Chương 1325: Tiêu Dao
Chương 1325: Tiêu Dao
Lúc này, bên trong đại điện đột nhiên truyền một tiếng than thở nhỏ bé, sau đó một thanh âm hùng hồn lạ lẫm của một người đàn ông vang lên:
- Trần sư đệ, Hoa Dương đạo hữu từ xa đến đây, người tới là khách, sư đệ không được vô lễ !
Trong điện nhất thời trở nên yên tĩnh.
Tu sĩ họ Trần thu liễm nộ khí, kính cẩn nói:
- Chưởng môn sư huynh, mừng ngài trở về.
Hoa Dương lão đạo khẽ ngẩng đầu, đối mặt với vị Các chủ của Yên Miểu Các này, hắn cũng không dám lấy thân phận của mình ra chèn ép đối phương, Hoa Dương lão đạo không thể đối xử ngang ngược với hắn như với tên tu sĩ họ Trần kia.
Lão đạo đành chắp tay hướng về phía không trung:
- Lão đạo đến thăm Yên Miểu Các một chuyến, vốn định thương nghị chút chuyện với Tề đạo hữu, không ngờ rằng Tề đạo hữu lại không ở trong các…
- Tề mỗ đi ra ngoài làm chút chuyện, nên bây giờ mới có thể trở về sơn môn. Nhưng bởi vì hiện tại có công việc quan trọng quấn thân, nên bây giờ cũng không tiện hiện thân gặp mặt Hoa Dương đạo hữu, mong đạo hữu chớ để bụng.
Người lên tiếng chính là Tề Các chủ của Yên Miểu Các.
Hắn dường như không biết những chuyện đã phát sinh trước đó, ngữ khí bình đạm, như đang cũng bằng hữu tán gẫu vậy.
Hai tay hóa thân buông lỏng, thành thật an phận không dám làm bất cứ trò gì.
Bên trong khí hải, Thiên Mục Điệp cũng cẩn thận ẩn nấp đi, một cử động nhỏ cũng không dám.
Vị này chính là cao thủ nổi danh của Lan Đấu Đảo, là tồn tịa rất nhanh có thể xung kích Nguyên Anh cảnh, tu vi còn cao hơn cả Hạng Nghĩa.
Cũng may là, Thiên Mục Điệp lột xác đến đệ nhị biến đã có thể lừa gạt linh giác của tu sĩ Kết Đan cảnh, bây giờ nó chỉ cần cẩn thận một chút, là không cần lo lắng sẽ bị người ta nhìn ra dấu vết.
Hơn nữa, chỉ cần Tần Tang và thân ngoại hóa thân không đứng chung một chỗ thì sẽ không dễ phát hiện bí mật giữa hai người .
Hoa Dương lão đạo luôn miệng nói:
- Lão đạo mạo muội tới đây thăm hỏi, sao dám trách tội Tề đạo hữu chứ. Sự việc mà ta và Trần đạo hữu thương lượng trước đó, đạo hữu hẳn là cũng biết ít nhiều rồi nhỉ ? Lão đạo cũng không phải là kẻ thích cường thế ép người, chỉ là tình thế hiện tại của Âm Dương nhất mạch thật sự quá cấp bách, ta không thể hành sự lễ phép như bình thường được. Đương nhiên, Âm Dương nhất mạch chúng ta cũng sẽ không để Yên Miểu Các phải chịu thiệt, nếu các người thật sự có đệ tử phù hợp với nhất mạch chúng ta, nhất định bọn ta sẽ đền bù thỏa đáng cho quý các. . .
Tề các chủ bật cười lớn:
- Yên Miểu Các và Lan Đấu Môn vốn là một thể, còn nhắc đến chuyện đền bù hay không đền bù là gì, thực ra cũng chỉ là mấy tên đệ tử mới nhập môn thôi, tu luyện ở đâu mà chẳng được.
