Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 1398 - Chương 1398: Mười Mấy Năm

Chương 1398: Mười Mấy Năm Chương 1398: Mười Mấy Năm

Tần Tang đã sớm nghe nói trên quần đảo Liệt Phong có rất nhiều tu sĩ thần thông quảng đại, lai lịch lại cực kỳ bí ẩn, trước khi Thất Sát Điện mở ra lần trước, đã có ngọc bội tiến vào Thất Sát Điện được tuồn ra bên ngoài, sau đó được tiến hành đem đi đấu giá.

Tần Tang cũng không biết lần đấu giá này bắt đầu vào lúc nào, nên mới để cho hai vợ chồng Bạch Trọng Thu lưu ý một chút, tránh làm lỡ chuyện của hắn.

- Còn có một việc nữa, tiền bối muốn để cho chúng ta dò la tung tích của những tên ma tu tinh thông Luyện Thi Thuật nhất, điều này có vẻ hơi …

Bạch Hồng cảm thấy có chút gấp gáp.

Bọn họ lo lắng, hầu như đều bắt nguồn từ nhiệm vụ này của Tần Tang.

- Được rồi, chúng ta đừng suy nghĩ nhiều làm gì, vô ích thôi. Chúng ta cũng không cần ngông cuồng đi phỏng đoán ý đồ của tiền bối, ngài ấy dặn chúng ta cứ cách một khoảng thời gian lại trở vè báo cáo một lần, thuận tiện có thể quan sát sự tiến bộ của Dĩnh Nhi. Chỉ cần Dĩnh Nhi có thể bình yên vô sự, bất kể là hắn có mục đích gì, cũng không có quan hệ gì với chúng ta, chúng ta chỉ cần cố gắng hết sức mà làm là được rồi !

Bạch Trọng Thu bắt lấy bàn tay của vợ mình, sau đó thi triển độn quang, chỉ chốc lát sau đã xuất hiện trên mặt biển của đại dương mênh mông.

Bên trên Độc Đảo.

Bạch Dĩnh Nhi đưa mắt nhìn cha mẹ rời đi, nàng lo lắng bất an rồi trở về động phủ, thấy Tần Tang căn bản không thèm để ý đến nàng, tâm trạng của nàng cũng nhẹ nhõm hơn trước rất nhiều.

Hồi tưởng lại những ngày trước đây nàng đi theo cha mẹ phiêu bạt tứ phương, cả ngày luôn sống trong nơm nớp lo sợ, thậm chí cảm thấy hiện tại mình có thể ngồi một chỗ , an ổn tu luyện mà không bị ai quấy rầy đã là rất tốt rồi.

Độc Đảo thật sự không thể nói là một nơi non xanh nước biết, thậm chí khắp nơi đều độc chướng, tất cả sinh vật trên đảo đều những con yêu thú cực kỳ đáng sợ, là một hung địa tản ra những mùi hôi thối ghe tởm, nàng chỉ có thể hoạt động trong động phủ của mình hoặc là khu vực dưới đáy sơn cốc ngay trước động phủ của nàng mà thôi .

Bạch Dĩnh Nhi cũng không dám quấy rầy Tần Tang, nàng đã thấy Song Đầu Hống thường xuyên xuất hiện.

Lúc đầu, nàng còn rất sợ Song Đầu Hống, về sau nàng lại phát hiện Song Đầu Hống cũng không hề đáng sợ như nàng nghĩ, hơn nữa linh trí của Song Đầu Hống cao hơn rất nhiều so với đám yêu thú nàng gặp trước đây, nên nàng đánh bạo thử chào hỏi nó.

Song Đầu Hống một lòng muốn đột phá, để đạt được tự do .

Nhưng nó càng sốt ruột càng không có đầu mối, mỗi ngày chỉ có thể hướng về phía mặt trời cùng trăng sáng trên bầu trời mà thét dài.

Hiện tại nó mới biết cơ duyên đột phá rất hiếm có.

