Chương 1429: Không Hề Có Một Ai
Chương 1429: Không Hề Có Một Ai
Nhưng đến bây giờ hắn mới chợt nhận ra, Tần Tang lại có thủ đoạn có thể đánh bại thậm chí giết chết hắn.
Bấy giờ, Bạch mới cảm thấy kinh hãi tột độ, hắn điên cuồng dịch chuyển độn thuật bên trong quỷ vụ liên tục, với ý định mê hoặc phán đoán của Tần Tang.
Nhưng thật không may cho hắn, vị trí của hắn đã bị Tần Tang khóa chặt lại, đã bại lộ triệt để dưới thần thông Thiên Mục của Thiên Mục Điệp , dù hắn có làm gì đi nữa cũng chỉ là phí công vô ích.
- Dừng tay ! Dừng tay ! Ta nhận thua !
Bạch chỉ có thể lớn tiếng la hét nhận thua.
Tần Tang vẫn tỏ ra mắt điếc tai ngơ, ấn quyết vẫn thay đổi liên tục không có dấu hiệu ngừng lại.
Sâu bên trong Quỷ Địa, tiếng sấm sét vang dội.
Sau lưng Tần Tang mọc thêm một đôi cánh phượng, hắn đưng lo lửng giữa không trung, y sam phấp phới, ánh mắt lạnh lùng, hắn điều khiển lôi đình, khí thế ung dung lạnh nhạt, rất có phong phạm của tuyệt thế cao thủ.
Đương nhiên, hắn còn chưa có loại thực lực mạnh như vậy, tối đa hắn chỉ có thể diệt sát Bạch và một ít linh hồn đang lởn vởn quanh hắn mà thôi.
Bị Lôi đình khóa chặt, Bạch bắt đầu có cảm giác như đại họa sắp giáng xuống, bấy giờ hắn mới luống ca luống cuống, luôn miệng kêu to :
- Nếu như ngươi dám giết ta thì người cũng đừng hòng sống sót rời khỏi nơi này. Bên ngoài chỗ Ma Hỏa đã có đại địch thăm dò, bây giờ ngươi đi ra ngoài thì chỉ có một con đường chết !
Tần Tang căn bản chẳng hề tin vào chuyện ma quỷ.
Trước mắt, những kẻ có thể giết hắn, chỉ có những cường giả Nguyên Anh cảnh mà thôi.
Hắn tự nhử với lòng rằng đã hành sự vô cùng cẩn thận, mặc dù có đắc tội với hai vị lão tổ Nguyên Anh cảnh, nhưng hắn cũng chưa bị người ta nắm thóp, hơn nữa sau khi gây ra hậu quả, hắn cũng đã lẩn trốn, ẩn nấp mấy chục năm, đối phương làm sao có thể tìm ra hắn được?
Bấy giờ, Tần Tang vẫn đứng yên bất động, bí thuật cũng sắp được hắn ngưng tụ hoàn toàn.
- Không phải ngươi có bí thuật dò xét sao, ngươi không tin thì nhìn ra bên ngoài thử xem, kẻ này đang ẩn nấp mai phục ở bên ngoài chỗ của Cửu U Ma Hỏa ! Hơn nữa hắn còn là tu sĩ Nguyên Anh cảnh ! Chỉ có ta mới có thể giúp ngươi chạy trốn, vượt qua kiếp nạn này !
Bạch bây giờ chỉ hận bản thân hắn không thể mọc thêm ra mấy cái miệng nữa mà thôi, thấy Tần Tang vẫn ngoan cố không thay đổi, suýt nữa hắn cắn nát hàm răng cứng của Phi Thiên Dạ Xoa rồi , thanh âm của hắn cũng dần trở nên sắc bén hơn.
Nghe thấy Bạch nói như vậy, nhãn thần của Tần Tang sáng lên, ấn quyết có chút khựng lại, hắn có hơi kinh ngạc do dự một chút.
