Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 1373 - Chương 1373: Mây Đen

Chương 1373: Mây Đen Chương 1373: Mây Đen

Thông đạo bởi vì đã mất đi khởi nguồn của đám khói đen, nó cũng không thể nào chống đỡ nổi nữa, dần dần thu nhỏ lại với tốc độ cực nhanh. Chờ đến khi thông đạo đóng lại hoàn toàn, đám đệ tử của Hắc Xà Sơn bên trong Động Minh đảo chắp cánh cũng khó thoát, cho dù không chết ở trong linh trận, chắc chẵn cũng sẽ bị người của Lan Đấu Môn và các tông môn khác bắt được.

Trước mặt của gã thanh niên họ Phương có hai nan đề rất khó lựa chọn.

Mà lại hắn dường như không biết một chút gì về những sự việc đã xảy ra trong khoảng thời gian này, hắn không hiểu tại sao người bí ẩn kia lại ở đây phá hư trận pháp của mình, không biết hắn còn làm những gì nữa.

Một đám sư đệ của hắn cũng bị nhốt, vạn nhất bảo vật ở ngay trong tay của đám sự đệ này thì. . .

Cuối cùng, hắn cũng rất hiểu mưu trí và thực lực của Nhị sư đệ hắn, nếu đã đo hắn tự mình ra tay trộm đi bảo vật, có lẽ cũng không dễ dàng xảy ra trường hợp ngoài ý muốn.

Gã thanh niên họ Phương cuối cùng chỉ có thể giận mắng một tiếng, xuất hiện ở lối vào của thông đạo, đồng thời Huyết Giao bên cạnh hắn cũng rít gào một tiếng, sau đó hung hãn không sợ chết xông vào thông đạo, chỉ lộ ra một nửa thân thể ở bên ngoài.

'Phốc!'

Một tên tu sĩ Vu tộc của Hắc Xà Sơn bị ném ra ngoài, đầu óc của hắn đang còn choáng váng thì hắn đã bị gã thanh niên họ Phương một tay nắm chặt lấy cổ áo.

- Bảo vật đâu rồi !

- Đại sư huynh !

Người này như vừa trở về từ cõi chết, đầu tiên là hắn cảm thấy vui mừng, sau đó lại chợt giật mình, vẻ mặt đưa đám nói:

- Nhị sư huynh bị người lạ đánh lén, vẫn lạc ngay tại chỗ, di vật của hắn cũng đã bị người kia cướp đi mất rồi …

Không đợi tên tu sĩ này nói xong, gã thanh niên họ Phương đã nổi giận, mạnh mẽ giáng cho tên này một cái bạt tai, quất bay hắn đi ra ngoài hơn mười trượng.

- Phế vật !

Gã thanh niên họ Phương đã tức giận đến run hết cả người.

Hắn một mình xông vào nơi đầm rồng hang hổ, ngờ đâu lại rơi vào tình cảnh lấy giở tre múc nước, công dã tràng.

Nhị sư đệ mang theo nhiều người như vậy, hơn nữa còn mang theo Thú Vương Phiên, lại bị người thần bí kia giết chết ngay trước mặt bọn chúng, sau đó đoạt lấy bảo vật rồi chạy trốn, gã thanh niên họ Phương có thể nào không cảm thấy giận dữ cho được.

Lúc này, hai con Huyết Giao liền hợp lực cứu ra một người, thông đạo càng ngày càng bị thu hẹp lại, Huyết Giao cũng khó có thể chống đỡ nổi, bị ép lui về tới.

bên trên mặt biển trống rỗng có ba bóng người tung bay, vẻ mặt của ba người này tỏ ra thê lương không thể nào sánh nổi.

Thông đạo vừa đứt, những người sư huynh đệ của bọn họ đang bị vây khốn trong Động Minh đảo cũng không thể nào thoát ra ngoài.

Bây giờ chỉ còn lại ba người bọn hắn cùng hai con Huyết Thi Trùng, điều quan trọng nhất là bệ đá cổ đã bị lấy mất đi, hơn nữa còn không rõ tung tích, nhiệm vụ mà sư tôn giao cho lại một lần nữa thất bại.

