Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 1339 - Chương 1339: Pháp Hội Trên Động Minh Đảo

Chương 1339: Pháp Hội Trên Động Minh Đảo Chương 1339: Pháp Hội Trên Động Minh Đảo

Mọi người thấy Kim Diễm nói vậy đều câm như hến, sau đó dần dần tản đi.

Hóa thân lại đi lững thững sau cùng.

- Cấm địa ? Là đã biến thành cấm địa ở bên ngoài, ngăn cấm người không phận sự lui tới, hay là bị phong ấn ở một nơi bí ấn nào đó mà không ai hay biết ?

Trong lòng hóa thân thầm nhủ một mình, hắn cảm giác sự việc liên quan đến Đấu Ngưu Phong càng ngày liên lụy đến càng nhiều người, Lan Đấu Môn dường như đối với chuyện liên quan đến Đấu Ngưu Phong đều giữ kín như bưng, điều này càng làm cho hắn trở nên hiếu kỳ.Cuối cùng thì bộ chân truyên bí điển của Đấu Ngưu Phong là dạng gì mà đến nỗi nó trở thành cấm kỵ của Lan Đấu Môn.

Trở lại thạch thất luyện khí của mình, hóa thân rèn luyện đống linh tài được giao để hoàn thành nhiệm vụ, rồi hắn một mình rời khỏi thạch điện, trở về động phủ trên đỉnh núi tiếp tục quá trình ngưng luyện Âm Dương Giáp. Sáng sớm ngày thứ hai, hắn lại ngự sử pháp khí phi hành về một ngọn núi tương tự như Bảo Tháp Phong trong Lan Đấu Môn.

Trên núi là Mộc Điện nối nhau thành đàn, đây chính là nơi cất giấu công pháp bí tịch mà Lan Đấu Môn đã tích lũy từ bao đời nay.

Dọc đường thấy một sô đệ tử cấp thấp đang hoạt động, nếu hóa thân gặp phải người quen, hắn cũng chỉ chào hỏi thoáng qua, vẫn cứ một khắc không ngừng bay thẳng lên trên núi.

Tiến vào trong núi, thanh toán linh thạch, hóa thân bắt đầu đi vào xem điển tịch trong Mộc Điện.

Cứ như vậy, mấy ngày sau đó, hóa thân liên tục tới nơi này lật xem điển tịch.

Đệ tử mới nhập môn chỉ có thể xem công pháp điển tịch nằm ở tầng thứ nhất, mặc dù trong những điển tịch này cũng có chứa những bi văn ở trong Thương Lãng Hải mà hắn chưa từng biết trước đó, nhưng thứ mà hắn chân chính muốn tìm kiếm, hắn lại không tra ra được.

Khép lại một cuốn ngọc giản điển địch, trên mặt hóa thân đột nhiên tỏ ra do dư, sau đó nói:

- Xem ra, ta nhất định phải nhanh chóng ngưng luyện ra Âm Dương Giáp, trở thành đệ tử chân truyền của Âm Dương nhất mạch. Chỉ khi ta trở thành đệ tử chân truyền, ta mới có tư cách ra vào những cấm địa của tông môn. Cũng may tiêu chuẩn thu nhận đệ tử chân truyền của Lan Đấu Môn cũng không bắt buộc phỉa là Trúc Cơ, chỉ cần mình ngưng luyện thành công Âm Dương Giáp , chứng minh bản thân mình có đủ thiên phú để tu luyện Âm Dương Thiên Đấu bí thuật là đu rồi. Nếu không thì dù ta có năm chắc trong vòng một hai năm tu luyện đến Luyện Khí cảnh tầng thứ mười ba thậm chí là Trúc Cơ thành công, thì cái tốc độ này thực sự quá kinh thế hãi tục rồi, hơn nữa ta chỉ còn là một tên đệ tử có tứ linh căn. Đến lúc đó ta chắc chắn sẽ bị cao tầng của Lan Đấu Môn nghi ngờ…

Nghĩ tới điều này, hóa thân không tiếp tục ở lại Mộc Điện nữa, hắn trở về động phủ của mình, toàn tâm toàn lực thôi động Âm Dương Giáp.