Ngữ khí của Bạch không giống như đang giả vờ cho lắm, chẳng lẽ bên ngoài thật sự có đại địch ?
Hạp cốc là lối vào duy nhất của Quỷ Địa.
Một người đã đủ trấn giữ quan ải, vạn người không thể khai thông.
Nếu như đúng như lời Bạch đã nói, có cường giả cấp bậc tổ sư Nguyên Anh cảnh canh giữ ở hạp cốc, thì đúng là hắn chắp cánh cũng khó mà thoát.
Hắn tự nhủ rằng đã ẩn nấp rất tốt, chưa hề lộ ra chút giấu vết nào, người ngoài cũng không thể biết được rằng hắn có chủ ý đối với Cửu U Ma Hỏa, vậy thì người đang ở bên ngoài đấy là ai ?
Nhân thấy khí thế trên người Tần Tang bắt đầu dịu bớt, Bạch không khỏi nhẹ nhàng thở ra, hắn sợ Tần Tang đổi ý nên vội vàng thề thốt :
- Quỷ Địa to lớn như vậy, dù cho ta nhất thời lừa ngươi, chẳng lẽ ta có thể lừa gạt ngươi cả đời hay sao ? Ta còn có thể chạy trốn đến đâu được chứ ? Nếu có nửa lời dối trá, ta cam nguyên dâng cổ ra cho ngươi chém !
Tần Tang nhắm đôi mắt lại , hắn nhìn chằm chằm vào sâu bên trong quỷ vụ một lúc lâu , sau đó thản nhiên nói:
- Trước tiên ngươi cứ tản đi đám quỷ vụ đã , ta đồng ý giữ lại cái mạng nhỏ của ngươi.
Bạch trầm mặc trong phút chốc, đáp ứng yêu cầu.
Chỉ nghe 'Ầm' một tiếng, quỷ vụ tiêu tán, oan hồn được thả tự do, chúng chạy tứ tán khắp nơi, nhất thời gây ra sự hỗn loạn.
Lúc này, Bạch đang một thân một mình đứng đối diện trước mặt Tần Tang, dáng vẻ khá ung dung thản nhiên.
Tần Tang nhìn chằm chằm vào đôi mắt của Bạch một lúc, sau đó, cánh tay nhẹ nhàng lắc một cái, điện quang lập lòe quanh người cũng tản đi, rồi thu hồi lực lượng lôi đình vào trong cơ thể.
Thấy tình cảnh này, sự thấp thỏm lo âu trong lòng của Bạch cũng biến mất:
- Thứ mà ta muốn giao dịch với ngươi trước đó chính là điều này. . . Xem ra chỉ có thể đẻ ngươi tận mắt nhìn thấy mới có thể làm ngươi tin tưởng những gì ta nói. Tên kia đang trấn giữ ở bên ngoài khu vực của Cửu U Ma Hỏa, ta sẽ thôi động quỷ vụ ẩn dấu đi khí tức của ta và ngươi, còn tự mình ngươi đến xem đi, xem lời ta nói có phải là thật hay không ?
Bạch cực kỳ thức thời, hắn không hề làm bất cứ hành động gì khiến Tần Tang hiểu lầm, chủ động lao về phía cửa vào của Quỷ Địa.
Tần Tang trầm tư một chút, sau đó theo sát phía sau lưng Bạch, thế nhưng hắn vẫn luôn chuẩn bị Dịch Lôi Thuật, một khi Bạch có bất kỳ hành động nào bất thường, Tần Tang sẽ ngay lập tức ra tay chém giết hắn.
Không bao lâu, hai người tới phía trước chỗ của Cửu U Ma Hỏa.
Sau khi Bạch ra hiệu, thôi động một luồng quỷ vụ tụ lại chỗ Tần Tang, che lấp thân hình và khí tức của hắn.
Tần Tang lặng lẽ đi lên phía trước, tựa người vào vách đá, lệnh Thiên Mục Điệp nhìn ra phía ngoài.
Không hề có một ai.