Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 1451 - Chương 1451: Lại Xông

Chương 1451: Lại Xông Chương 1451: Lại Xông

Tại một thung lũng bí ẩn sâu trong núi.

Khi Tần Tang đến nơi này, hắn không khỏi ngẩn người, tự hỏi có phải mình đã đến nhầm chỗ hay không.

Bá Huyết qủa sinh trưởng bên trong khe nứt của vách đá , mà bầy Hồng Vĩ Hạc cũng xây dựng hang ổ của mình ở đó.

Thế nhưng cảnh tượng hiện tại của nơi này, hoàn toàn không khớp chút nào so với trí nhớ của hắn.

Bên trên vách đá lại có thêm một cái thác nước, mà vách đá hai bên thác nước lại vỡ nát hoàn toàn, vết nứt chằng chịt, hoàn toàn không giống với tự nhiên, ngược lại nó rất giống với vết cào xé của yêu thú, hoặc là do có một lực lượng cường đại nào đó va chạm vào.

Chẳng lẽ sau khi mình rời đi, nơi này đã phát sinh một cuộc đại chiến nào đó?

Tần Tang dường như cũng đã đoán ra được điều gì đó.

Tình cảnh bên trong Thất Sát Điện vốn chẳng bao giờ an bình, Bá Huyết Quả lại có lực hấp dẫn quá lớn đối với đám yêu thú, hung thú, hơn nữa thực lực của đám Hồng Vĩ Hạc kia cũng không đủ để hoàn toàn chiếm lấy Bá Huyết Quả, một khi Bá Huyết Quả bị một loại hung thú nào khác phát hiện, chắc chắn giữa chúng sẽ xảy ra một trận đại chiến.

- Nhìn cảnh tượng nơi này, có thể đoán ra rằng, trận đại chiến đó chắc chắn rất khốc liệt, Hồng Vĩ Hạc rất có thể cũng đã bị đuổi đi, nhưng không biết liệu gốc linh dược kết xuất ra Bấ Huyết Quả còn ở đó hay không ?

Tần Tang thầm nghĩ, nhưng hắn cảm thấy khả năng này không lớn.

Hắn ẩn thân bên trong đám cỏ hoang cao ngang người, sau đó đánh thức Thiên Mục Điệp, quan sát thác nước, quả nhiên hắn phát hiện ra điều gì đó khác thường, bên trong thác nước lại ẩn chứa mười mấy cái hang động lớn nhỏ khác nhau .

Hơn nữa, chúng hoàn toàn không giống với hang ổ mà Hồng Vĩ Hạc tạo ra.

Tần Tang triệu hồi một bộ Sát Thi, sau đó điểm một cái về phía đầm nước dưới thác nước, Sát Thi phá vỡ bụi cỏ mà ra, vừa tiếp cận tới chỗ đầm nước, bên trên đột nhiên vang lên hàng loạt những tiếng kêu to tràn ngập địch ý.

'Ào ào. . .'

Bên trong thác nước đột nhiên có rất nhiều đám bọt nước đột nhiên nổ tung mà ra, sau đó Tần Tang chỉ thấy một đám yêu thú toàn thân trắng như tuyết, thân thể tựa như những con đại bàng vọt ra với tốc độ kinh người, chỉ lưu lại những đạo tàn ảnh giữa không trung, ập về phái Sát Thi.

Những con hung điểu màu trắng trưởng thành này mạnh mẽ chẳng kém gì với tu sĩ Kết Đan cảnh, Sát Thi gần như không có khả năng chống lại, nó xoay người chạy trốn chẳng được bao xa, đã nhanh chóng bị bầy hung điểu này đuổi theo, sau đó bị phanh thây trong nháy mắt.

Nếu như không phải trên người Sát Thi có mùi vị rất cổ quái và ghê tởm, doán chừng giờ này thân thể của của nó đã nằm trong bụng đám hung điểu này.

