Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 1515 - Chương 1515: Thoát Khỏi

Chương 1515: Thoát Khỏi Chương 1515: Thoát Khỏi

Ở Hải Vực phía sau bọn họ.

Tốc độ bay của Mưu lão ma không hề giảm đi chút nào, vẻ mặt của lão vẫn ung dung.

Lần nữa thúc giục Hỏa Chú, Mưu lão ma khẽ hừ một tiếng, cười khẩy:

-Cuối cùng cũng không kiên trì nổi nữa à?

Lão ta cảm nhận được tốc độ của con mồi đang trở nên chậm đi.

Thực ra tốc độ bay của con mồi vẫn rất nhanh, khiến lão ta vừa ngạc nhiên vừa bất ngờ, hiện tại có lẽ không thể tiếp tục duy trì được bí thuật đó nữa.

...

Sáng sớm hôm sau.

Đã chạy trốn trọn vẹn một ngày một đêm.

Đáng mừng là Tần Tang có thể cảm giác được khoảng cách giữa hắn và Mưu lão ma ngày càng xa, thành công bị hóa thân dẫn đi!

Nhưng nguy cơ vẫn chưa biến mất như cũ.

Chờ Mưu lão ma đuổi kịp được hóa thân thì tất cả sẽ trở lại như cũ.



Mặt trời treo trên cao.

Độn quang rạch ngang bầu trời, tựa như đang muốn truy tìm ánh nắng.

Cạch!

Lòng bàn tay truyền tới âm thanh vỡ vụn.

Tần Tang cúi đầu xuống nhìn, linh thạch thượng phẩm trong tay đã vỡ nát, linh lực bên trong đã hao hết.

Hắn ném đống đá vụn đi, lại lấy ra một bình linh đan, vừa định nuốt vào thì đột nhiên cảm thấy chân nguyên trong cơ thể xao động, sắc mặt thay đổi, vội vàng vuốt chân nguyên đang dao động.

Cái này đại diện cho tạp chất của chân nguyên trong người hắn đã đạt tới giới hạn.

-Là lúc uống Tam Quang Ngọc Dịch...

Tần Tang tự nói với chính mình, rồi lấy bình ngọc ra.

Không thể chờ tới lúc tạp chất tích lũy nhiều tới mức làm ảnh hưởng tới tình trạng ổn định của chân nguyên được, uống Tam Quang Ngọc Dịch, thừa cơ luyện hóa một phần tạp chất thì thời gian kiên trì sẽ càng lâu.

Linh dịch trôi xuống bụng, linh khi tinh thuần dồi dào nháy mắt tràn đầy trong khí hải, còn dư lại phần lớn dược lực trong thể nội.

Tần Tang đột nhiên cảm thấy phấn chân, cảm giác mệt mỏi cả người biến mất hơn một nửa.

Thời gian trôi qua.

Hoàng hôn, rồi tới đêm trăng.

Từ khi bị Hỏa Chú quấn thân, Tần Tang đã chạy trốn được gần hai ngày.

Hai ngày không ngủ không nghỉ.

Tần Tang phi độn không ngừng, Bạch vẫn luôn thử nhiệm đủ cách phong ấn, hoặc là phá giải Hỏa Chú, đồng thời còn phải luôn duy trì tấm lưới Ma Hỏa để tránh làm lộ dao động, bị Mưu lão ma nhìn ra.

Hai người ai cũng mệt mỏi, thể lực bị tiêu hao cực kì lớn.

Đúng lúc này, Tần Tang đột nhiên rên lên một tiếng, vẻ mặt trắng nhợt.

Cả người hắn chấn động, lảo đảo, độn quang rơi xuống, hết lên lại xuống, mặt biển lộn xộn, suýt nữa thì không duy trì nổi ngã vào trong biển.

Bạch bị quấy rẩy, ngẩng đầu lên nhìn.

Thấy ánh mắt của Bạch, Tần Tang lắc đầu ra hiệu bản thân không sao, chỉ nói ra một tin xấu.

-Kiếm Hồn vỡ nát.

Tần Tang ngưng tầm mắt nhìn về hướng hóa thân rời đi,

Kiếm Hồn vỡ nát cho thấy hóa thân đã bị Mưu lão ma đuổi kịp, đã tự bạo.

Đầu Tần Tang đau như muốn nứt ra, Kiếm Hồn tương đương với phân hồn của hắn, Kiếm Hồn tự bạo hắn cũng bị ảnh hưởng, Nguyên Thần đau nhức như bị kim châm, Tần Tang đã chuẩn bị nguyên đan nuôi dưỡng Nguyên Thần, vội vàng lấy ra nuốt, sắc mặt lúc này mới khá hơn một chút.

