Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 1424 - Chương 1424: Quỷ Trảo Trùng Trùng

Chương 1424: Quỷ Trảo Trùng Trùng Chương 1424: Quỷ Trảo Trùng Trùng

- Ồ ! Thật không ngờ rằng, hai ta lại có thể gặp lại nhau một lần nữa, lần này ngươi không chỉ có thể nhìn thấu chân thân của ta, thực lực của ngươi cũng mạnh mẽ hơn trước mấy lần.

Bóng đen bị bức lui, hơi chao đảo một chút, sau đó lộ ra chân thân.

Gương mặt đang đứng trước mặt Tần Tang bây giờ hắn rất quen thuộc, đó chính là cỗ Phi Thiên Dạ Xoa mà hắn đã bị mất khi tiến vào Thất Sát Điện lần trước.

Thế nhưng bây giờ, từ trong miệng của cỗ Phi Thiên Dạ Xoa này lại phát ra một giọng nói cực kỳ lạ lẫm, khàn khàn trầm thấp, nhấn nhá trong từng câu từng chữ của giọng nói này làm cho người ta có cảm tưởng như phải cật lực lắm mới làm được, dường như đây là giọng nói của một người đã từ rất lâu rồi không mở miệng ra nói chuyện.

Phi Thiên Dạ Xoa trước đó chắc chắn không có ý thức độc lập của riêng mình, thần sắc lại cực kỳ khô khan, nó sẽ chỉ nghe theo mệnh lệnh của chủ nhân nhà mình, mỗi lần hành động cũng sẽ mang theo cảm giác huyết tinh và sát lục nồng nặc.

Nhưng tình hình hiện tại đã thay đổi.

Mặc dù trên cỗ “Phi Thiên Dạ Xoa” ẩn chứa mùi thi khí rất đậm đặc, tu sĩ bình thường chỉ cần liếc qua một cái là đã phát hiện ra thân phận Luyện Thi của, thế nhưng biểu lộ của hắn bây giờ sinh động hơn trước đó rất nhiều, con ngươi màu đen của hắn nhẹ nhàng chuyển động, ánh mắt quỷ dị nghiêm túc nhìn chằm chằm về phía Tần Tang.

Nhìn qua còn tưởng là một người đang còn sống sờ sờ nữa đấy.

Đồng tử của Tần Tang co rụt lại, hắn biết đầu quỷ vật này chắc chắn đã sinh ra linh trí của bản thân mình, nhưng hắn lại không ngờ rằng thân trí của nó lại cao như thế, dường như nó không khác gì người bình thường cả.

Là do vốn nó sinh ra đã có trí tuệ như thế, hay là do ký ức của Phi Thiên Dạ Xoa còn sót lại chưa hề bị xóa sạch, do đó dung hợp chung với quỷ vật ?

Điều càng làm cho Tần Tang kinh ngạc hơn là, trước khi bị đầu quỷ vật này cướp đoạt, tu vi của Phi Thiên Dạ Xoa vốn chỉ tương đương với tu sĩ Kết Đan cảnh sơ kỳ. Nhưng vừa rồi, khi Phi Thiên Dạ Xoa va chạm với hắn trong phút chốc, thực lực của nó lại không kém gì hắn!

- Ngươi thực ra là ai ?

Tần Tang lạnh lùng buông lời chất vấn, nhưng động tác trên tay của hắn vẫn quyết đoán không có chút do dự, Tần Tang đưa tay triệu hồi Ô Mộc Kiếm, ngón tay nhẹ nhàng gẩy ra một cái.

Ô Mộc Kiếm quay ngược lại trong không trung, vô số kiếm khí và kiếm quang đồng loạt bộc phát, hóa thành một cái Kiếm Luân cực kỳ sáng chói, trong nháy mắt đã đánh tan xương bụi đang bay đầy trời.

Kiếm Luân từ trên trời rơi xuống, khuynh tẫn bát phương, trấn áp về phía Phi Thiên Dạ Xoa.

Đối với đầu quỷ vật đã cướp đi Phi Thiên Dạ Xoa của hắn, Tần Tang không hạ thủ lưu tình chút nào, Hắn quyết định dùng tốc độ nhanh nhất chém giết đối phương, tránh để cho đối phương có cơ hội chuẩn bị, tránh đêm dài lắm mộng.

