Chương 1401: Đường Về
Chương 1401: Đường Về
Phong Ẩn Đảo.
Đây là một trong những hòn đảo nhỏ bí ẩn nhất trong quần đảo Liệt Phong, nguyên nhân cũng là bởi vì sự tồn tại của hội đấu giá trên hòn đảo này. Những bảo vật trân quý, hiếm có khó tìm ở thế giới bên ngoài như ngọc bội thông hành ở Thất Sát Điện, gần như đều có thể mua được ở hội đấu giá trên Phong Ẩn Đảo.
Nghe nói người chống lưng cho Phong Ẩn Đảo không chỉ có cường giả cấp bậc tổ sư Nguyên Anh cảnh, thậm chí nó còn dính líu tới tam đại thương minh.
Chỉ một tháng sau.
Hội đấu giá trên Phong Ẩn đảo đã kết thúc.
Ba cái ngọc bội thông hành trong Thất Sát Điện, lần lượt đã bị ba vĩ tu sĩ bí ẩn dùng giá cao thu mua.
Mấy tháng sau, Tần Tang mang theo thân thể phong trần mệt mỏi, quay về Độc Đảo.
Một nhà ba người của Bạch Trọng Thu lúc này đang tu luyện trên Độc Đảo, khi ba người bọn họ biết Tần Tang đã quay về Độc Đảo thì vội vàng đi ra tiếp đốn.
Gần hai mươi năm đã trôi qua kể từ ngày ba người bọn họ tiến vào tòa Độc Đảo này.
Vẻ bề ngoài của vợ chồng Bạch Trọng Thu gần như chẳng có gì thay đổi, còn Bạch Dĩnh Nhi đã không còn là thiếu nữ ngây thơ không hiểu sự đời như trước nữa, mặc dù nàng vẫn chỉ tu luyện trên Độc Đảo không đi ra bên ngoài lịch lãm, không trải nghiệm trực tiếp thế sự vô thường, nhưng cử chỉ hành động của nàng cũng đã trầm ổn chín chắn hơn ngày xưa rất nhiều.
Nhưng điều thay đổi lớn nhất trong ba mươi năm này vẫn là tu vi của ba người bọn họ.
Bạch Trọng Thu đã là cao thủ Ngụy Đan cảnh, Bạch Hồng bấy lâu nay bị vây ở bình chướng Trúc Cơ cảnh hậu kỳ, nghe nói nàng cũng đã có chỗ minh ngộ, đột phá chẳng qua chỉ là vấn đề thời gian.
Nhưng người tiến bộ kinh người nhất chính là Bạch Dĩnh Nhi, nhờ thiên phú trời ban của Thủy Ngọc Chi Thể, cho dù nàng không phục dụng Trúc Cơ Đan, nhưng cũng đã Trúc Cơ thành công, điều này làm cho Tần Tang cũng cảm khái không thôi.
Ngay khi Tần Tang vừa trở về động phủ, Song Đầu Hống ngay lập tức lẩn khỏi động phủ của Tần Tang, lẻn đến bên cạnh Bạch Dĩnh Nhi rồi nằm xuống, để Bạch Dĩnh Nhỉ chải chuốt bộ lông cho nó.
Bạch Dĩnh Nhi che miệng cười một tiếng, nàng cung cung kính kính hành lễ với Tần Tang, sau đó lại khoanh chân ngồi xuống, kê đầu cảu Song Đầu Hống lên đùi của mình, thủ chưởng của nàng hiện lên một đạo Thủy nguyên chi , ôn nhu êm ái không gì sánh được từ từ vuốt ve bộ lông của Song Đầu Hống, đôi môi nàng từ từ ghé nhẹ vào một bên tai của Song Đầu Hống, lẩm bẩm nhẹ nhàng nói điều gì đó.
Song Đầu Hống híp mắt, đuôi của nó cứ vẫy qua vẫy lại, miệng phát ra âm thanh hư hừ.
- Gia hỏa này. . .
Tần Tang nhíu mày lại.
