Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 1434 - Chương 1434: Trầm Ngâm

Chương 1434: Trầm Ngâm Chương 1434: Trầm Ngâm

Tần Tang rất rõ ràng, Bạch có thể ôn tồn thương lượng với mình, nguyên nhân căn bản là kiêng kị thực lực hắn.

Nếu bản thân không có Luyện Thi cùng Song Đầu Hống, không có Dịch Lôi Thuật có thể uy hiếp đến đạo thuật và tính mạng của Bạch, Bạch sẽ còn nhẹ giọng khuyên bảo hắn như bây giờ hay không?

Khả năng lớn là đối phương sẽ bắt Tần Tang trước, ép buộc hắn đồng ý với tất cả các điều kiện.

Nhiều nhất là trong lòng Bạch còn có chút nhân nghĩa, sẽ lưu lại cho Tần Tang một cái mạng nhỏ.

Hiện tại quyền chủ động đang ở trong tay Tần Tang, hoàn toàn là nhờ vào thực lực mạnh mẽ của bản thân mà tranh thủ được. Nếu không phải bên ngoài có cường địch rình mò, Bạch đã sớm là bại tướng dưới tay hắn rồi, làm sao còn cho Bạch có cơ hội ra điều kiện nữa.

-Hay là đạo hữu lấy ra chút thành ý để nói chuyện đi.

Tần Tang thản nhiên nói.

Bạch đang chăm chú nhìn Tần Tang, mặt mũi tràn đầy vẻ âm u.

Bên ngoài có đại địch là Nguyên Anh trông coi, gia hỏa này còn có thể mặt không đổi sắc bàn điều kiện với mình.

Nhưng cẩn thận nghĩ lại, ở Kết Đan kỳ đã có được một thân thần thông như vậy, mạnh mẽ trấn áp mình, ép mình mở miệng nhận thua, làm sao có thể là kẻ vớ vẩn được chứ?

Bạch có ý bác bỏ Tần Tang, nhưng nghĩ đến lần này có thể là cơ hội duy nhất trong đời, không thể có người thứ hai có khả năng thao túng Ma Hỏa tiến vào nữa.

Mà bản thân, cho dù một lần nữa thu hoạch được thân xác, thọ mệnh cũng có hạn, chắc chắn không chống đỡ được đến một ngày ma cấm tự tan rã.

Ngoài ra, còn có một điểm là Bạch không nói rõ.

Hắn đã thử không biết bao nhiêu lần, đều không thể phá giải Nguyên Thần cùng ấn ký thần hồn Tần Tang lưu lại trong cơ thể Luyện Thi.

Nguyên Thần Luyện Thi cùng ấn ký thần hồn không tiêu tán, hồn linh Bạch không thể dung hợp hoàn mỹ cùng với thân xác, tu vi lâm vào đình trệ, không có cách nào tiếp tục tăng cao, đột phá Nguyên Anh kỳ.

Tuy hắn là một luồng cô hồn còn sót lại của người Cổ Tiên, nhưng nhục thân hư thối, Nguyên Thần suy bại, ký ức mục nát, thứ dành được lại là thân xác Luyện Thi, chỉ có thể đi theo Thi Đạo.

Tu vi không phải nói khôi phục liền khôi phục, cũng phải tu luyện từng chút từng chút một, không quá khác biệt so với những tu sĩ khác.

Tương đương với việc mệnh môn của mình bị đối phương nắm trong tay.

Tần Tang không tỏ thái độ giải thích, khiến Bạch càng thêm dao động bất định, hoài nghi có lẽ người này đã nhận ra.

