Chương 1538: Quay Lại
Chương 1538: Quay Lại
Lúc này, diều hâu màu xanh truy sát kẻ địch không có kết quả, phải trở về.
Nó cũng là một đại yêu Yêu Đan Kỳ.
Tần Tang do dự một chút, cảm thấy gia hỏa này có chút đáng thương, nên không xuất thủ, mà là đuổi theo theo đuôi phía sau hướng Tiên Hạc đào tẩu.
Bạch Hạc bỏ diều hâu lại, đập đập cánh thịt nhỏ bé, bay nửa ngày thì rơi vào một bãi đá ngầm.
Tần Tang theo sau, phát hiện gia hỏa này lại cúi đầu nhìn mặt nước.
Bạch Hạc tỉ mỉ chải vuốt lông vũ trên người, mỗi một sợi lông tơ nhỏ bé cũng không tha, ngay cả trên cánh thịt còn lại vài sợi lông vũ dài lác đác, cũng phải sửa sang cho tốt.
Tiếp đó, nó đứng một mình một chân, lòng vòng thưởng thức tư thế oai hùng của mình, ánh mắt lẳng lơ.
Nhưng có điều, tướng mạo tốt đẹp này của nó chẳng liên quan tí nào đến hai chữ anh tuấn.
Chỉ chốc lát sau, Bạch Hạc vỗ cánh lên, bay mất.
Tần Tang nhìn bóng dáng Bạch Hạc, đột nhiên có chút hiếu kỳ gia hỏa này chuẩn bị làm cái gì.
Xem ra, Bạch Hạc chưa từng dùng Đế Lưu Tương, nhưng từ biểu hiện trước đó của nó, hình như linh tính không thấp, thế mà lại là tu vi Yêu Đan trung kỳ.
Nhất thời Tần Tang hứng khởi, trái phải không có chuyện gì, nên không lập tức hiện hình, mà là tiếp tục đi theo phía sau Bạch Hạc.
Bạch Hạc hoàn toàn không biết phía sau mình có một tu tiên giả đi theo.
Mục tiêu của nó cực kỳ rõ ràng, phi hành thẳng tắp mấy ngày theo một phương hướng, đi tới một hòn đảo có diện tích mênh mông.
Lặng lẽ bay đến trước một ngọn núi, Bạch Hạc thò đầu ra nhìn, lấm la lấm lét quan sát một hồi, phát ra tiếng kêu ục ục vào phía sơn lâm.
Một lát sau, một yêu điểu mỹ lệ có hình thể không đến một nửa Bạch Hạc bay ra.
Yêu điểu mỹ lệ cực kỳ thận trọng, đậu vào một cái cây khô.
Bạch Hạc mở cánh thịt vô cùng thê thảm ra, vọt tới trước mặt yêu điểu mỹ lệ nhẹ nhàng nhảy múa, phát ra tiếng kêu nịnh nọt.
Đừng nhìn bề ngoài nó khó coi, khiêu vũ rất có ý vị, cực kỳ có thể đắc thủ.
Yêu điểu mỹ lệ không chỉ không chê, trái lại còn bị hấp dẫn, tiếp đó đồng thời nhảy múa với Bạch Hạc, Bạch Hạc thừa cơ tiếp cận yêu điểu mỹ lệ, mắt thấy lại sắp tái hiện cố cảnh.
“Lại một con khác! Giống như con diều hâu trước đó, yêu điểu mỹ lệ này cũng có huyết mạch Phượng Hoàng. Gia hỏa này có tình nhân?”
Tần Tang ẩn thân chỗ tối cũng bó tay rồi, đột nhiên trong lòng hơi động, “Chẳng lẽ lần này cũng thế...”
Vừa sinh ra ý nghĩ này, ở nơi xa đột nhiên truyền đến một loạt tiếng kêu xé gió.
Đôi này uyên ương hoang dã này tách ra giống như chạm điện, yêu điểu mỹ lệ đùng đùng quay về hang ổ.
Liên tục bị phá hư chuyện tốt, Bạch Hạc cũng không nhụt chí, thuần thục đến cực điểm mà đào tẩu khỏi mặt đất.
“Yêu Đan hậu kỳ!”
Tần Tang ngửa đầu, nhìn yêu thú bay tới, vẻ mặt nghiêm túc.