Song Đầu Hống vẫn mãi không thể đột phá Yêu Đan cảnh hậu kỳ, không biết có phải là do tâm ý của nó đã nguội lạnh, nản chí hay không, mà mỗi ngày sau đó nó đều ở cùng một chỗ với Bạch Dĩnh Nhi, có lần suýt chút nữa trêu chọc vào đại phiền phức, cuối cùng Tần Tang vẫn phải ra tay chùi đít, thu vén hậu quả giúp nó.
- Tiền bối, không biết lần này ngài đi có lấy được ngọc bài thông hành của Thất Sát Điện không ?
Bạch Trọng Thu nhìn thấy con gái Bạch Dĩnh Nhi của mình cực kỳ thân thiết với Song Đầu Hống, trên mặt của hắn không khỏi lộ ra nụ cười vui mừng, hắn thi lễ với Tần Tang rồi tò mò hỏi.
Mười mấy năm nay ở chung với Tần Tang, Vợ chồng Bạch Trọng Thu cũng đã hiểu rõ đôi chút về tính cách của hắn, về sau cũng không còn sợ hắn như lúc ban đầu nữa.
Tần Tang chỉ kêu 'Ừm' một tiếng:
- Cũng may là lần này ta đã thành công đoạt được ngọc bài, không ngờ hội đầu giá lần này lại có nhiều người tham gia tranh đoạt ngọc bài như vậy, giá cả cao hơn nhiều so với ta dự tính, cũng may là ta cũng có sự chuẩn bị từ trước.
Nói xong, Tần Tang than nhẹ một tiếng, mặc dù nói là nói như vậy, nhưng hắn vẫn cảm thấy hơi đau lòng sót của một chút.
Cũng may là hắn có đám bảo vật lấy được từ trên người mấy tên đệ tử của Hắc Xà Sơn, bằng không lần đấu giá này hắn thực sự không dám chắc có thể . Việc xâm nhập vào Thất Sát Điện cục kỳ hung hiểm, có thể nói là cửu tử nhất sinh, nhưng vì tìm kiếm cơ hội đột phá và tiền đồ của bản thân sau này, rất nhiều tu sĩ chẳng nề hà đặt cược tính mạng của mình vào.
- Ta cũng vừa đạt được một ít Luyện Thi Thuật, cần bế quan nghiên cứu một khoảng thời gian. Tạm thời ta cũng không có việc gì cần các ngươi đi làm, các ngươi cứ ở trên đảo tu luyện đi, chờ sau khi ta xuất quan, còn có việc muốn bàn giao cho các ngươi.
Sau khi phân phó một chút, Tần Tang tự mình đi vào động phủ.
Vợ chồng Bạch Trọng Thu liếc nhau, cảm thấy vừa buồn vừa vui.
Vui là vì hai người họ được Tần Tang cho phép lưu lại trên Độc Đảo tu luyện, ở đây linh khí dồi dào, lại cực kỳ bí ẩn với người ngoài, động phủ cũng rất an toàn, đây quả thực là ước mơ của tất cả các tu sĩ.
Nhưng họ lại lo lắng sau khi Tần Tang xuất quan, sẽ giao cho bọn họ nhiệm vụ nguy hiểm nào đó.
Nhưng bây giờ Tần Tang cũng chẳng quan tâm hai người bọn họ nghĩ như thế nào, hắn đi vào động phủ, phong bế cấm chế ở cửa động, sau đó hắn cởi chiếc quan tài màu đen nặng nề phía trên lưng rồi đặt xuống đất 'Ầm' một tiếng .
Nắp bên trên của cỗ quan tài đen này mở ra, thân ngoại hóa thân đang nằm bên trong đó.
Đôi mắt của hóa thân đột nhiên mở ra, lộ ra một cặp đồng tử màu máu tươi, hai mắt của hóa thân bắn ra những tia hung quang khát máu, hoa thân gắt gao nhìn chằm chằm vào Tần Tang, trong chốc lát dường như toàn bộ động phủ biến thành một mảnh Huyết Hải.