Ý của Tề Các chủ dường như là đáp ứng với yêu cầu của Hoa Dương lão đạo, hơn nữa cũng không yêu cầu thêm bất cứ điều gì.
Điều này làm cho Hoa Dương lão đạo cực kỳ kinh ngạc trong lòng, hắn không ngờ rằng vị Tề Các chủ này lại có thể đáp ứng hắn sảng khoái như vậy.
Mặc dù Tề các chủ bắt chước lời nói trước đó của hắn, nhẹ nhàng trào phúng hắn một phen, Hoa Dương lão đạo cũng chỉ có thể giả vờ như nghe không hiểu.
- Sư huynh !
Tu sĩ họ Trần không nghĩ tới Các chủ sẽ đồng ý với Hoa Dương lão đạo, trong lòng hắn cảm thấy cực kỳ bất mãn.
Hoa Dương lão đạo nghiêng người chắp tay với tu sĩ họ Trần :
- Trước đó lão đạo đã nhiều lần mạo phạm, hy vọng hiền đệ không nên để ở trong lòng. Hiền đệ cũng biết, Âm Dương nhất mạch chúng ta có điều kiện thu nhận đệ tử cực kỳ hà khắc, thiên phú tốt chưa chắc đã bị chúng ta nhìn trúng. Trong những đệ tử này có thể không có một người nào phù hợp với yêu cầu của bọn ta.
- Nhưng đám đệ tử này cũng có thể bị ngươi hốt trọn cả mẻ !
Ngữ khí của tu sĩ họ Trần tràn đầy sự mỉa mai, bất mãn.
- Trần sư đệ. . .
Tề các chủ gọi hắn lại, truyền âm nói gì đó với tu sĩ họ Trần.
Tu sĩ họ Trần vẫn cực kỳ phẫn nộ, hừ lạnh một tiếng, không nói thêm lời nào nữa, phẩy tay áo dẫn Phương Đình quay lưng rời đi.
- Khoan đã !
Đúng lúc này, Hoa Dương lão đạo đột nhiên xuất hiện trước mặt tu sĩ họ Trần, ngăn lại đường đi, chỉ về phía Phương Đình,nói:
- Vị cô nương này cũng là đệ tử mởi nhập môn sao ? Nếu như cô không ngại, tiểu cô nương cũng có thể thử Âm Dương Bàn một lần.
- Ngươi thật càn rỡ.
Tu sĩ họ Trần vốn dĩ đã đề nén một bụng hỏa khí, thấy Hoa Dương lão đạo còn muốn cướp đệ tử thân truyền của mình, nộ hỏa công tâm, bất chấp quy củ của tổ điện, rút đao chém về phía Hoa Dương lão đạo.
Đao như Thu Thủy, môt đạo hàn quang sắc lạnh chém thẳng lên mặt của Hoa Dương lão đạo với tốc độ cực nhanh.
Hoa Dương lão đạo dường như đã có sự chuẩn bị từ trước, phất trần hất lên, vô số sợi tơ trắng bay ra. Vốn dĩ tu vi của hắn còn cao hơn tu sĩ họ Trần một tầng nên hắn không hề sợ hãi một chút nào.
Những người còn lại trong đại điện cũng không kịp phản ứng, bọn họ không ngờ mọi chuyện sẽ diễn biến đến tình trạng này.
Đang lúc này, trên vách tường của đại điện đột nhiên xuất hiện rất nhiều đạo phù văn, ngay sau đó trong không trung trong đại điện xuất hiện một loại lực lương kỳ bí, đao quang lăng không tiêu tán, những sợi tơ do phất trần biến ra cũng mẫn diệt theo đạo đao quang kia, tất cả lại trở về như cũ.
- Đủ rồi! Trần sư đệ, chẳng lẽ ngươi quên tổ huấn là không được tùy tiện động võ trong đại điện sao ! Còn dám xuất thủ chống lại tổ huấn một lần nữa, Tề mỗ đành phải trừng phạt ngươi theo môn quy của Yên Miểu Các !