Ba người nhìn nhau, thần sắc ai cũng trở nên bi thương đến cực điểm.

- Đuổi theo !

- Không giết tên đó, thề không bỏ qua !

Hai mắt của gã thanh niên họ Phương đã đỏ bừng, hắn đã sắp mất đi lý trí rồi, hắn cũng không cần biết là có thể đuổi theo Tần Tang hay không, mà điều động Huyết Giao xông đi về hướng mà Tần Tang đã biến mất trước đó.

Lúc này, hai tên sư đệ của hắn cũng chỉ dám liếc nhau một cái, không dám nói một lời nào, lại phát hiện Lư thủ tọa đã sắp đuổi kịp, thì trở nên kinh hãi, vội vàng bắt lấy Huyết Giao phần đuôi bỏ trốn.

Cùng lúc đó.

Bên trong Động Minh đảo, tu sĩ của các phái đang vây công trận kỳ, vài người thì đuổi theo những tên đệ tử của Hắc Xà Sơn chui vào trong thông đạo, những người còn lại thì đuổi theo vây công đám người của Hăc Xà Sơn bị rơi ra khỏi thông đạo.

Nhưng tên đệ tử của Hắc Xà Sơn lạc đàn cũng gần như không có khả năng chống cự, mặt mũi chúng tràn đầy vẻ tuyệt vọng . Thế nhưng, mục đích của tu sĩ khác phái chính là bắt sống để tra hỏi, chứ cũng không muốn giết hại.

Mọt cảnh tượng hỗn loạn đang diễn ra.

Lúc này, một đạo độn quang mang hai màu trắng và đen từ xa bay tới, đó chính là Hoa Dương lão đạo.

Hoa Dương lão đạo bị Huyết Giao vây khốn đến bây giờ, đạo bào đã bị vỡ nát, trên thân thể của lão cũng mang theo những đạo vết máu, khí tức cũng có chút lộn xộn, thần sắc của hắn có vẻ cực kỳ lo lắng.

Đi tới chỗ Ám Lôi Mộc Lân, Hoa Dương lão đạo dường như có một dự cảm chẳng lành, khi hắn nhìn thấy thềm đá giáu dươi đầm nước đã bị bại lộ, hơn nữa còn cảm ứng được một cỗ lực lượng cực kỳ cuồng bạo muốn thoát ra từ bên trong, thần sắc hắn không khỏi trở nên cực kỳ kinh hão, tiến lên hô to:

- Lôi dịch sắp bùng nổ rồi, mau chạy đi !

Mọi người nghe vậy thì trì trệ một thoáng, sau đó nhìn thấy bộ dạng hiện tại của Hoa Dương lão đạo thì cảm thấy khinh bỉ, cười lạnh một tiếng.

- Lôi dịch gì chứ ? Hoa Dương đạo hữu, Lan Đấu Môn các nguoi giấu cũng thật kỹ đó nha, Động Minh Đảo có giấu bí bảo như vậy, thế nhưng đám người bọn ta lại hoàn toàn không biết gì cả. Nếu như không phải đám người Lan Đấu Môn các ngươi ăn mảnh một mình, thì tình cảnh đã không xay ra như vậy !

Không cướp được bí bảo từ tay đám người kia, rất nhiều người trở nên bất mãn với Lan Đấu Môn, nên đồng loạt tiến tới chất vấn Hoa Dương lão đạo.

Nhưng bọn hắn cảm thấy Hoa Dương lão đạo dường như căn bản không hề để ý tới bọn họ, chỉ nói với bọn họ một câu sau đó vội vàng chạy ra ngoài, dường như trong cánh rừng kia có một thứ gì đó vô cùng cũng khủng bố sắp bộc phát, biểu cảm của Hoa Dương lão đạo cũng không giống như đang nói láo.

Mọi người kinh hãi, thả ra thần thức, cuối cùng cũng phát hiện ra điều gì đó kỳ quái.
Bình Luận (0)
Comment