Một bên khác, Tần tang cũng thừa dịp đó tiếp cận cái thác nước này, hắn quan sát những chiếc tổ của bầy hung điểu kia, cuối cùng cũng tìm ra một cái tổ của một con hung điểu, bên trong đó nghi là có tàn tích của tiên dược. Ban đầu, một gốc Bá Huyết Quả vốn dị xanh tươi ướt át, trên thân trĩu quả, sinh cơ bừng bừng, vậy mà bây giờ chỉ còn lại một đoạn rễ cây héo tàn.

Thế nhưng từ trong rễ cây héo tàn này lại mọc ra một chồi non có hai phiến lá xanh non mơn mởn, điều đó chứng tỏ nó vẫn còn sống, thế nhưng chờ cho đến khi nó trưởng thành rồi kết xuất ra linh quả mới, lại phải chờ không biết đến ngày tháng năm nào.

Tần Tang cũng cảm thấy khá tiếc nuối.

Bá Huyết Quả cực kỳ hiếm thấy, dù cho bên trong Thất Sát Điện có hẳn một gốc quả thụ, thế nhưng nó lại bị hủy diệt bên trong đại chiến của những con yêu thú.

Hung điểu dường như cũng cảm nhận được khí tức của người lạ xâm nhập vào lãnh địa của chúng nó, nhất thời cả đám nổi giận, phát ra những tiếng thét cực kỳ chói tai, độn quang lóe lên trên người Tần Tang một cái, sau đó hắn bộc phát ra tốc độ kinh người, làm cho đám hung điểu kia chạy theo không kịp, chỉ cần vài hơi thở đã biến mất ở sâu bên trong dãy núi.

Trên đường, Tần Tang dường như không dừng lại một giây phút nào, hắn chạy thẳng đến Thiên Tháp.

Thiên Tháp xuyên thẳng qua biển mây, nhìn có bẻ cực kỳ bắt mắt.

Tần Tang đứng nhìn ở một sườn núi phía xa xa, hắn muốn quan sát động tĩnh xung quanh Thiên Tháp .

Thế nhưng khác với lần trước, lần này bên ngoài Thiên Tháp lại cực kỳ yên tĩnh, Tần Tang cũng không hề thấy bóng dáng của bất kỳ một tu sĩ nào.

Không thấy bất kỳ cường giả Nguyên Anh cảnh nào chặn cửa, nhìn qua dường như tất cả mị người đến đây đều có thể ra vào tùy ý.

Nhưng Tần Tang cũng không hề hành động vội vàng.

Lần này Vu tộc không chỉ có Đại Vu Chúc đến đây, mà Phương lão ma có hung danh hiển hách cũng tới, một khi xảy ra chiến loạn, hắn cũng không muốn mình bị cuốn vào bên trong phân tranh.

Lần trước hắn bị dư ba khi chiến đấu của Ma Chủ và Đai Vu Chúc tạo ra đánh cho suýt mất mạng, tuy đã xảy ra cách đây vài chục năm, nhưng những ký ức đó trong đấu Tần Tang vẫn đang còn rất mới mẻ.

Bạch cũng từ trong túi Thi Khôi đi ra, sau đó hắn đứng bên cạnh Tần Tang, ngửa đầu quan sát Thiên Tháp một cách chăm chú.

- Đạo hữu có cảm thấy quen thuộc không ?

Tần Tang hỏi.

Bạch nhíu mày, hắn trầm mặc một lúc lâu, sau đó mới lên tiếng:

- Ta cũng không nhớ rõ lắm, khả năng bộ phận ký ức kia đã bị thất lạc mất rồi, nhất thời không nhớ ra được điều gì. Ngược lại nội dung bên trong ngọc giản lại khá là hữu dụng đối với ta đấy chứ.

Tần Tang có chút thất vọng:

- Những cái ngọc giản kia, chỉ là ghi chép lại một số kiến thức cơ bản, cũng với một số nội dung thông tin về linh tài , linh dược mà thôi , dường như chẳng giúp được gì cho đạo hữu đâu chứ nhỉ ?
Bình Luận (0)
Comment