-Đã bị Mưu lão ma đuổi kịp rồi, còn nhanh hơn suy đoán...

Ngữ khí của Bạch trở nên nghiêm trọng, mới nói được một nửa đã thay đổi sắc mặt, gầm lên một tiếng, rồi vội vàng đánh ra một ấn quyết về phía Tần Tang.

Cùng lúc ấy, Tần Tang cũng phát hiện ra dị trạng.

Hỏa Chú lại phát tác.

Lần này Hỏa Chú phát tác mạnh mẽ hơn trước rất nhiều, vô số phù văn xuất hiện trong cơ thể, xanh biếc một mảng, Tần Tang dường như bị hỏa diễm màu lam bao vây.

Cùng lúc đó, tấm lưới Ma Hỏa cũng hiện hình, không chờ ấn quyết của Bạch hoàn thành thì Hỏa Chú đột nhiên xuất hiện chấn động mạnh.

Ầm!

Dao động của Hỏa Chú xông phá tấm lưới Ma Hỏa.

Lòng Tần Tang đột nhiên trầm xuống.

...

Ở Hải Vực khác.

Thân hình của Mưu lão ma xuất hiện bên cạnh một đống huyết vụ, vẻ mặt vô cùng âm trầm.

Huyết vụ bị phong ấn bên trong hư không, hệt như một khối máu màu hổ phách lớn đang lơ lửng trên mặt biển.

Được hình thành sau khi hóa thân tự bạo.

Sau khi Mưu lão ma tiếp cận với hóa thân thì mơ hồ cảm thấy không đụng, vội vàng xông tới nhưng đã chậm mất một bước. Bởi vì hóa thân không chờ lão ta đuổi kịp đã chủ động tự bạo. Chờ Mưu lão ma đuổi tới thỉ chỉ còn lại một đám huyết vụ chưa tiêu tan hoàn toàn.

Nhục thân và Nguyên Thần đã hoàn toàn bị hủy diệt.

Thần thức của Mưu lão ma tìm tòi trong đám huyết vụ vô số lần cũng không thể tìm thấy dù chỉ là một sợi tàn hồn chứ đừng nói tới bảo vật mà lão ta luôn ao ước.

Nhưng đủ loại dấu hiệu đã cho thấy người tự bạo này không bình thường, sức mạnh Hỏa Chú còn sót lại sau khi tự bạo quá ít.

Mưu lão ma xảo quyệt nhanh chóng nhẩn a gì đó, khả năng còn mồi còn giảo hoạt hơn lão tưởng tượng rất nhiều.

Lão lại thúc giục Hỏa Chú như bình thường, nhưng lại không cảm nhận được gì.

Ánh mắt của Mưu lão ma trầm xuống, đột nhiên ném đóa hàn diễm lên trên, dùng hai tay luân phiên nhau tạo ra một đạo niệm quyết vô cùng phức tạo, thúc giục toàn bộ sức mạnh thần thức xông và Đông Minh Hàn Diễm.

Cùng lúc đó, sắc mặt của Mưu lão ma trở nên trắng nhợt, há miệng phun ra một ngụm máu, nhưng vẫn không thể nhập được.

Vù vù!

Hàn diễm bùng lên.

Trong phút chốc có một cột lửa từ bên trong hàn diễm phóng lên tận trời, cả hàn cột lửa đều do Hỏa Chú tạo thành, những Hỏa Chú này đều được ngừng thực, tỏa ra luồng dao động mạnh mẽ.

Mưu lão ma hơi khép mắt lại, cảm nhận cặn kẽ lại một hồi rồi đột nhiên mở bừng mắt, chuyển người nhìn về hướng đông nam, vẻ mặt trở nên dữ tợn.

-Vốn định cho ngươi chết thoải mái...

Mùi vị vui quá hóa buồn cũng không sung sướng gì.

Mưu lão ma vốn đã tính toán kỹ càng từ trước, không ngờ lại bị coi mồi đùa giỡn một hồi, trong lòng dấy lên cảm giác căm giận ngút trời.

Nhưng lão không hiểu rất nhiều thứ.

Môn chú thuật này là Thượng Cổ Bí Thuật lão vô tình có được ở Thất Sát Điện, sau khi trải qua cải biến của lão, dùng Đông Minh Hàn Diễm để thi triển nên nó có uy lực mạnh hơn so với nguyên bản, phạm vi cùng rất xa.
Bình Luận (0)
Comment