Chương 1548: Sinh Phù
Chương 1548: Sinh Phù
Cạch!
Đại Vu Chúc tìm kiếm một phen không kết quả, nàng hơi trầm ngâm, sau đó nhẹ nhàng đặt chậu đá lên trên lỗ khảm.
Tạch tạch…
Không cần nàng làm thêm chuyện khác, chậu đá đột nhiên tự hành xoay tròn, tốc độ càng lúc càng nhanh.
Ầm ầm…
Sau một khắc, cửa đá chậm rãi tách sang hai bên, một cánh cửa đang mở trước mặt mọi người.
Thấy cảnh này, mọi người hai mặt nhìn nhau.
Không nghĩ tới dễ dàng như vậy đã mở được Thạch Điện.
Mọi người không dám chậm trễ, cũng không dám lỗ mãng tiến vào Thạch Điện, mỗi người nhanh chóng tế xuất pháp bảo hộ thân, nhìn chằm chằm Thạch Điện, nghiêm trận chờ đợi.
Bên trong Thạch điện một mảnh lờ mờ, yên tĩnh vô thanh.
Bên trong hình như có một tầng cấm chế không biết, ngăn cản thần thức của bọn họ, không cách nào dò xét.
Đại Vu Chúc do dự một lúc, sau đó hiệu lệnh mọi người lưu lại bên ngoài, đang muốn tiến vào Thạch Điện.
Khô Diệp Thiền chợt lóe bay lên trước, thản nhiên nói: "Độn thuật của ngươi không bằng ta, để ta đi trước dò đường. Bất quá phải nói rõ, nếu nơi này không có đồ vật ngươi muốn tìm, ta sẽ lập tức rời đi. Điều kiện lúc trước ngươi đáp ứng…"
Đại Vu Chúc phất tay cắt ngang lời của Phương lão ma, trịnh trọng nói: "Phương đạo hữu không cần lo lắng, vô luận kết quả như thế nào, thiếp thân cũng thực hiện lời hứa của mình."
"Được!"
Khô Diệp Thiền lặng lẽ bay vào Thạch Điện, biết mất trong tầm mắt mọi người.
… …
Trước Thất Sát Điện, trên quảng trường bạch ngọc.
Cửa vào nội điện đã mở.
Ánh mắt Linh Châu Tử nhìn một đám tổ sư Nguyên Anh, mở miệng nói: "Nội điện vô chủ, bần đạo tạm thời vượt quá chức phận. Quy củ của thí luyện, chắc hẳn chư vị đạo hữu biết rõ ràng. Bên trong Thương Lãng Hải, toàn bộ đạo hữu thành công đột phá Nguyên Anh, đều có một lần tiến vào bí cảnh thí luyện. Chư vị đạo hữu, nếu còn chưa tham gia thí luyện, chuẩn bị lần này tiến vào thí luyện, mời lên đây."
Một lát sau.
Trong đám tu sĩ Nguyên Anh đứng hàng đầu, lại cùng nhau bước lên hơn hai mươi người.
Nhìn thấy cảnh này, ánh mắt Linh Châu Tử hiển hiện một tia kinh ngạc, tiếp tục nói: "Lần này nhân số tham gia thí luyện nhiều hơn những lần trước. Văn Hiền đạo hữu, ta nhớ ngươi vừa Kết Anh bất quá chỉ hơn bốn mươi năm, nhanh như vậy đã muốn tham gia thí luyện, có qua loa quá không?"
Linh Châu Tử nhìn đạo nhân, mở miệng hỏi thẳng.
Đạo nhân lưng đeo một thanh Thất Tinh Bảo Kiếm, dung mạo cổ quái, đạo nhân và Linh Châu Tử dường như có quan hệ sâu xa, đầu tiên cung kính thi lễ Linh Châu Tử, sau lại mở miệng đáp: "Bên ngoài truyền lời đồn, thời gian Thất Sát Điện xuất thế càng ngày càng ngắn bởi vì Tiên Cấm có biến, tương lai không biết sẽ phát sinh dị biến nào khác. Bần đạo lại khổ tu mấy trăm năm, mới có vài phần hy vọng thông qua thí luyện, đến lúc đó nếu có bất kỳ vấn đề nào phát sinh, làm cho Thất Sát Điện không còn hiện thế nữa. Bần đạo lo lắng, bỏ qua lần này, về sau không còn cơ hội thí luyện nữa. Mặc dù không được thưởng, kiến thức một chút cũng tốt..."
"Đúng vậy, chúng ta cũng lo lắng như Văn Hiền đạo hữu, nói không chừng qua lần này Thất Sát Điện sẽ không tồn tại nữa. Hai vị đạo hữu hiểu rõ Thất Sát Điện hơn xa chúng ta. Đến tột cùng tại sao Thất Sát Điện lại phát sinh biến cố, hai vị có thể tiết lộ một hai hay không?"
Các tu sĩ Nguyên Anh khác lên tiếng phụ họa Văn Hiền đạo trưởng.
Có người nhìn về phía Linh Châu Tử, có người nhìn về phía Ma Chủ.
Linh Châu Tử cười ha ha: "Bí cảnh thí luyện do tiền bối lấy lực lượng Tiên Cấm bố trí, ân trạch hậu thế, sau khi hình thành, ai cũng không cách nào thay đổi. Hơn nữa sâu bên trong nội điện bố trí vô số cổ cấm chế, những nơi tu sĩ Nhân tộc chúng ta đã thăm dò, so sánh toàn bộ nội điện lại không đến hai phần. Thất Sát Điện này, bần đạo biết sẽ không nhiều hơn chư vị đạo hữu. Theo ta quan sát, ngoại trừ thời gian xuất thế trở nên ngắn hơn, Thất Sát Điện cũng không có dị thường khác. Mà thời gian nội điện xuất thế vốn không phải định số, chẳng qua lần này dao động lớn hơn một chút mà thôi. Thất Sát Điện xuất thế càng thường xuyên hơn, cơ hội chúng ta tiến vào nội điện càng nhiều, chưa chắc không phải chuyện tốt..."
