Chương 1361: Xâu Chuỗi
Chương 1361: Xâu Chuỗi
Những người ở đây đều là những lão cáo già sống đến mấy tram tuổi, đương nhiên cũng sẽ không bị một vài câu nói hù dọa.
Nhưng hết lần này tới lần khác, Lan Đấu Môn quả đúng là có hai vị tổ sư Nguyên Anh cảnh , Lư thủ tọa cũng thừa nhận trước mặt mọi người đối phương chính là đồng môn sư huynh đệ của mình, đồng thời họ cũng là người đến từ nhất mạch thần bí nhất của Lan Đấu Môn.
Hơn nữa, bọn họ cũng không hiểu rõ tình hình hiện tại bên trong trúc hiên, chỉ nghe thấy tiếng chất vấn của một người nào đó chứ không nghe thấy tiếng phản bác của Lư thủ tọa.
Mặc dù trúc hiên bị làn sương máu dày đặc bao phủ, không giống như thủ đoạn của chính đạo, nhưng vốn dĩ mọi người ở đây cũng chẳng hiểu bất cứ một điều gì về nhất mạch Đấu Ngưu Phong của Lan Đấu Môn, bao gồm về lai lịch, chân truyên công pháp, vân vân. Họ có thể ẩn nấp kỹ càng như thế, khẳng định là có nguyên nhân của họ, cho nên dù họ có tu luyện một môn Ma công đi nữa cũng chẳng có gì là kỳ quái.
Đủ mọi sự trùng hợp đan xen vào với nhau thì nó sẽ biến thành sự kỳ quái, điều đó không khỏi làm cho mọi người ở đây trở nên cực kỳ lo lắng.
Nếu tham dự vào bên trông nội đấu của Lan Đấu Môn, thì an nguy của bản thân chỉ là phụ, cái chính là làm liên lụy đến tông môn thế lực sau lưng mình, chỉ cần sơ sẩy một cái, cơ nghiệp mà tiên tổ đã để lại cũng sẽ theo đó mà biến mất.
Dươi tình huống không nắm chắc được tình hình, tất cả mọi người ở đây đều sẽ rất kiêng dè, không dám hành động tùy tiện, nên hầu như chỉ nhìn chằm chằm vào trúc hiên, suy đi tính lại, mãi mà chẳng quyết đinh được mình có nên nhúng tay vào chuyện này hay không và nhúng tay vào chuyện này như thế nào.
Mà gã thanh niên họ Phương cũng không hi vọng xa vời giấu diếm được chuyện này bao lâu, công việc của hắn là chỉ cần có thể vây khốn Lư thủ tọa , chờ đến khi các vị sư đệ của hắn đắc thủ, đạt được món đồ mà chúng cần lấy, sau đó lập tức rút lui, thế là xong.
. . .
Trong tình thế hỗn loạn như vậy, ai cũng không hề chú ý tới , Minh Nguyệt đạo trưởng đã biến mất một cách lặng lẽ.
Bởi vì lúc này Tần Tang đang độn quang phi hành về phía của hóa thân.
Hắn cầm trong tay Thanh Phù Tiền, tử tiền bất ngờ đã trở lại.
Trước khi, trúc hiên phát sinh ra dị biến, Tần Tang đã cảm giác được đị động từ Thanh Phù Tiền truyền tới, sau đó hắn phát hiện hóa thân đã truyền tin cho hắn, không biết hóa thân đã tao ngộ chuyện gì. Đúng lúc lòng hắn đang như kiến bò chảo nóng, đang nghĩ cách để thoát khỏi nơi này thì, người bên trong đột nhiên động thủ với nhau, tạo điều kiện cho Tần Tang rời đi.
Nội đấu của Lan Đấu Môn, ắt hẳn là có liên quan đến nhất mạch Đấu Ngưu Phong mà hắn đang tìm kiếm.
Đối với sự tình phát sinh bên trong trúc hiên, đương nhiên là hắn cũng cảm thấy rất tò mò, thế nhưng hắn lại không ngờ rằng hóa thân lại xảy ra chuyện vào đúng lúc này.