Mệnh môn bị người khác nắm trong tay, Bạch không nhịn được mà có chút nhụt chí, thở dài:

-Ta có thể đồng ý ngươi thêm một điều kiện, chỉ cần ngươi giúp ta luyện hóa Nguyên Thần còn sót lại trong cơ thể Luyện Thi. Trong đoạn này thời gian, ta sẽ luôn đi theo bên cạnh ngươi, đảm nhận vai trò làm tay chân cho ngươi, hẳn là có thể bù đắp tổn thất Luyện Thi cho ngươi, đúng không? Nhưng sau khi ta hoàn toàn khôi phục, ngươi không thể ngăn cản ta rời đi. Nếu ngươi đồng ý, chúng ta sẽ lấy tâm ma phát thệ. Ta bị ép chuyển sang tu Thi Đạo, ngươi hẳn phải biết, lời thề tâm ma trói buộc, đối với quỷ tu chúng ta có lực chấn nhiếp lớn đến cỡ nào, ta tuyệt không có dũng khí chống lại.

Trong lòng Tần Tang hơi có suy nghĩ.

Không ngờ là Bạch sẽ đưa ra điều kiện này.

Sau khi rời khỏi Quỷ Địa, Bạch không có cách nào thao túng quỷ vụ, thực lực tổn thất rất lớn, nhưng vẫn không thấp hơn tu sĩ Kết Đan kỳ đỉnh phong.

Có được Bạch đi theo, chiến lực của mình sẽ tăng lên nhiều.

Nhìn toàn bộ Kết Đan kỳ đồng đạo bằng nửa con mắt, cũng không phải một câu nói cuồng vọng.

Đáng tiếc, Bạch không thể đồng ý luôn bị mình trói buộc, không có gì bất ngờ xảy ra, tốc độ tăng cấp tu vi của hắn còn nhanh hơn cả mình, Kết Anh, Hóa Thần cũng không phải là việc khó đi.

Lai lịch của Bạch không thể coi thường, tiềm lực tương lai không thể đo lường.

Nhân vật như vậy, Tần Tang vốn nên tận lực giao hảo mới đúng. Nhưng hắn lại một lần nữa lắc đầu cự tuyệt.

Lần này, đã hoàn toàn chọc giận Bạch.

Thật ra, đi theo Tần Tang cũng không phải là không thể chấp nhận được.

Thương hải tang điền.

Bạch vẫn luôn bị nhốt Quỷ Địa, đối với ngoại giới hoàn toàn không biết gì cả.

Đi theo bên cạnh Tần Tang, vừa luyện hóa nhục thân, vừa chậm rãi hiểu rõ thế giới bên ngoài. Chờ thời cơ chín muồi sau đó sẽ tách ra khỏi Tần Tang, đi tìm lại ký ức đã thất lạc của bản thân, cũng coi là dày dặn kinh nghiệm.

Không nghĩ tới sẽ bị Tần Tang cự tuyệt thêm một lần nữa.

Hắn cố nén nộ khí, mặt mũi tràn đầy không vui, cười lạnh nói:

-Tại hạ tự mình đi theo còn chưa đủ, đạo hữu thật đúng là lòng tham không đáy! Rốt cục thì ngươi muốn cái gì?

Tần Tang lộ ra một chút trầm ngâm, mắt sáng lên, ngưng giọng nói:

- Vong hồn bên trong Quỷ Địa đâu chỉ ngàn vạn, nhưng chỉ có một mình linh hồn đạo hữu là không mê muội, đạo hữu không cảm thấy có một chút kỳ quặc hay sao? Thời gian đạo hữu bị nhốt chỉ sợ phải dùng vạn năm để tính toán, đúng không? Khi còn sống, cho dù tu vi có cao, công pháp có đứng đầu, cũng không thể làm cho một luồng cô hồn như đạo hữu kiên trì đến tận bây giờ. Đạo hữu tuyệt đối đừng nói là ý chí của ngươi đủ kiên định, có thể triệt tiêu sức mạnh mài mòn của năm tháng!

Tần Tang bỗng dưng hét lớn, nhìn chằm chằm vào Bạch, hai mắt ép hỏi.
Bình Luận (0)
Comment