Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 1346 - Chương 1346: Lư Thủ Tọa

Chương 1346: Lư Thủ Tọa Chương 1346: Lư Thủ Tọa

Ngoài ra, cách đây không lâu, hóa thân cũng vừa phát hiện ra một địa phương, nơi này bị Lan Đấu Môn và Yên Miểu Các mỗi bên chiếm đóng một nửa, nếu hóa thân muốn trà trộn lẻn vào nơi đó, có lẽ hẵn phải mượn thân phận của Phương Đình.

- Phương sư muội, nếu như không phải có sư muội thay mặt Triệu sư huynh cầu xin một phen, ta khẳng định còn phải đắn đo suy nghĩ kỹ càng. Nhưng nếu như ngươi đã ra mặt cầu xin cho Triệu sư huynh, ta cũng không dám từ chối, chỉ có thể tận lực một lần mà thôi, nhưng ta cũng không dám chắc có thể hoàn thành đâu đấy.

Hóa thân trầm ngâm trong chốc lát rồi ngẩng đầu lên nói với Phương Đình.

- Thật sao ? Nếu vậy thì ta xin cảm tạ Trương sư huynh ! Nếu như sư huynh đã mở miệng đáp ứng, thì việc này đã gần như đã chắc đến tám chín phần mười rồi.

Khúc mắc trong lòng Phương Đình cuối cùng cũng được cởi bỏ.

Triệu Tùng Tiều cũng cảm thấy cự kỳ mừng rỡ, đứng dậy bái tạ hóa thân, thậm chí giọng nói của hắn còn có chút run rẩy:

- Vi huynh đa tạ Trương sư đệ, đã làm phiền Trương sư đệ nhiều rồi !

- Triệu sư huynh không cần khách sáo như vậy !

Hóa thân vẫy tay vừa nhấc, ngữ khí ngưng tụ, nói:

- Triệu sư huynh, ta cũng không thêm thắt điều kiện gì cho huynh, coi như là giúp đỡ Phương sư muội một phen. Nhưng ta phải nhắc nhở sư huynh trước, đến lúc đó ngươi nhất định phải làm theo mệnh lệnh của ta, không thể tự tiện hành động lung tung. Nếu không , một khi xảy ra bất kỳ điều gì sơ suất, ta sẽ không vì ngươi mà cầu tình, dù chỉ là một câu nói.

Nói xong, hóa thân nhìn về phía Phương Đình:

- Sư muội, ngươi cũng không cần cao hứng quá sớm, chắc là còn một khoảng thời gian nữa , ta muốn nhờ sư muội giúp ta một việc.

- Sư huynh cứ tính hết lên đầu ta.

Phương Đình cũng không hỏi hóa thân việc đó là việc gì, chỉ vỗ ngực liên tục, sau đó ôm đồm hết việc cho bản thân mình.

Ba người bàn bạc với nhau một hồi, Phương Đình và Triệu Tùng Tiều mang vẻ mặt hớn hở rời đi.

Sau khi đưa tiễn hai người kia rời đi, hóa thân triệu hồi Thiên Mục Điệp, trầm tư suy nghĩ, Thiên Mục Điệp cũng không nhìn ra trên người Triệu Tùng Tiều có điều gì quá đặc biệt, có lẽ là do hắn suy nghĩ quá nhiều rồi.

Đến lúc đó, hắn sẽ lệnh cho Thiên Mục Điệp quan sát Triệu Tùng Tiều bất kỳ thời khắc nào, nó chỉ cần đứng ngoài quan sát Triệu Tùng Tiều thi triển bí thuật, nếu như người này có bất kỳ hành động kỳ lạ nào, hắn ra tay trực tiếp tiêu diệt là được.

Tuy nhiên, nếu như hóa thân muốn mang Triệu Tùng tiều vào trong Ám Lôi Mộc Lân, hắn còn cần hướng về phía Kim Diễm tiếp nhận một nhiệm vụ nào đó để làm cái cớ.

Nghĩ như thế, hóa thân đi ra khỏi động phủ, bay thẳng đến thạch điện.

. . .

Năm ngày sau.

