Chương 1394: Cực Kỳ Rùng Rợn
Chương 1394: Cực Kỳ Rùng Rợn
Chờ đến khi ma quang tản đi, trước mặt hắn đột nhiên hiển lộ một đạo thanh quang, thanh quang khẽ run lên, chậm rãi tách ra hai bên, đây hẳn là do Tần Tang sử dụng đôi cánh phượng bao bọc lấy bản thân, ngăn lại sự xung kích của ma quang, bình yên vô sự.
'Ầm!'
Sau một khắc, thân ảnh của Tần Tang hiển lộ trước mặt của động chủ Tự Ma Động, hơi hơi vặn người một chút, sau đó mạnh mẽ đánh về phía trước ngực của Tự Ma động chủ .
Khi mà ma quang đang ngăn cản Tần Tang, Tự Ma động chủ đã kịp tế ra pháp bảo của chính bản thân mình, một chiếc chuông nhỏ màu đồng cổ xoay tròn rồi bay lên, nó tỏa ra hoàng quang cực kỳ mãnh liệt, sau đó hóa thành hư ảnh của một cái chuông lớn màu hoàng kim, che chở thân ảnh của Tự Ma động chủ vào bên trong.
Vàlúc đó, ở vùng đan điền của Tự Ma động chủ đột nhiên thoáng hiện một cây Huyết Đao, mùi máu tươi nồng nặc tản mát ra khiến cho người ta cảm thấy buồn nôn.
'Đông!'
Hư ảnh của chiếc chuông lơn kia bị trọng quyền của Tần Tang đánh trúng.
Tiếng va chạm của sát thép vang lên, bản thể của chiếc chuông kia cũng bị chấn động mãnh liệt mãi không thôi.
Thân ảnh của Tự Ma động chủ bay ngược ra bên ngoài để giảm bớt lực, trong tay hắn lại âm thầm bấm niệm quyết, Huyết Đao phá không mà đi, lấy tốc độ cực nhanh của nó, bắn thẳng đến mi tâm của Tần Tang.
Gã động chủ này nắm bắt thời cơ vô vàchính xác, đây chính là khi Tần Tang rơi vào trạng thái lực cũ đã hết, lực mới chưa sinh.
Hai mắt Tần Tang nghiêm nghị nhìn cây Huyết Đao kia lao về phía hắn với tốc độ kinh người, thế nhưng trên mặt của Tần Tang lại không tỏ ra có bất kỳ một chút sợ hãi nào, quang mang lóe lên từ chỗ mi tâm của Tần Tang, Ô Mộc Kiếm cũng bắn nhanh ra với một tốc độ kinh người, trực tiếp va chạm với cây huyết đao kia.
'Coong!'
Một tiếng vang giòn lại kêu lên, Ô Mộc Kiếm và Huyết Đao đều bây ngược lại về hướng ban đầu của mình.
Ô Mộc Kiếm nhỏ yếu hơn một chút, dù sao thì thanh linh kiếm này cũng chỉ là hạ phẩm pháp bảo mà thôi, còn cây Huyết Đao đã bị tên Tự Ma động chủ kia ôn dưỡng tế luyện đến trung phẩm pháp bảo rồi.
Sau đó, tên động chủ của Tự Ma Động lại đột nhiên gầm thét.
Khi hắn bắt lại thanh Huyết Đao này của mình, trên mặt hắn chợt lộ ra biểu cảm kinh hãi đến tột độ, cây bản mệnh pháp bảo này của mình, tại sao lại tan rã thần quang trên thân, bộ dáng như thể nó đã bị hao tổn hết linh tính bên trong rồi.
- Ngươi đã làm gì !
Động chủ Tự Ma Động cực kỳ phẫn nộ.
Tần Tang cười lạnh, đối phương có can đảm thôi động bản mệnh pháp bảo của hắn đến giao phong với Ô Mộc Kiếm của mình, Tần Tang đương nhiên sẽ không khách khí với hắn chút nào, trực tiếp thôi động Huyết Uế Thần Quang đến ám hại pháp bảo của hắn một phen.