Trên gương mặt của Phi Thiên Dạ Xoa lộ ra một biểu cảm mở mịt, rồi nó buồn bã nói:

- Đúng vậy nha ! . . . Ta là ai đây. . . Ngay cả ta cũng không nhớ rõ nữa ! Trước đó trong tên của ta . . . Hình như có một cái chữ Bạch. . . Không bằng, ngươi cứ gọi ta là Bạch trước đi !

Ngay khi hắn vừa đáp lời Tần Tang, Kiếm Luân đã như một đóa kỳ hoa, nở rỗ và tỏa ra ánh sáng chói lọi tới cực hạn.

Trong ánh mắt của Bạch không hề tỏ ra sợ hãi một chút nào, nó khẽ ngẩng đầu quan sát Kiếm Luân trên đầu, sau đó duỗi quỷ thủ về phía trước, nhìn thì tưởng chậm nhưng thực ra là cực nhanh, sau đó cái quỷ thủ này hóa thành vô số quỷ trảo hư ảnh công tới Kiếm Luân.

Chỉ trong chốc lát, hài cốt cùng với bụi bậm hai bên đều đã bị quét sạch sành sanh, không gian nơi đây dường như cũng được chia làm hai thái cực.

Một bên là Kiếm Luân mang theo khí thế như hồng, cùng sức mạnh vô kiên bât tồi.

Một bên còn lại là hắc ám vô quang, thi khí tràn ngập, quỷ trảo trùng trùng, dường như toàn bộ nơi này đều bị bảo phủ bởi quỷ trảo, uy thế của nó cũng không hề kém Kiếm Luân chút nào.

- Nhục thân của ta đã hư thối, chẳng biết lúc nào sẽ đi về với cát bụi. . . Ký ức cũng dần dần tàn lụi theo thời gian như Nguyên Thần, đã mục nát hết , chỉ còn lại mọt đạo cô hồn này, cô đơn bơ vơ giữa thiên địa . . . mang theo sự mê man , kiên trì . . . Thành một cô hồn dường nhu không có khả năng hoàn thành chấp niệm khi còn sống. Có lẽ, sau hơn ngàn năm, vạn năm nữa, linh hồn ta cũng sẽ triệt để biến mất. Ta còn phải cám ơn ngươi, vì ngươi đã đưa đến cho ta bộ thân thế này, cho ta một chút hy vọng le lói cuối cùng.

Bạch dường như cũng đã làm quen với việc nói chuyên, tốc độ nói cũng trở nên nhanh hơn, nhấn nhá câu chữ cũng rõ ràng và thuận lợi hơn. Hắn cũng rất tình nguyện nói chuyện, dường như muốn cùng Tần Tang giao lưu, lại càng giống như muốn nói chuyện độc thoại một mình, nội dung huyền huyền ảo ảo, làm cho người khác cảm thấy cực kỳ khó hiểu.

Quỷ thủ khuấy động phong vân, hóa thân ngàn vạn, cũng lấy một tư thái cường mãnh chống đỡ laiuj sức công kích của Kiếm Luân.

Kiếm khí bên trong Kiếm Luân dần bị hủy diệt, bị quỷ trảo xé nát, nhưng cũng có quỷ trảo bị kiếm khí chém thành mảnh vỡ .

Nhưng những kiếm quang chân chính do thần thông Kiếm Quang Phân Hóa tạo ra, không chỉ không bị ảnh hưởng bởi quỷ trảo, ngược lại càng trở nên sắc bén sáng loáng, chống đỡ được bộ khung của Kiếm Luân, càng ngày càng trở nên lợi hại hơn, liên tục trảm phá quỷ ảnh.

Những âm thanh bùng nổ liên tục vang lên.

Ngàn vạn đạo trảo ảnh trong nháy mắt đã bị kiếm khí từ Kiếm Luân chém nát mất một phần ba , thấy tình cảnh như vậy, một tiếng hừ lạnh lùng phát ra từ yết hầu của Bạch .
Bình Luận (0)
Comment