Nó đối với việc này cảm thấy cực kỳ bực bội, bắt đầu nó căn bản không muốn để ý thiếu nữ Dĩnh Nhi kia, về sau có lẽ là do nó cảm thấy buồn bực ngán ngẩm, nên dần dần làm quen với Dĩnh Nhi. So ra mà nói, thiếu nữ Dĩnh Nhi sẽ vuốt lông an ủi nó, còn tên Tần Tang đáng ghét kia chỉ biết bắt nạt nó mà thôi.

Đây đều là nói sau.

Tần Tang xếp bằng ngồi bên trong động phủ, hắn lấy thu hoạch chiến lợi phẩm từ trên người đám tu sĩ của Tự Ma Động kiểm kê lại một lần, sau đó hắn lấy ra một cái túi chứa, đây chính là túi Linh Thú của động chủ Tự Ma Động.

Tên Tự Ma động chủ này tinh thông thuật ngự trùng, bên trong túi Linh Thú của hắn còn chứa mấy con linh trùng khác nhau.

- Linh trùng lão ma đầu kia thả ra để truyền tin gọi Dạ Ảnh Trùng, những con linh trùng khác hầu như cũng giống như Dạ Ảnh Trùng, chỉ có tác dụng phụ trợ mà thôi. Chúng cũng không phải là loại linh trùng trân quý gì, thậm chí ngay cả một loại kỳ trùng cũng không có, không hề có chút chiến lực thật sự gì, chỉ có năng lực đặc thù mà thôi, khó trách lúc trước giao thủ, Tần Tang không thấy hắn điều khiển linh trùng bao giờ. Xem ra tên động chủ Tự Ma Động kia cũng rất rõ ràng, bồi dưỡng kỳ trùng hao phí tài nguyên cùng tinh lực cực kỳ to lớn. Nếu như không phải ta may mắn có được Xích Hỏa Lưu Kim, ta khẳng định cũng không dám thu Thiên Mục Điệp làm bản mệnh trùng cổ. . .

Tần Tang rút thần thức ra khỏi túi Linh thú.

Những linh trùng này là do động chủ Tự Ma Động đích thân tuyển chọn tỉ mỉ, bồi dưỡng không biết bao nhiêu năm, dưới một số hoàn cảnh đặc thù, chắc chắn sẽ có công dụng thật hữu ích .

Đương nhiên chúng chắc chắn sẽ không thể có khả năng biến thái như tằm mập được, có thể khắc chế bất cứ loại kịch độc nào.

- Giữ lại những con linh trùng này cũng không sao, sách lược nuôi dưỡng cổ trùng của lão ma đầu này cũng không sai, nuôi dưỡng bọn chúng cũng không hao phí bao nhiêu linh thạch, nói không chừng thật có thể dùng tới. Ngự Trùng Thuật của lão ma đầu này lại khác với Ngự Linh Thuật của Ngự Linh Tông, có thể lưu lại một loại ấn ký nào đó, cưỡng ép điều động linh trùng . Thế nhưng lấy tu vi hiện tại của ta, chỉ có thể điều khiển linh trùng cấp 2 trở cuống mà thôi

Tần Tang thầm nghĩ trong lòng, hắn phát hiện ra túi Linh Thú có phẩm chất tốt hơn Trùng Lâu nên dời nó qua đó ở.

Về sau mấy ngày, hắn một mực chú ý bên ngoài Độc Đảo, thấy sự việc của Tự Ma Động cũng không gây ra sóng gió gì quá lớn, nên Tần Tang ngay lập tức phong bế động phủ, tiến hành khổ tu.

Sau đó, cứ cách mỗi mấy tháng hoặc một năm, Vợ chồng Bạch Trọng Thu đều sẽ về đảo một lần, hoặc mang đến tin tức, hoặc mang về linh vật cần thiết mà Tần Tang yêu cầu.

Trông thấy nữ nhi vẫn luôn mạnh khỏe, tu vi không chỉ đề thăng một cách vững chắc, còn trở thành bằng hữu với linh thú của tiền bối, bọn họ cuối cùng cũng có thể hoàn toàn yên tâm.

Cứ như vậy, thoắt cái đã trôi qua mười mấy năm.
Bình Luận (0)
Comment