Chương 1455: Cánh Cửa Mở Hờ
Chương 1455: Cánh Cửa Mở Hờ
Thiên Tháp.
Kiếm Đường.
Tần Tang hoàn toàn rơi vào trạng thái vong ngã, hắn lấy một địch hai, Kiếm Quang lấp lánh phản chiếu lên bức tường gạch xanh.
Kiếm sĩ bên trong Kiếm Đường đều có thể nói là đỉnh cấp Kiếm Đạo cao thủ , họ vừa là đối thủ, lại cũng vừa là danh sư,họ có thể dễ dàng tìm ra những sơ hở cũng như nhược điểm bên trong kiếm thuật hay Kiếm Đạo của Tần Tang.
Bấy giờ , Tần Tang thỏa sức vung kiếm, lĩnh ngộ Kiếm Đạo, ngay cả chính hắn cũng có cảm giác rằng Kiếm Đạo của mình đang tiến bộ một cách thần tốc, bởi vì thực ra, tại cảnh giới Kiếm Quang Phân Hóa này , Tần Tang hắn còn chưa hoàn toàn đi tới đỉnh phong .
Có lẽ chính vì nguyên nhân như vậy, mới làm cho hắn không tài nào có thể lĩnh ngộ kiếm thế được, dù đã tìm đủ mọi cách như dường như vẫn bất lực.
Giờ phút này, hắn giao thủ cũng các vị kiếm sĩ đỉnh cấp, đồng thời trong quá trình đó , hắn cũng luôn quan sát và học tập, trong đầu cũng xuất hiện thêm nhiều ý tưởng khác nhau, ngay lập tức hắn dung nhập những ý tưởng đó vào bên trong Kiếm Luân.
Trải qua không biết bao nhiêu lần thử nghiệm.
Đã có lúc, uy lực của Kiếm Luân tăng lên một cách chóng mặt, chỉ một kiếm tiện tay đã có thể bức lui hai vị kiếm sĩ.
Cũng có đôi khi, Tần Tang lâm vào bình cảnh, thử nghiệm đủ các loại phương pháp khác nhau, Kiếm Luân lập lòe lúc sáng lúc tối, thậm chí có lúc còn phát sinh sụp đổ, cũng may là hắn luôn có thân ngoại hóa thân đứng bên cạnh hộ pháp lược trận, kịp thời ra tay xuất thủ cứu viện.
Cho dù có những lúc chật vật như vậy, thế nhưng Tần Tang từ đầu đến cuối vẫn không lùi bước.
'Coong!'
Một tiếng sắt thép va chạm vang lên.
Kiếm trong tay của kiếm sĩ đã bị Kiếm Luân của Tần Tang chặt đứt.
'Chíu!'
Mũi kiếm dừng lại trước yết hầu của vị kiếm sĩ.
Kiếm sĩ ôm quyền nhận thua, sau đó lui vào trong vách đá.
Tần Tang cấm Ô Mộc Kiếm trong tay, hắn như người vừa mới tỉnh lại từ trong mộng, lúc này hắn mới giật mình, bọn hắn cũng đã đi tới cuối con đường, chỉ cần hắn có thể đánh bại nốt hai tên Kiếm sĩ thủ quan cuối cùng , là hắn đã có thể vượt qua thí luyện của Kiếm Đường rồi.
Lắc lắc đầu, Tần Tang thở phào nhẹ nhõm, hắn cảm thấy những thứ mà hắn đạt được đến bây giờ đã là tương đối khá, kiếm thuật lại tăng lên một cấp độ mới. Sau khi hắn trở về tiếp tục tham ngộ, nói không chừng Tần Tang có thể lần mò đến cảnh giới kiếm thế.
- Ngươi giúp ra ngăn cản một người là được !
Tần Tang dặn dò hóa thân.
Hóa thân không có pháp bảo trong tay, do đó hắn không thể nào đánh bại được tu sĩ Kết Đan cảnh đỉnh phong, hơn nữa người ta còn là đỉnh cấp kiếm sĩ có kiếm thuật siêu phàm, cho nên hắn chỉ có thể ra lệnh cho thân ngoại hóa thân ngăn cản một người, giúp hắn kéo dài thời gian, để Tần Tang có thể tập trung sức lực tiêu diệt từng bộ phận một .
