Chương 1375: Thiên Địa Sức Mạnh To Lớn
Chương 1375: Thiên Địa Sức Mạnh To Lớn
Trên một hoang đảo không người.
Mặt trời chiều dần dần ngả về phía Tây, mây hồng đầy trời, thủy triều vỗ lên bờ.
Một đạo độn quang như sao chổi phá không chạy như bay tới, không dừng lại trên hoang đảo một chút nào, tiếp đó độn quang lộn vòng hướng xuống phía dưới, lóe lên một cái rồi chui vào bên trong rừng rậm của hoang đảo, thân ảnh của độn quang cũng dần dần lộ ra, đây là một người đang cong một chiếc qua tài màu đen trên lưng.
Người này chính là Tần Tang.
Sau khi hắn tiếp ứng hóa thân thoát ra khỏi Động Minh đảo, hắn xác định một phương hướng nào đó, sau đó bay liên tục trong vòng một ngày một đêm, sau khi hắn chắc chắn rằng mình đã an toàn, hắn bay một lúc nữa, đến khi nhìn thấy hòn đảo này thì hạ xuống nghỉ ngơi, thuận lợi xem xét chiến lợi phẩm một phen.
Tần Tang nhìn bốn phía xung quanh một lần, sau đó thôi động Ô Mộc Kiếm đào ra một cái huyệt động nằm ngay dưới một gốc cây cổ thụ, rồi bày xuống một ít cấm chế có khả năng cảnh báo và ẩn nấp khí tức, sau đó hắn lách mình tiến vào bên trong động phủ.
Trên hoang đảo cũng khôi phục vẻ yên tĩnh vắng vẻ như ban đầu.
Trong động phủ.
Tần Tang hơi hơi điều hòa khí tức một chút, sau đó lấy hai cái túi Giới Tử ra , đặt ngay trước mặt.
Bên trong túi Giới tử có một đạo phong ấn mà hắn đã vội vàng lưu lại, Tần Tang phất tay giải khai đạo cấm chế này, sau đó dốc túi đem đồ vật bên trong túi Giới Tử đổ ra.
Lúc đầu, hắn cũng không hề chú ý tới bệ đá cổ cho lắm, sau khi tìm tòi một phen, hắn cũng không tìm được bảo vật như trong tưởng tượng của mình.
Thế nhưng lại có hơn mười cây Thú Vương Phiên trong túi Giới Tử, Tần Tang đặt chung một chỗ với cây Thú Vương Phiên mà trước đó hắn đã đoạt được, quay đầu tỉ mỉ nghiên cứu một phen, nói không chừng hắn có thể từ đó sao chép ra một bộ Thú Vương Phiên đại trận cũng nên.
Còn có rất nhiều linh thạch, đan dược, các loại vật liệu linh tài, hắn cũng thu lại hết.
Tên áo đen Nhị đệ tử cùng tên người lùn đều là những tu sĩ Kết Đan kỳ, hơn nữa bọn chúng còn đến từ một đại tông môn của Vu tộc, địa vị chắc hẳn cũng rất cao quý, của cải trên người cũng phong phú khác người.
Có những thứ này này, cộng them thu hoạch kinh người mà trước đó hắn đã đoạt được từ trên người của tên Tứ đệ tử Hắc Xà Sơn, ít nhất trong vòng vài chục năm trước khi Thất Sát Điện mở ra, Tần Tang cũng không còn phiền não về việc thiếu tài nguyên tu luyện nữa.
Thế nhưng, Tần Tang cũng tự mình kiểm tra trạng thái hiện tại của cơ thể, hắn phát hiện ra rằng, không bao lâu nữa tu vi của hắn sẽ tiến vào bình cảnh, đến lúc đó hắn chỉ cần bồi dưỡng hóa thân và nghiên cứu tiếp về con đường luyện thể, tài nguyên cần dùng thực ra cũng không nhiều như hắn dự tính.