Hòn đảo này không đơn giản, bên ngoài đã có yêu thú mạnh mẽ như thế, đúng là một nơi hung địa.
Sau khi Bạch Hạc đào tẩu, bắt đầu tán loạn khắp nơi bên ngoài Yêu Đảo, ngay cả Yêu Linh Kỳ cũng không tha.
Tần Tang phát hiện, mặc dù gia hỏa này bựa, nhưng rất kén chọn.
Không hạn định tu vi, nhưng nhất định phải có huyết mạch Phượng Hoàng. Có một con yêu điểu bình thường đổ mình trước vũ đạo của nó, chủ động ôm ấp yêu thương, lại bị nó dùng một chân đá bay.
Đáng tiếc, thời gian tiêu dao của nó chấm dứt.
Tần Tang thừa dịp Bạch Hạc rời khỏi Yêu Đảo, hiện thân chặn nó lại.
Tần Tang cũng không che giấu khí tức.
Làm thế nào Bạch Hạc cũng không ngờ tới có thể gặp phải tu tiên giả ở chỗ này, hơn nữa lại là dáng vẻ lai giả bất thiện.
Ánh mắt nó chuyển động, xoay người chạy.
Quả nhiên linh trí không thấp.
Tần Tang hài lòng gật đầu, tam sắc độn quang thoáng hiện trên người, dễ dàng chặn đứng đường đi của Bạch Hạc.
Bạch Hạc nghiêng trái nghiêng phải, nhưng lần nào cũng bị Tần Tang dễ dàng ngăn lại.
Bạch Hạc không thể phá tan ngăn cản, tức giận, vẫy vẫy cánh hạc công kích Tần Tang.
Tần Tang vung một quyền ra, đón đỡ một cánh này của Bạch Hạc.
Ầm!
Cơ thể Tần Tang chỉ run lên, Bạch Hạc lại trực tiếp bay ngược ra ngoài, cánh thẳng run rẩy, ánh mắt kinh hãi.
Bạch Hạc cảm giác có chút sợ hãi, làm sao tiếp tục kéo dài, cánh hạc run lên, đánh ra hai lưỡi dao giống như đao ánh sáng, tiếp đó hóa thành một luồng bạch quang cuống quít chạy trốn.
Bóng hình Tần Tang chợt hiện, dễ dàng tránh khỏi quang nhận.
Lần này, hắn không nóng lòng chặn đường Bạch Hạc, mà là không nhanh không chậm đuổi theo, đồng thời gọi Ô Mộc Kiếm ra, thỉnh thoảng thong thả chém ra một kiếm.
Trận truy đuổi này hoàn toàn là trêu chọc.
Cho dù không sử dụng đến Kiếm Luân, chỉ tùy ý chém ra một kiếm, cũng khiến Bạch Hạc mệt mỏi ứng đối.
Rốt cuộc nó hiểu rõ, thực lực người tu tiên trước mặt này sâu không lường được, mà tốc độ vượt xa mình, căn bản không có khả năng đào tẩu trước mặt hắn.
Tần Tang muốn nó đi hướng Đông, nó sẽ không thể đi hướng Tây.
Từ tức giận đến tuyệt vọng.
Cuối cùng, một người một yêu không biết đã bay ra bao xa, Bạch Hạc hoàn toàn từ bỏ, vừa thu cánh lại, rơi vào biển ầm một tiếng, trôi nổi trên mặt biển không nhúc nhích.
Hình như nó đã từ bỏ chống cự lại, mặc cho Tần Tang xử trí.
“Giả chết sao?”
Tần Tang cười thầm, bay đến bên cạnh nó, thấy hai mắt Bạch Hạc nhắm nghiền, không có phản ứng gì.
Điều này làm cho Tần Tang cảm thấy có chút kỳ quái.
Hắn gọi Hỗn Nguyên Đồng Tâm Hoàn ra, chỉ tay một cái, Hỗn Nguyên Đồng Tâm Hoàn bay đến trên đầu Bạch Hạc.
Khi hắn quyết định thu phục Bạch Hạc thì đã thanh lọc Hỗn Nguyên Đồng Tâm Hoàn.
Tần Tang thôi động chân nguyên, pháp bảo hiện ra quang mang mãnh liệt, từng vòng sáng phóng tới Bạch Hạc, dưới trói buộc của vòng sáng, cơ thể Bạch Hạc đột nhiên cứng đờ.