Chương 1280: Chiêu Mộ
Chương 1280: Chiêu Mộ
- Tần đạo hữu đừng nên hỏi nữa, không đến phút cuối cùng, ta cũng sẽ không tiết lộ.
Thanh niên họ Phương quả quyết nói:
- Con nghiệt súc này cũng cực kỳ hiếm thấy, trên người nó có một loại linh vật, nó có tác dụng cực lớn trong việc tu luyện của ta. Cũng chính vì nguyên nhân như thế, Phương mỗ mới nguyện ý trả giá cao mời chào các vị tới đây giúp đỡ ta. Chờ sau khi chuyện này thành công, thi thể của con nghiệt súc này thuộc quyền sở hữu của ta, các ngươi không được lấy một tơ một hào nào !
Thù lao mà hanh niên họ Phương hứa hẹn trả cho Tần Tang làm hắn có chút thất vọng, chỉ có vỏn vẹn một khối thượng phẩm linh thạch.
- Con yêu thú này ở tận Bắc Hải sao ? Đi đến nơi đó phải mất cả tháng, công sức di chuyển đến đó mà chỉ đáng một viên thượng phẩm linh thạch thôi ư ?
Trên mặt Tần Tang lộ vể do dự.
Thanh niên họ Phương bất mãn nói:
- Chỉ là đi săn một con yêu thú mà thôi, Tần đạo hữu chỉ cần chủ trì trận pháp, ngươi còn muốn bao nhiêu viên linh thạch?
Tần Tang nhìn thanh niên một cái, cười khổ nói:
- Tần mỗ ít nhất cần đến 6 khối thượng phẩm linh thạch.
- Sáu khối ?
Hai hàng lông mày của thanh niên họ Phương nhíu chặt lại:
- Không bàn đến việc trong tay Phương mỗ có nhiều thượng phẩm linh thạch hay không, cho dù có thì ta cũng không thể chỉ vì một con yêu thú mà trả giá cao như vậy, hơn nữa Phương mỗ cũng không chỉ mời một mình đạo hữu, thù lao như vậy cho dù là ta táng gia bại sản cũng không mời nổi ! Như thế này đi. . . Phương mỗ hiện tại đang cần nhân thủ, nếu như Tần đạo hữu có thể phối hợp với Phương mỗ săn giết con yêu thú kia thì sau khi chuyện này thành công, ta có thể trả thêm cho ngươi một khối nữa, cũng coi như là kết thiện duyên giữa ta và ngươi.
Người này thoạt nhìn có vẻ tài đại khí thô nha!
Tần Tang không do dự ngay lập tức đáp ứng lời mời của hắn, đồng thời thầm tính toán xem, làm như thế nào để có thể giữ mối quan hệ này, một chuyện không phiền hai chủ, hai viên linh thạch, vừa dùng để luyện chế Thập Phương Diêm La Phiên vừa dùng để tu luyện là ổn rồi .
Hai người bàn bạc xong xuôi thì cùng nhau đi lên đỉnh núi.
Sau khi đi tới trước động phủ ở hậu sơn, Tần Tang cảm giác được từng tia từng tia hàn khí lạnh lẽo truyền ra, trước đó hắn còn cảm ứng được khí tức của tu sĩ ở trong sơn động nữa, nên lấy làm kinh ngạc nhìn về phía thanh niên họ Phương.
- Hàn Băng Đông này là nơi mà Phương mỗ phát hiện ngoài ý muốn, bên trong động còn có một cái hàn đàm.
Thanh niên họ Phương đi xuống phía dưới, vừa đi vừa nói:
- Phỉa dưa vào hàn khí ở trong hàn đàm, chúng ta mới có thể luyện thành Thiên Hàn Phong Liệt trận…
Hai người nhanh chóng bước sâu vào trong Hàn Băng Động, hàn khí phía dưới càng ngày càng lạnh thấu xương, đã bắt đầu xuất hiện hàn khí ngưng tụ thành sương mù.
Sau khi đi lòng vòng một lúc, một cái đại quật rộng lớn hiện ra trước mặt hai người, ở trung tâm địa quật này có một cái đầm nước nhỏ, từ phía đầm nước tản ra những luông hàn khí dày đặc, nhưng nước trong đầm lại chưa ngưng kết thành bằng.
Ở bên bờ của đầm nước, có bốn người đang ngồi xếp bằng, trong tay mỗi người lại cầm một khối Tinh Bia.
Bốn khối Tinh Bia có vẻ ngoài rất giống nhau, hơn nữa lại còn liên kết bằng khí cơ với nhau nữa.
Bốn người đem chân nguyên rót vào Tinh Bia, Tinh Bia thả ra hàn khí dày đặc, ở chính giữa của bốn người hình thành một cổ hàn lưu, lúc tụ lúc tán.
Những người này đang diễn luyện một loại trận pháp, nhưng linh trận cần có năm người mới gọi là hoàn chỉnh, thiếu khuyết một người, uy lực của nó cũng giảm đi nhiều.
Hai người Tần Tang không hề lên tiếng, lặng lẽ nhìn bốn người bọn hộ thôi diễn trận pháp đến bước cuối cùng.
Ánh mắt của Tần Tang rơi vào trên người của một vị đại hán có chòm râu quai nón, tong ánh mắt của hắn ánh lên vẻ kỳ quái.
- Cừu đạo hữu ?
Bốn người thu hồi Tinh Bia của riêng mình, tên đại hán kia lập tức đứng dậy, cười lớn đi tới chỗ Tần Tang:
- Không nghĩ tới người trợ thủ cuối cùng này lại là Tần đạo hữu! Có Tần đạo hữu ở đây thì Cừu mỗ yên tâm rồi, chỉ là một con tiểu yêu mà thôi, nhất định chúng ta có thể thu phục nó dễ như trở bàn tay !
- Ồ ! Hai vị quen biết nhau sao ? Vậy thì Phương mỗ đỡ phải tốn công giới thiệu rồi...
Thanh niên họ Phương mỉm cười nhìn năm người trợ thủ mình vừa thuê được, nhưng trên mặt hắn lại không lộ ra bất kỳ cảm xúc gì.
Tần Tang nhẹ nhàng gật đầu, khéo léo tránh thoát bàn tay như chân gấu của tên tráng hán kia, chắp tay chào hắn.
Người này họ Cừu, cũng là một tên tán tu trên Bảo Cô Sơn, Kim Hành đạo thuật trong tay hắn cực kỳ lợi hại, tu vi cũng đạt đến Kết Đan cảnh trung kỳ đỉnh phong, hắn đang gặp bình cảnh chưa thể đột phá lên hậu kỳ, đây cũng là một người mà Tần Tang đã kết giao khi tu luyện trên Bảo Cô Sơn.
Nếu nói hai người bọn họ thực sự có giao tình gì thì cũng không phải.
Chỉ có điều bề ngoài người này có tính cách khá hào sảng, thoạt nhìn thì đối với ai hắn cũng thân thiết như vậy được. Ngoài tên tráng hán họ Cừu ra, Tần Tang còn thấy một gương mặt khá là quen thuộc, hắn đã từng thấy người này nhưng chưa hề tiếp xúc bao giờ.
- Tên họ Phương này cũng không hề nói láo, quả nhiên đều những tu sĩ chiêu mộ từ Thiên Hưng thành.
Tần Tang âm thầm gật đầu.