Một đoàn mây mù nhanh như điện chớp, chỉ trong nháy mắt đã bay ra khỏi dãy núi, đi tới mặt biển lấp lánh sóng nước, sau đó không những không giảm tốc độ mà còn bay càng ngày càng nhanh.

Bên trong đám mây mù đó có thể thấy vài bóng người đang đứng ẩn hiện trong đó.

- Lư sư đệ, chiếc Vân Vụ Chu này của ngươi đã tế luyện đến cảnh giới tùy tâm sở dục, nếu như toàn lực thi triển, tốc độ phi hành có lẽ có thể vượt qua cả thượng phẩm pháp bảo đấy nhỉ ?

Phía đầu Vân Vụ Chu có hai đạo nhân đang đứng nói chuyện với nhau.

Một người trong đó cầm một cây phất trần trong tay, đó không phải ai khác mà chính là Hoa Dương lão đạo, hắn hơi hơi nghiêng người, ngữ điệu có chút lấy lòng người còn lại.

Người còn lại thì có tướng mạo trẻ tuổi hơn Hoa Dương lão đạo, mày kiếm mắt sáng, thần thái không giận mà tự uy.

Người này vậy mà lại có cùng họ Lư với Chưởng môn nhân của Lan Đấu Môn Lư Tiêu Vân, hắn chính là con nuôi của Lư Tiêu Vân, thiên phú cực kỳ kinh người, hiện tại đã có tu vi Kết Đan kỳ đỉnh phong, chính là thủ tọa của Thương Lan phong đệ nhất phong.

Lư Tiêu Vân hiện tại đang ở trong Yêu Hải, không ở trong Lan Đấu Môn, mọi sự vụ trong tông môn đều do hắn xử lý, nếu như không có bất kỳ điều gì bất ngờ xảy ra, người này chính là người kế nhiệm chức vị Chưởng môn Lan Đấu Môn của Lư Tiêu Vân.

Lúc này hóa thân đang đứng phía cuối của Vân Vụ Chu, hắn đang trốn trong đám người không nói một lời nào.

- Hoa Dương sư huynh quá khen rồi, bảo vật này đã được ta trùng luyện quá nhiều lần, đã hao hết tiềm lực, không thể nào đề thăng thêm nữa, còn lâu mới có thể so sánh với thượng phẩm pháp bảo được, chỉ có thể xem nó như một phương tiện thay thế đỡ phải đi bộ thôi…

Nói xong, Lư thủ tọa cũng liếc mắt nhìn về phía xa xa, rồi nói:

- Lần này chúng ta khởi hành có vể hơi sớm một chút, không biết những tông môn khác đã đến chưa ?

- Dựa theo lệ cũ, mấy người ở Yên Miểu Các bố trí cấm chế ở trên Động Minh đảo với chúng ta khí trước có lẽ đều đã đến rồi . Còn những tông môn khác, áng chừng phải đợi đến giờ Tý đêm nay, khi Long Tinh Sơn mở ra, mới có thể tề tụ đông đủ được.

Hoa Dương lão đạo có vẻ hiểu rất rõ về pháp hội trên Đông Minh đảo.

Lư thủ tọa hơi hơi gật đầu,nói:

- Đây là lần đầu tiên sư đệ ta chủ trì pháp hội, đến lúc đó phải nhờ Hoa Dương sư huynh hao tâm tổn trí nhiều hơn để giúp đỡ sư đệ này rồi !

Trong lúc hai người đang nói chuyện, Vân Vụ Chu đã xẹt qua biển xanh mây trắng rồi.

Chẳng bao lâu sau, phía trước xuất hiện rất nhiều đoàn quang mang dị dạng, đủ loại màu sắc, đây chính là các loại phi hành pháp khí của các tông môn khác đến đây tham gia pháp hội.

- Lư thủ tọa vậy mà đích thân tới đây sao ?

- Tề mỗ bái kiến Lư thủ tọa !

. . .

Mấy đạo thân ảnh từ trong những kiện phi hành pháp khí kia bay ra, xa xa tiến lên chào đòn Lư thủ tọa.
Bình Luận (0)
Comment