Nghe thấy lời ấy, đám tu sĩ Nguyên Anh lâm vào trầm tư, nhưng không người nào lui lại từ bỏ.
Linh Châu Tử hơi dừng một chút, sau đó nói tiếp: "Nếu chư vị đã quyết, vậy mời đi bên phải…"
Lời còn chưa dứt, đột nhiên bị một người cắt ngăng.
"Hãy khoan!"
Một lão giả phúc hậu chắp tay chào Linh Châu Tử.
"Linh Châu đạo trưởng, lão hủ muốn từ bỏ thí luyện, tư cách lần này đưa cho vãn bối."
Linh Châu Tử hơi kỳ quái hỏi: "Mộc đạo hữu, vãn bối của ngươi có thể tùy ý tiến vào thí luyện, tham dự ma luyện, không bị hạn chế...Ồ? Chẳng lẽ ngươi muốn..."
Lão giả phúc hậu gật đầu: "Không sai, lão hủ nhớ tới, thí luyện có một quy củ, nếu như ta từ bỏ tư cách, có thể đổi một tấm Sinh Phù, đưa cho hậu bối."
Lời vừa nói xong, mọi người không khỏi xôn xao.
Một vị lão giả áo xám đứng bên cạnh cảm khái không thôi: "Mộc lão quỷ, khó trách ngươi mang nha đầu kia vào! Mỗi người chỉ có một lần cơ hội tham dự thí luyện, ngươi thật sự bỏ được!"
Lão giả phúc hậu thản nhiên nói: " Nếu Thất Sát Điện xuất thế bình thường, đợi thêm mấy trăm năm, lão hủ còn mấy phần hy vọng đạt được ban thưởng. Hiện tại miễn cưỡng xâm nhập, chỉ làm lãng phí một cơ hội mà thôi."
"Mộc đạo hữu nói lời ấy sai rồi, cho dù lấy không được ban thưởng, khi tiến vào thí luyện, đạo hữu cũng sẽ có chỗ tốt lớn. Bao năm qua, người lựa chọn như đạo hữu, ít càng thêm ít." Linh Châu Tử lắc đầu nói, mong muốn khuyên nhủ lão giả phúc hậu.
Lão giả phúc hậu chắp tay nói: "Lão hủ đã quyết, xin đạo trưởng chỉ điểm, cách ngưng tụ Sinh Phù."
Thấy thế, Linh Châu Tử không cần phải nhiều lời nữa, chỉ hướng tấm biển.
"Nếu đạo hữu đã như vậy..."
Lão giả phúc hậu đi lên phía trước, đưa tay vào trong cột sáng.
Một lát sau, cột sáng hơi hơi chập chờn, một đạo thanh quang từ bên trong tấm biển bay tới, chậm rãi hạ xuống lòng bàn tay lão giả phúc hậu, hiển lộ một ngọc bài óng ánh.
Bên trên ngọc bài, bất ngờ khắc một chữ "Sinh" Cổ xưa màu huyết hồng.
Thần sắc lão giả phúc hậu vui mừng, lui xuống bậc thang, giao Sinh Phù cho thiếu nữ trẻ tuổi.
Thiếu nữ tuổi trẻ thế mới biết, gia gia vì trải đường cho mình đã bỏ đại giới cỡ nào, nàng nắm Sinh Phù thật chặt, ánh mắt kiên nghị.
Từng ánh mắt hâm mộ, nhìn đến thân ảnh thiếu nữ tuổi trẻ.
Mặc dù nhiều người còn không biết Sinh Phù có ích lợi thế nào, nhưng cần một vị tổ sư Nguyên Anh từ bỏ tư cách mới có thể đổi lấy, nhất định có thể phát huy tác dụng cực lớn trong bí cảnh thí luyện.
Người ta có một vị trưởng bối Nguyên Anh kỳ che chở.
Đây không phải chuyện đáng hâm mộ sao.
Tần Tang nghe tu sĩ chung quanh nghị luận, cũng không nghe được nguyên cớ, có thể thấy được Sinh Phù khẳng định phi thường hiếm thấy, người hiểu rõ không nhiều.
"Chư vị đạo hữu, mời…"
Linh Châu Tử lui sang một bên nhường đường.
Các tu sĩ Nguyên Anh còn lại, nhanh chóng tiền vào Thất Sát Điện tham gia thí luyện.
Trước cửa Thất Sát Điện, có một màn sáng vô hình, lúc có người tiến vào, màn sáng hơi lây động, thân ảnh những người kia theo đó biến mất không thấy.
Đợi đến một vị tổ sư Nguyên Anh cuối cùng đi vào đại điện, Linh Châu Tử nhìn đám tu sĩ Kết Đan kỳ, thản nhiên nói: "Lấy tu vi của các ngươi, nếu xông loạn trong nội điện, không khác nào tự tìm đường chết. Dựa theo quy củ, toàn bộ tu sĩ Kết Đan kỳ, có thể hoàn thành ít nhất ba đạo thí luyện, mới có sự tán thành. Cho nên, muốn đi vào nội điện, trước hết tiến vào bí cảnh thí luyện."
Dịch giả: ''Các vị đạo hữu bạo ngọc phiếu, để truyện lên tóp tóp, lấy động lực đổi kịp tác nào!''