Sau đó, Tần Tang vẫy tay, đem một cái ngọc giản trong đống bảo vật cầm vào trong tay, rồi hắn gấp rút xem xét một lần.
Nội dung bên trong ngọc giản này chủ yếu chia làm hai phần.
Một phần thì ghi chép một bộ công pháp có tên là Nguyên Thần Lục.
Một phần còn lại thì lại ghi chép một môn đạo thuật có tên là Dịch Lôi Thuật.
- Dịch Lôi Thuật… Dịch Lôi Thuật…
Tần Tang trong lòng hơi động, trên mặt lộ ra vẻ vui mừng:
- Môn đạo thuật này có lẽ chính là Lôi Pháp cường đại mà đám người của Đấu Ngưu Phong đã thi triển ở trên Vũ Mặc đảo lần trước rồi.
Dịch Lôi Thuật đã để lại trong lòng hắn một ấn tượng cực kỳ sâu đậm, tình cảnh lúc đó phải nói là cực kỳ nguy hiểm, năm người cao thủ Kết Đan cảnh như bọn họ, hơn nữa trong tay còn điều khiển Thiên Hàn Phong Liệt Trận, lại còn cách nhau xa như vậy, nhưng vẫn bị những đạo sấm sét khủng bố kia cường thế kích phá, hơn nữa dư uy của nó cũng cực kỳ đáng sỡ, không chỉ hủy đi Kim Huy Giáp của hắn, còn diệt sát bốn tên đồng bọn của Tần Tang, đến bây giờ khi Tần Tang nhớ lại khoảnh khắc đó, lòng hắn vẫn dâng trào cảm giác sợ hãi.
Nếu như không phải Thiên Mục Điệp vừa hay cũng có thần thông ngự lôi, chỉ sợ hắn cũng không dễ dàng thoát thân như vậy, thậm chí có thể trọng thương mất nửa cái mạng chứ chẳng chơi.
Bên trong Lôi đình còn lẫn cả lực lượng Tinh Sát, Điều này cũng làm cho Tần Tang cực kỳ tò mò.
Thế nhưng, Dịch Lôi Thuật cũng không phải là thứ đồ mà hắn cần kíp lắm trong khoảng thời gian này, hắn nhìn thoáng qua một lần, sau đó hắn lại cẩn thận tra xét công pháp Nguyên Thần Lục, trên mặt hắn lộ ra biểu cảm cực kỳ thất vọng.
Có vẻ như chúng không hề giống với dự tính của Tần Tang.
Chân truyền bí điển chân chính của nhất mạch Đấu Ngưu Phong cũng không phải môn công pháp này , mà là môn đạo thuật có uy lực cực kỳ kinh khủng Dịch Lôi Thuật, còn Nguyên Thần Lục thì lại giống là một môn công pháp phối hợp để tu luyện với Dịch Lôi Thuật hơn, chứ không phải là một môn công pháp cường đại mà hắn đang tìm kiếm.
Nguyên Thần Lục và Dịch Lôi Thuật cũng chẳng có quan hệ gì với nhau cả.
Dịch Lôi Thuật chính là một môn đạo thuật truyền thừa độc lập, có lẽ là do ban đầu nó cũng có công pháp phối hợp tu luyện cùng , nhưng không không biết vì lý do gì mà nó lại thất lạc, do đó nó không thể nào tu luyện độc lập được, vì thế nên nhất mạch Đấu Ngưu Phong mới phải kết hợp với Nguyên Thần Lục, coi như một biện pháp chữa cháy tạm thời.
Tình huống tương tự như vậy, Tần Tang đã thấy không chỉ một lần, nên cũng chẳng lấy gì làm kỳ lạ.
Nguyên Thần Lục chỉ là chỉ là một môn công pháp rất bình thường.
Điểm tốt duy nhất của nó là, tu luyện môn công pháp này có thể trợ giúp người tu luyện ngăn cản sát khí nhập thể, đồng thời cũng có thể hóa giải sát khí trong cơ thể.