Tốc độ ngưng luyện Âm Dương Giáp của hắn, không hề chậm hơn những tên đệ tử mới nhập môn có thiên phú cường đại được Lan Đấu Môn tuyển chọn. Theo thời gian dần trôi, Âm Dương chi khí cô động bên ngoài thân thể của thân ngoại hóa thân càng ngày càng nhiều, một bộ giáp trụ hình thức ban đầu đã dần dần được hình thành.

Chính hôm đó, hóa thân lại được một vị sư huynh truyền tin đến, vị sư huynh này nói có người bên ngoài tông môn tới tìm hắn.

Sau khi truyền tin, trên mặt vị sư huynh kia còn lộ ra tiếu ý khá mập mờ.

- Hóa thân dường như chưa từng tiếp xúc với bất kỳ tu sĩ nào ngoài sơn môn của Lan Đấu Môn cả, ai tới tìm ta vậy nhỉ ? Khoan đã ! Chẳng lẽ là. . .

Trong lòng hóa thân hơi động, hắn bay ra ngoài sơn môn, đã thấy Phương Đình thanh tú động lòng người đứng chờ hắn từ lâu.

- Trương đại ca !

Khi Phương Đình trông thấy hóa thân, ánh mắt của nàng chợt sáng lên, nàng dùng sức vẫy tay, chờ đến khi hóa thân đi tới trước mặt nàng, nàng lại thu thần sắc kia vào, nói nang có hơi chút câu nệ khách sáo:

- Trương sư huynh, thật xin lỗi, ta không ngờ rằng ta làm vậy sẽ …

Hóa thân khoát khoát tay, nói:

- Sư muội không cần nói như vậy, ta biết ngươi có ý tốt muốn giúp ta ! Huống chi Trần tiền bối cũng chưa chắc nhằm vào ta để gây ra chuyện bất lợi gì cho ta, nói không chừng Trần tiền bối còn chuẩn bị an bài cho ta đến một nơi khá tốt đẹp thì sao, thế nhưng ai ngờ đại điển thu đồ năm nay lại đột nhiên bị Hoa Dương sư tổ ta tới làm gián đoạn.

Lấy quan hệ của Yên Miểu Các và Lan Đấu Môn, hai người gọi nhau bằng sư huynh, muội cũng chẳng có gì là sai cả.

- Vậy là Trương sư huynh ngươi không trách ta ! Quá tốt rồi !

Phương Đình giống như thả được một tảng đá lơn đã đè nặng trong lòng nàng bấy lâu nay vậy, nàng chợt thở phào nhẹ nhõm, mừng lớn nói:

- Ta chỉ sợ Trương sư huynh hiểu lầm ta, nên mới do dự lâu như vậy, bằng không ta đã sớm tới Lan Đấu Môn để thăm Trương sư huynh rồi !

- Trương mỗ cũng không phải là người không biết phân biệt tốt xấu như vậy đâu !

Hóa thân mỉm cười:

- Thế nhưng, lần này Phương sư muội tới nơi này, không biết đã được sự cho phép của Trần tiền bối chưa ?

Phương Đình chu mỏ một cái,nói:

- Xem ra trong lòng Trương sư huynh vẫn còn khúc mắc với sư phụ ta, thế nhưng điều này cũng dễ hiểu mà thôi, có lẽ sau này sư huynh tiếp xúc với sư phụ ta nhiều hơn, huynh sẽ thấy sư phụ ta không phải là người xấu !

Lúc này, Phương Đình đột nhiên hạ thấp giọng nói, chỉ chỉ về Lan Đấu Môn, thần thần bí bí nói:

- Sư phụ lão nhân gia ông ta sau khi trở về vẫn hầm hừ tức giận, hiện tại ông ấy đang trong thời gian bế quan, ông ấy thề không đột phá Kết Đan Cảnh trung kỳ sẽ không ra ngoài.
Bình Luận (0)
Comment