Chương 1413: Lần Thứ Hai Vào Thất Sát Điện
Chương 1413: Lần Thứ Hai Vào Thất Sát Điện
-Thanh Phong đạo trưởng, rốt cuộc ngài cũng đến rồi! Đạo trưởng thần long thấy đầu mà không thấy đuôi, vừa đi một chuyến là không nhận được tin tức gì suốt mấy năm, Trâu mỗ còn tưởng rằng...
Trâu lão bước nhanh vào cửa hiệu, tầm mắt quét qua, nhìn thấy Tần Tang thì giống như thở hắt được ra một hơi dài nhẹ nhõm.
-Trâu lão cho rằng bần đạo đã ngã xuống rồi hay sao?
Tần Tang nhếch môi, mang theo ý cười hỏi lại. Tiếp theo lại nghiêm sắc mặt nói:
-Bần đạo là vì chuẩn bị cho việc tiến vào Thất Sát Điện nên chậm trễ mấy ngày, may mà không bỏ lỡ thời gian. Trâu lão đã xác định sẽ cùng hành động với đạo hữu Đông Cực Minh sao?
Trâu lão gật gật đầu:
-Không sai, ta hành động hơi trễ. Bên ngoài, Ngọc Phù đã sớm bị chia cắt không còn, cho dù có ngẫu nhiên xuất hiện thì cũng bị xào giá lên đến trên trời. Ta cũng muốn đạo trưởng giống như lần trước, làm một việc giúp Thương Minh. Lần này, trong số đạo hữu cùng đồng hành, có hai vị từng có chút giao tình với Trâu mỗ, thỉnh thoảng có thể phối hợp chăm sóc lẫn nhau.
Nghe Trâu lão nói như vậy, Tần Tang gật đầu không hỏi thêm gì nữa, cũng không muốn bị kéo vào sóng gió giữa Thương Minh.
Giọng điệu Trâu lão có chút ngập ngừng, tiếp tục nói:
-Mấy năm nay Trâu mỗ bôn ba dò hỏi khắp nơi, cuối cùng xác định được ba khu vực nhất định phải đi. Hai nơi đầu, Trâu mỗ tự nhận là có mấy phần chắc chắn. Chỉ có bí địa cuối cùng, nghe nói nơi đó có giấu cấm chế từ thời Thượng Cổ, nguy cơ tứ phía, cần phải có trợ thủ. Ta đã thuyết phục được hai vị đạo hữu, đến lúc đó sẽ giúp ta một tay. Đạo trưởng, nếu ngài có thể sớm có được bảo vật trong lòng, đừng ngại đến tầm bảo cùng chúng ta. Sau khi đi vào, ngoại trừ gốc linh dược mà Trâu mỗ cần, những bảo vật khác mọi người sẽ chia đều.
Nói xong, Trâu lão lấy ra bản đồ, chỉ cho Tần Tang nhìn.
Trên bản đồ được ghi chú cực kỳ tỉ mỉ, có vài bí địa ngay cả Tần Tang cũng chưa từng nghe qua, có thể thấy được Trâu lão đã bỏ ra bao nhiêu tâm huyết cho chuyến đi này.
Thọ nguyên đã sắp đến hạn, đây là ván cược cuối cùng của ông ta.
Hoa Tiên Hồ?
Tần Tang nhìn vào chỗ Trâu lão chỉ, trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc. Thế mà lại là cửa vào Hoa Tiên Hồ, đúng là chỗ mà hắn cùng Liễu phu nhân đã mai phục, giết chết Thôi Cát.
Trâu lão nghe ra ngữ khí của Tần Tang có điểm khác thường:
-Đạo trưởng đã từng đi qua nơi này?
Tầm mắt ẩn sau đấu bồng của Tần Tang quét qua Trâu lão, sau đó lắc đầu nói:
-Ta chỉ đi ngang qua chỗ này, không dám vào đi. Trâu lão, không phải là ngươi định đi vào Hoa Tiên Hồ chứ? Đây chính là một trong ba vùng đất độc nhất Thất Sát Điện...
-Đạo trưởng yên tâm.
Trâu lão cười ha ha, cắt ngang lời Tần Tang:
-Chúng ta chỉ hoạt động ở vùng ngoài cùng của Hoa Tiên Hồ, độc tố ở chỗ đó không mãnh liệt như ở sâu trong Hoa Tiên Hồ. Với tu vi của chúng ta, có thể ngăn cản một đoạn thời gian. Hơn nữa, ta cũng đã chuẩn bị một ít linh đan giải độc, đủ để chống đỡ đến lúc chúng ta rời đi. Xin đạo trưởng cầm lấy khối lệnh bài này, đến lối vào thì bóp nát nó, ta sẽ có thể cảm ứng được.
-Nếu Trâu lão đã suy xét chu toàn, bần đạo có thể thuận lợi giải quyết phiền phức của bản thân, sẽ cân nhắc việc đến góp vui.
Tần Tang tiếp nhận lệnh bài.
Trong lòng cũng có tính toán, cho dù không có lời mời của Trâu lão, nếu có cơ hội, hắn cũng muốn đi đến Hoa Tiên Hồ một chuyến, thử xem có thể nhờ vào năng lực của tằm mập, lấy được thứ gì tốt hay không.
Có thể giúp được Trâu lão, Tần Tang vẫn rất tình nguyện.
Tần Tang cùng Trâu lão có chút quen thuộc, biết rõ phẩm tính của người này, nếu thật sự có thể giúp hắn Kết Anh, bản thân cũng sẽ có thêm một minh hữu mạnh mẽ.
Đương nhiên, Tần Tang biết rất, Kết Anh không dễ dàng như vậy.
Trâu lão bàn bạc với Tần Tang xong thì mời Tần Tang đi cùng, nhưng lại bị hắn từ chối.
-Bần đạo độc lai độc vãng đã quen, hơn nữa triơcs khi đi vào Thất Sát Điện, bần đạo vẫn còn có một số việc cần xử lý, sẽ không làm phiền Trâu lão cùng chư vị đạo hữu.
Tần Tang mỉm cười nói.
Đông Cực Minh cùng Tây U Minh chắc chắn là có gì đó mờ ám ở Thất Sát Điện, Tần Tang vẫn luôn cố gắng phòng ngừa tiếp xúc với những người này.
Trâu lão than nhẹ, trong giọng nói có chút khó hiểu:
-Nếu đạo trưởng đã không có ý, Trâu mỗ cũng không miễn cưỡng. Lần này từ biệt, ngày sau không biết bao giờ mới được gặp lại, đạo trưởng bảo trọng.
-Trâu lão bảo trọng!
Tần Tang nghiêm nghị, chắp tay đưa tiễn.
Từ biệt cùng Trâu lão xong, Tần Tang liên tục tới các cửa hiệu và phòng đấu giá, hao tốn một món linh thạch lớn, mua đủ loại bảo vật công cụ. Ba ngày sau lại một thân một mình rời khỏi Thiên Hưng Đảo, phi thân về hướng Đông Môn Đảo.