Dó đó hắn chỉ có thể chuyện điều tra về nhất mạch Đấu Ngưu Phong sang một bên, tận dụng lúc mọi người không để ý thừa cơ thoát thân, đặt chuyện cứu hóa thân lên hàng đầu.
- Hóa thân có mang theo Phệ Nguyên Trùy và Thiên Mục Điệp, Trên Động Minh đảo có thứ gì có thể uy hiếp hắn được cơ chứ ? Hết lần này tới lần khác lại động thủ với người ta rồi, biết thế ta không nên để cho hắn đi tới pháp hội lần này…
Tần Tang thầm than, trong lòng có chút hối hận.
Hắn toàn lực thi triển ra độn thuật, giành giật từng giây từng phút, rất nhanh liền đã tới gần địa giới của Lan Đấu Môn.
Lúc này, hắn phát hiện phía trước có khá nhiều độn quang đang bay tới từ phía đối diện, hiển nhiên những tên đệ tử của Lan Đấu Môn đã phát hiện dị thường phía cửa vào.
Thân ảnh của Tần Tang chui vào một góc khuất, tốc độ không chậm một chút nào, sau đó ngay dưới mí mắt của bọn họ lách mình lẻn vào, không lâu sau đó, Tần Tang cuối cùng cảm giác được vị trí của hóa thân, tảng đá đè nặng trong lòng cuối cùng cũng được buông xuống.
Hóa thân vẫn bình an vô sự.
Tần Tang thân ảnh chớp lên liên tục, lặng lẽ xuyên qua cấm chế, đồng thời cũng bắt được cảm giác của hóa thân, sau khi biết rõ toàn bộ tình hình mà hóa thân đã trải qua, trong lòng Tần Tang nhất thời cũng cảm thấy kinh ngạc vạn phần.
- Ngươi cùng bọn hắn đi ra, sau đó tìm cơ hội rời khỏi nơi này !
Tần Tang quyết định thật nhanh, an bài cho hóa thân rời khỏi nơi này.
Lúc này, hắn đã không cần hóa thân tiếp tục mạo hiểm để điều tra nữa, manh mối đã xuất hiện, việc điều tra này sẽ do đích thân hắn thực hiện, hắn phải để cho hóa thân sớm ròi khỏi nơi thị phi này, tìm một địa phương thật an toàn để tránh nạn, tránh bị cuốn vào bên trong vũng nước đục này.
Chỉ là một đệ tử Luyện Khí cảnh mà thôi, chỉ cần hắn hành sự đủ cẩn thận, những vị cao thủ kia sẽ không để ý đến hắn, thậm chí không thèm để ý đấy chứ.
Hóa thân nhẹ nhàng gật đầu, quay đầu bước đi.
Tần Tang đứng trên đỉnh núi, nhìn về phía rừng cây âm u khắp chốn, trên mặt hắn vẫn còn cảm thấy cực kỳ kinh ngạc. Hắn cũng sẽ không bao giờ ngờ tới, sự việc lại sẽ phát triển thành tình huống như thế này, chính mình hình như gặp được oan gia trước đó rồi.
Hóa thân và Thiên Mục Điệp phát hiện Triệu Tùng Tiều có hành động khác thường, đồng thời tận mắt thấy Triệu Tùng Tiều thả ra một con cổ trùng của Vu tộc.
Điều này làm cho hóa thân không thể không liên tưởng tới, đám người áo đen của Hắc Xà Sơn đã tiềm nhập vào lãnh địa của Nhân tộc, hơn nữa còn chơi bản thể Tần Tang một vố suýt mất mạng.
Hóa thân cảm thấy trong chuyện này không thể nào trùng hợp như vậy được, thế nhưng hắn có thể khẳng đinh, sau lưng Triệu Tùng Tiều có thế lực của tu sĩ Vu tộc nhúng tay vào, hơn nữa bọn chúng còn có mục tiêu là Lan Đấu Môn.