Chương 1422: Hiện Thân
Chương 1422: Hiện Thân
'Hô!'
Tần Tang dùng thủ chưởng dẫn dắt Cửu U Ma Hỏa từ từ bao phủ toàn thân của mình, hắn dựa chắc vào vách đá của hạp cốc, bắt đầu len lỏi vào bên trong từ khe hở của hạp cốc.
Sau khi hắn tiến vào Quỷ Địa, không khí âm lãnh đến thấu xương xâm nhập vào trong cơ thể của hắn.
Tần Tang đang đứng bên trong đám sương mù quỷ dị này, đôi mắt hắn khẽ híp mọt cái.
Lần trước, khi hắn tới đây, nhãn quan và thần thức của hắn đều bị đám sương mù quỷ dị này cản trở, hắn chỉ có thể nhìn thấy một khu vực phạm vi nhỏ trước mặt. Còn thứ quỷ vật đã cướp đi Phi Thiên Dạ Xoa của hắn kia, dựa vào sự quen thuộc với địa thế nơi đây, cố tình đùa nghịch hắn chạy vòng vòng, nhưng hắn cũng không có biện pháp nào khác.
Bây giờ thì khác, Thiên Mục thần thông của Thiên Mục Điệp có thể tuỳ tiện xem thấu đám sương mù quỷ dị này, từ đó quan sát rõ ràng rành mạch tình hình bên trong hạp cốc này.
Tần Tang hơi hơi suy nghĩ một chút, quang mang lóe lên từ mi tâm của hắn, Ô Mộc Kiếm bay vụt đi ra, nó xoay quang người Tần Tang một chút, sau đó lơ lưng bất động trên đỉnh đầu Tần Tang, sau đó thân kiếm khẽ rung lắc một cái rồi phân ra thành bốn đạo kiếm quang, tiến hành cảnh giới.
Sau đó Tần Tang thôi động thân pháp, xâm nhập vào bên trong Quỷ Địa, chuẩn bị tìm ra con quỷ vật kia trước. Đương nhiên trong quá tình tìm kiếm, hắn vẫn sẽ giả vờ như không nhìn rõ tình hình bên trong Quỷ Địa như lần trước.
Không ngờ, vậy mà Tần Tang lại chẳng có thu hoạch gì .
- Con quỷ vật đó ẩn nấp rồi sao ? Chẳng lẽ bên trong Quỷ Địa này còn có cấm chế nòa mà Thiên Mục Điệp không thể nhìn thấu hay sao ?
Tần Tang âm thầm nhíu mày.
Tần Tang không chỉ không phát hiện ra con quỷ vật kia, mà ngay cả Phi Thiên Dạ Xoa hắn cũng không tìm được. Quỷ Địa cũng có ranh giới của nóhơn nưa ở bên ngoài cũng không có chỗ cho quỷ vật ẩn núp.
- Xem ra ta chỉ có thể ôm cây đợi thỏ, đợi nó chủ động lộ diện vậy.
Tần Tang thầm nghĩ trong lòng.
Sau một hồi tìm kiếm nhưng không có kết quả gì, Tần Tang vẫn cứ bình thản không vội vã sốt ruột, hắn nhẹ nhàng vỗ vỗ bên hông mấy cái, mấy cỗ Sát Thi có thực lực Trúc Cơ kỳ cũng từ bên trong túi Thi Khôi nhảy ra.
Đây đều là Tần Tang tại quần đảo Liệt Phong du lịch lúc, một ít đui mù chọc tới hắn gia hỏa. Quần đảo Liệt Phong cũng có Địa Sát âm mạch tồn tại, liền thuận tay luyện mấy cỗ Sát Thi.
Đôi môi Tần Tang khẽ lẩm bẩm ra lệnh cho đám Sát Thi, Sát Thi nhanh chóng tản ra xung quanh, còn bản thân Tần Tang thì lại chậm rãi đi về phía trước.