Hắn không nói một lời, đôi cánh phượng lại một lần nữa vẫy vẫy, đồng thời hắn cũng thôi động niệm quyết.
Chỉ trong chốc lát, quyền ảnh trùng điệp và Ô Mộc Kiếm đều đồng loạt công kích tới Tự Ma động chủ , dường như chúng muốn nhấn chìm hắn trong đó vậy. Hơn nữa còn không đợi Tự Ma động chủ phản ứng, Ô Mộc Kiếm đã lắc mình một cái, vô số đạo kiếm quang sáng loáng phân tán ở bên trong quyền ảnh, khó mà phân biệt thật giả.
- Kiếm Quang Phân Hóa.
Tự Ma động chủ đã nhanh chóng chết lặng, điều chẳng lành mà hắn dự cảm sắp trở nhanh sự thật.
Người này không chỉ là pháp thể song tu, thân mang bản mệnh trùng cổ, hơn nữa hắn còn nắm giữ thần thông mà đại đa số kiếm tu đều mơ ước.
Thực lực như thế này, tùy tiện gia nhập một phương thế lực, đều sẽ được cung phụng làm thượng khác, thế nhưng hết lần này đến lần khác hắn lại trốn ở nơi chó ăn đá, gà ăn sỏi, chim không thèm ị như thế này để ẩn tu, sau đó lại để cho Tự Ma động chủ hắn gặp phải.
'Đùng đùng. . .'
Những tiếng va chạm vang lên không ngừng, chuông ảnh trên thân của Tự Ma động chủ bị trùng kích nặng nề, dưới ánh mắt ngạc nhiên kinh sợ của Tự Ma động chủ, chuông ảnh đột nhiên vỡ nát, hóa thành vô số mảnh vỡ, sau đó bạo tán ra bên ngoài.
Tần Tang từ trước đến giờ cũng không hề từ bỏ việc lĩnh ngộ môn thần thông kiếm đạo nào, chỉ là hắn không đem tinh lực chủ yếu đặt vào trên môn thần thông này mà thôi. Nhưng so sánh với mười năm trước, tạo nghệ kiếm đạo của Tần Tang phải nói là tinh thâm hơn so với trước đó một bậc.
Lấy thực lực của Tự Ma động chủ, thì cũng chỉ mạnh hơn tên áo đen ở bên trên Động Minh đảo một chút mà thôi.
Chỉ cần dựa vào kiếm thuật cường đại tinh diệu và môn kiếm đạo thần thông Kiếm Quang Phân Hóa này, Tần Tang đã có thể dốc sức đấu ngang tay với người này.
Hơn nữa sau khi sử dụng Thiên Yêu Biến, dưới tình huống không sử dụng các loại bảo vật như Tinh Loa, thực lực Tần Tang có lẽ còn hơi thua kém với những người như Lư thủ tọa hay thanh niên họ Phương một chút, nhưng đánh bại tên Tự Ma động chủ này thì vẫn dư sức.
Hiện tại, Tần Tang đều đã vận dụng cả Huyết Uế Thần Quang, kết quả không cần nghĩ cũng biết.
Sau khi chuông ảnh bảo hộ thân thể bị đánh nát, Tự Ma động chủ liên tục đánh ra pháp bảo và phù lục của bản thân, đồng thời có ý định thi triển thần thông chạy trốn giữ mạng, nhưng tất cả đều bị Tần Tang dập tắt.
Đánh thì đánh không lại, chạy cũng chạy không thoát.
Tự Ma động chủ đã hoàn toàn rơi vào trạng thái tuyệt vọng.
Chân nguyên hỗnn loạn hình thành phong bạo, ánh sáng kỳ dị bắn ra bốn phía, không nhìn thấy bóng người ở bên trong.
Lúc này, một tiếng hét thảm thiết truyền ra.
Phong bạo chậm rãi tản đi.
Chỉ thấy cánh tay phải của Tần Tang đang xuyên qua ngực trái của Tự Ma động chủ, trên tay còn cầm một quả tim, nhìn cực kỳ rùng rợn.