào huyệt của mấy vị Đại yêu, nhưng cũng không chắc là chúng có bị triệu hồi đến tấn công Đại Hoang đảo hay không, an nguy của vị cố nhân kia xin hoàn toàn nhờ cậy vào các vị.

Thần sắc của Việt tiên cô vô cùng nghiêm túc, chắp tay hương về phía ba người biểu lộ thành ý của bản thân, sau đó lại đặc biệt nhìn về phía Tần Tang.

Tần Tang cũng gật đàu biểu thị rằng mình chắc chắn sẽ cố gắng hết sức có thể.

Bốn người lại tìm một tảng đá ngầm ở gần đón làm nơi nghỉ ngơi, điều chỉnh lại trạng thái của bản thân.

Trời tối, hôm nay lại không trăng không sao, bên ngoài đen nhánh không thấy năm đầu ngón tay, bốn người thi triển thủ đoạn của bản thân, thu liễm khí tức, lặng lẽ ẩn nấp đi tới nơi được chỉ định.

Tần Tang đánh thức Thiên Mục Điệp, mở ra năng lực thần thông Thiên Mục của nó, cho dù là trong tình cảnh trời tối đen như mực nhưng Tần Tang vẫn có thể quan sát tình cảnh xung quanh rõ như ban ngày. Không bao lâu sau, một cái hắc ảnh cực lớn xuất hiện trước mắt họ.

Vậy mà bốn người bọn họ lại không thấy được biên giới của hòn đảo này, diện tích của hòn đảo này chỉ sợ cũng chẳng kém Đại Hoang đảo, đây là loại cự hình tiểu đảo cực kỳ hiếm thấy.

Chưa cần lên đảo, cả bốn người đã nghe thấy tiếng chim kêu thú gầm từ phía trước truyền đến. Thân ảnh bốn người khựng lại một chút, sau đó tiếp tục bay lượn trên đảo, sau đó nhanh chóng ẩn mình vào một khu rừng rậm rạp.
Bình Luận (0)
Comment