Chỉ một lát sau, phía trước Tần Tang bỗng nhiên trở nên loạn thành một mớ hỗn độn, Sát Thi nhanh chóng phá hư hết cảnh vật bốn phía xung quanh, nghiễn nát những pháp bảo đã bị mục nát, đánh sập từng đống từng đống bạch cốt, làm kinh động đến tất cả những oan hồn đang trốn trong đó.
Chỉ trong một thời gian ngắn, nơi đây tràn những tiếng quỷ khốc lang hào, hệt như có bách quỷ dạ hành vậy.
Thân ảnh Tần Tang chớp lóe liên tục, liên tục bắt giữ từng cái từng cái oan hồn một, đồng thời chân nguyên trong lòng bàn tay cũng được thôi động mọt cách mạnh mẽ, cường mãnh rèn luyện bọn chúng thành Tinh Hồn Tơ.
Cũng bởi vì số lượng oan hồn của nơi này quá nhiều, nên chẳng bao lâu sau, một căn Tinh Hồn Tơ dài khoảng một xích đã được luyện thành .
/* 1 xích = 1 thước ~ 1/3 m ~ 33 cm nhé các bạn */
Lúc này, Tần Tang ra lệnh cho đám Sát Thi dừng tay, sau đó hắn tìm một bãi đất trống, rồi ngồi xếp bằng xuống.
Hắn lấy ra một cây Thập Phương Diêm La Phiên, bắt đầu thử nghiệm bện hồn phiên.
Những năm gần đây, Tần Tang vẫn luôn suy nghĩ băn khoăn, có nên dùng Ma Phiên bố trí thành một loại trận pháp gì đó để có thể phát huy ra uy lực thực sự của mười tám cây Ma Phiên hay không, vì thế hắn thường nghiên Thái Huyền Trận Tàn Lục của Nguyên Thần Môn.
Về sau Tần Tang lại phát hiện, trận pháp được ghi lại trong sách này cực kỳ huyền ảo, có thể tưởng tượng như chỉ cần kéo một sợi tóc là có thể động tới cả người, nhưng cho dù hắn có thể hoàn toàn nắm rõ được loại trận pháp này, thì hắn cũng khó mà áp dụng nó lên mười tám cây Ma Phiên.
Cũng may là, tinh lực hắn bỏ ra bao nhiêu năm qua để nghiên cứu lĩnh vực này cũng không phải công cốc.
Trước đó, vấn đề mà Tần Tang luôn luôn băn khoăn trước đó đã được hắn giải quyết dễ dàng, hắn càng lĩnh ngộ thâm sâu hơn về ba cây Ma Phiên trong tay mình, hắn cũng thật sự hiểu được Khôi Âm lão tổ đã phí bao nhiêu của cải, tâm huyết của mình vào những cây Thập Phương Diêm La Phiên này.
Khôi Âm lão tổ sáng chế đại trận Thập Phương Diêm La Phiên, cũng không hạn chế số lượng chỉ có mười cây, cho dù số lượng nhiều hơn, hắn đồng thời cũng có thể vận chuyển, uy lực của đại trận đương nhiên cũng sẽ nước lên thuyền lên.
Hiển nhiên, Khôi Âm lão tổ rất có dã tâm, khi hắn vừa mới bắt tay vào chế tạo Thập Phương Diêm La Phiên, hắn đã suy tính xem làm như thế nào để chiếm càng nhiều Cửu U Ma Hỏa càng tốt.
Tần Tang chỉ cần dựa theo phương pháp cũ của Khôi Âm lão tổ mà làm theo, là hắn có thể luyện hóa được mười tám cây Thập Phương Diêm La Phiên rồi. Thế nhưng tu vi của hắn còn quá thấp, thần thức và chân nguyên không đủ, có thể sử dụng được bao nhiêu cây Diêm La Phiên cũng một lúc vẫn còn là một ẩn số.
Hắn xếp bằng ngồi dưới đất, một tay cầm cán cờ, một tay khác khẽ vồ lấy Tinh Hồn Tơ hắn vừa mới luyện hóa ra.
Tinh Hồn Tơ dường như không có trọng lượng, nhẹ nhàng phiêu động.
Tần Tang nghiêm túc nhìn chằm chằm vào hai bảo vật này.