Chương 1272: Lơ Lửng Trên Không
Chương 1272: Lơ Lửng Trên Không
Ngoài Truyền Tống phù ra, Việt tiên cô còn đưa cho Tần Tang một cái tín vật.
Sau khi đi ra khỏi phòng đấu giá, Tần Tang nhanh chóng đi về phía mày truyền tống trận được bố trí, hắn chỉ muốn mau mau rời khỏi đây, miễn cho đêm dài lắm mộng.
Tần Tang cũng không gặp lại Khổng Vân và Trúc Sơn Ông, cho nên cũng không biết hai người đó lấy được thứ gì.
Bên ngoài truyền tống đại trận luôn có đông đảo vệ binh canh phòng cẩn mật, tạo thành một lực phòng ngự cực kỳ cường đại, Tần Tang cũng không dám làm càn ở chỗ này, đi tới phía trước Truyền Tống trận, đem tín vật kia cho vệ binh kiểm tra.
- Bần đạo chính là người quen của Mạc tướng quân, làm phiền đạo hữu đưa tín vật này cho Mạc tướng quân giúp bần đạo.
Tên vệ binh kia cũng cảm nhận được tu vi của Tần Tang, nên hắn cũng không dám thất lễ, đi một lát rồi nhanh chóng quay lại, cung kính nói với Tần Tang :
- Mạc tướng quân có lệnh, mời đạo trưởng đi vào An Yêu điện chờ một lát !
Lúc này truyền tống đại điện không cho phép người nào ra vào bất hợp pháp, không có mệnh lệnh, ai cũng không được phép mở ra Truyền Tống trận, bát kỳ ai muốn rời khỏi Đại Hoang Đảo, đều phải nghe theo sắp xếp của những người có thẩm quyền.
Tần Tang cũng không nói nhiều, đi theo tên vệ binh kia tới An Yêu điện, Tần Tang phát hiện đã có vài người ngồi sẵn bên trong An Yêu điện.
Những người này mặc nhiều loại trang phục khác nhau, có người nhắm mắt tĩnh tu, có người lại buồn chán ngồi diễn luyện đạo thuật, nhưng không một ai phát ra tiếng động, không khí trong đại điện lặng ngắt như tờ.
Thông qua những trang phục trên người đám người này, Tần Tang có thể đoán được thân phận của bọn hắn, chắc hẳn bọn hắn đều là đệ tử của những đại môn phái bên trong Nội Hải, mỗi người đều có khí thế bất phàm, đương nhiên thực lực của bọn họ cũng không phải tầm thường, dĩ nhiên cũng có tư cách để kiêu ngạo.
Tần Tang liếc mắt nhìn quanh một vòng, hắn cũng không nhìn thấy bất kỳ người quen nào của mình, cho nên tự tìm một chỗ ngẫu nhiên nào đó rồi ngồi xuống.
Người đi tới đại điện này càng ngày càng nhiều, thoắt cái đã qua hai canh giờ, mãi cho đến khi bóng đêm mờ mịt buống xuống, vị Mạc tướng quân thân bí kia mới xuất hiện, dẫn dắt mọi người đi đến truyền tống đại điện.
Sau khi đi tới truyền tống đại điện, Tần Tang cuối cùng cũng biết nới này canh phòng cẩn mật sâm nghiêm đến như thế nào, bên trong đại điện còn có hai lão giả tóc trắng bạc phơ, tu vi của hai người này đều là Nguyên Anh kỳ !
Trước mặt những lão tổ Nguyên Anh kỳ này, cho dù là đệ tử của những đại môn phái kia cũng chẳng dám kiêu ngạo chút nào, đều lễ phép hành lễ với hai người bọn họ.
- Phong tiền bối, đây đều là những người mà thế lực khắp nơi đưa tới.
Mạc tướng quân tiến lên hành lễ, sau đó nhỏ nhẹ báo cáo.
Một tên lão giả trong hai người đột nhiên vỗ bàn một cái, dựng râu trừng mắt, thở phì phò nói:
- Yêu Hải đang trong thời khắc sinh tử tồn vong,cơ nghiệp bao nhiêu năm mà các vị tiền bối gây dựng đều có khả năng bị chôn vùi bất cứ lúc nào. Những đại thế lực này thì tốt rồi, ngoài miệng thì lúc nào cũng ăn nói đường đường chính chính, vậy mà lại để nững người khác ở lại đay thí mạng, lại còn tranh giành lẫn nhau đem đệ tử môn hạ về trước! Không trải qua rèn luyện, không trải qua sinh tử chiến đấu, ta lại muốn xem xem cuối cùng được mấy tên thành tài.
- Thôi được rồi, chuyện này cũng chẳng phải là chuyện bất ngờ gì. Ngươi giận dữ làm cái gì cơ chứ !
Một lão giả khác mở miệng khuyên giải, cười cười với đám người Tần Tang:
- Sau khi các người đi Truyền Tống trận trở về, nhớ ăn nói cho cẩn thận, đừng có tạo ra phong ba gì !
Tần Tang đi lên Truyền Tống Trận, sau đó bạch quang trước mặt lóe lên, hắn vội vàng bóp nát Truyền Tống phù, sau khi trời đất quay cuồng, hắn lại xuất hiện tại một truyền tống đại điện cực kỳ quen thuộc với mình.
- Cuối cùng cũng đã trở về !
Tần Tang mặc niệm trong lòng, sau đó phát hiện trong đại điện này cũng có lão tổ Nguyên Anh cảnh trông giữ, trong lòng giật mình, sau đó vội vàng hành lễ.
Đối phương cũng không thèm nhìn bọn hắn một cái nào.
Tần Tang nở một nụ cười tự giễu, đi theo vệ binh nhanh chóng bước ra ngoài đại điện.
Cảnh sắc trong Thiên Hưng thành vẫn như cũ chẳng có gì thay đổi, nhưng bầu không khí nơi đây lại có sự khác biệt rất rõ ràng, đó là cảnh tượng một đám tu tiên giả vội vội vàng vàng, hai đầu lông mày lúc nào cũng nhíu chặt lại, thần sắc luôn mang theo vẻ lo lắng.
Tần Tang bước đi không ngừng, trực tiếp quay trở về động phủ của mình.
Hắn âm thầm kỳ vọng, ban thân mình đã rời đi lâu như vậy, thân ngoại hóa thân có lẽ cũng đã đến giai đoạn cuối cùng cực kỳ quan trọng, chỉ kém một bước cuối cùng là có thể thanh công .
Cấm chế trong động phủ vẫn hoàn hảo như lúc ban đầu, Tần Tang thở phào nhẹ nhõm, đẩy cửa đi vào, ngay lập tức phát hiện trong sân có mấy cái Truyền Âm phù đang lơ lửng trên không.