Sau khi ăn vào mấy loại đan dược hồi phục, Tần Tang điểu chỉnh trạng thái cơ thể của mình đến thời kỳ đỉnh phong, sau đó hắn liếc nhìn hóa thân rồi hai người sóng vai nhau tiến vào đoạn đường cuối cùng của Kiếm Đường.
Sau một khắc.
Từ trong vách đá bống nhiên có hai đạo thân ảnh lóe lên, hai người này ôm kiếm trong ngực, vẻ mặt lạnh lùng vô cảm nhìn Tần Tang và thân ngoại hóa thân.
Sau khi hai vĩ kiếm sĩ này hiện thân, Tần Tang đột nhiên cảm giác một áp lực cực kỳ lớn, thân thái của hắn cũng bắt đầu trở nên nghiêm túc vì hắn biết rằng, hai vị kiếm sĩ đang đứng trước mặt hắn bây giờ có thực lực cực mạnh.
'Xèo!'
Ô Mộc Kiếm bỗng nhiên hành động phá vỡ sự yên tĩnh, trong chớp mắt nó hóa thanh một đạo Kiếm Luân sắc bén, bắt đầu công kích tới một vị kiếm sĩ.
Đồng thời, thân ngoại hóa thân cũng động thủ, chân nguyên hóa giáp, thủ chưởng hóa ấn, công kích về phía tên kiếm sĩ còn lại.
Đại chiến nổ ra kết sức căng thăng, hai tên kiếm sĩ có ý đồ vây công hạ gục Tần Tang, nhưng một tên đã bị thân ngoại hóa thân ra tay cản trở, Tần Tang chỉ phải đối mặt với một tên còn lại mà thôi.
Sau mấy hiệp giao đấu, thân ngoại hóa thân bắt đầu rơi vào thế hạ phong, không còn cách nào khác, hắn đành lựa chọn phương pháp thu hồi công kích, băt đầu tập trung phòng thủ, ít nhất có thể tự vệ mà không ngại.
Sau khi Tần Tang thấy thân ngoại hóa thân có thể ứng phó với tình hình bất lợi, Tần Tang cũng yên tâm hơn để đối phó địch của mình hơn, Kiếm Luân rực rỡ như trăng sáng. Tên kiếm sĩ kia cũng không hề kém cạnh, bảo kiếm trong tay run lên, Kiếm Quang Phân Hóa, kiếm khí tụ tán thông thuận như ý, như trường hà phá không công kích về phía Tần Tang.
Thấy tình cảnh này, ánh mắt Tần Tang cũng trở nên kích động, mặc dù địch thủ của hắn rất mạnh, kiếm thuật của hắn có lẽ cũng đã đạt đến cảnh giới cực hạn của Kết Đan kỳ rồi, hơn nữa có lẽ hắn cũng sẽ rất nhanh chạm đến cảnh giới kiếm thế mà thôi.
Nhưng Tần Tang thấy vậy mà lại tỏ ra không hề kinh sợ, ngược lại còn lấy đó làm diều đáng mừng , đây chính là thời cơ tốt nhất để hắn có thể lĩnh ngộ Kiếm Đạo, đồng thời cũng sẽ có thu hoạch tiến bộ lớn hơn trước nhiều.
'Ầm!'
Kiếm Luân tiến lên đụng vào kiếm khí trường hà, nhanh chóng tạo nên những ba động cực lớn.
Dư âm đánh về phía vách đá, nhưng ngay lập tức đã thấy thanh quang lóe lên, nhanh chóng tiêu trừ đi đạo dư ba kia.
Tần Tang tận lực dẫn dắt địch thủ, kéo dài khoảng cách với bên chiến trường còn lại, để tránh làm ảnh hưởng đến tình hình hiện tại của thân ngoại hóa thân.
'Ầm ầm. . .'
Kiếm khí ngang dọc.
Ô Mộc Kiếm như thế đắm chìm bên trong dòng sông kiếm khí này rồi, Tần Tang cũng bắt đầu sử dụng toàn lực để ngự kiếm, nhưng vẫn cảm thấy một chút hơi quá sức. Nếu như chỉ so đấu về kiềm thuật, Tần Tang đã rơi vào thế hạ phong nếu như không muốn nói là thua kém, nhưng hắn vẫn như lúc trước, dốc toàn lực kiên trì như một con sói đói kiên nhẫn cố gắng quan sát từng chiêu từng thức của đối phương để tìm ra sơ hở.