Chương 1593: Tìm Thi
Chương 1593: Tìm Thi
Trong u cốc kì thực đường sông ngang dọc.
Trong núi cũng có vết tích thác nước cọ rửa.
Tất cả giống nhau, đều đã khô cạn.
Chỉ có nơi đây, nước hồ đầy đủ, mặt hồ như gương.
Cây rừng cạnh bờ hồ tươi thắm, đã hóa thành thạch lâm, không có một gốc cỏ cây bình thường, trong hồ chiếu ra hình bóng thạch lâm lộ ra phi thường quỷ dị.
"Trấn Linh Vực có độc đầm, bên trong chứa độc thủy đáng sợ, mà lại không chỉ một chỗ. Ta nghi độc tố phiêu đãng trong u cốc chính là bắt nguồn từ những độc đầm này."
Vẻ mặt bối giáp tráng hán nghiêm túc, sinh ra do dự, bí thuật chỉ dẫn, lại muốn dẫn bọn họ tiến vào độc đầm tìm Thi.
"Nhân tộc cũng đã thăm dò qua, dưới độc đầm này có thứ gì không?"
Giao Long Vương nhìn chăm chú đáy hồ, chỉ có hắc ám, độc đầm thâm bất khả trắc.
Bối giáp tráng hán lắc đầu: "Những bí ẩn chân chính gần như không có khả năng truyền ra..."
"Xem ra chỉ có tự mình xuống dưới tìm kiếm."
Kim giáp Giao Long Vương chấn động, từng tầng từng tầng kim quang dung nhập vào, kim giáp tăng dày thêm mấy lần, bao bọc cả người y vào bên trong.
Đối mặt độc đầm, Giao Long Vương cũng không dám xem thường.
'Bỏm!'
Giao Long Vương nhảy vào trong hồ, kim giáp bị nước độc bao phủ.
'Xì xì...'
Bị liệt độc ăn mòn, kim giáp rất nhanh trở nên mấp mô, từng tầng từng tầng kim quang dập tắt, nước độc mãnh liệt vượt xa độc tố trong hư không.
Bối giáp tráng hán cũng nhảy vào, hình bóng Huyền Quy trên quy giáp nhanh chóng thổ nạp, mới bù đắp được tốc độ nước độc ăn mòn.
Hai yêu không dám trì hoãn, nhanh chóng lặn xuống.
Không ngờ, độc đầm rất sâu so với tưởng tượng, lặn xuống đã lâu cũng không đến đáy hồ, mà không gian đáy hồ cực kì rộng lớn, cả hai lục lọi một phen, tìm tới biên giới đáy hồ, phát hiện dọc theo đường đi là từng đầu sông ngầm, thông suốt bốn phương.
Toàn bộ mặt đất dưới Trấn Linh Vực rất có thể là độc sông giăng khắp nơi, liên thông tới từng tòa độc đầm.
'Xoạt!'
Hai yêu nhảy ra mặt nước.
Tình huống có chút khó giải quyết, cả hai phải xuống sâu lòng đất lấy Long thi, nhất định sẽ bị nước độc ăn mòn trong thời gian dài, cũng may dưới nước không phát hiện hung thú hoặc là nguy hiểm khác.
Thương nghị một phen, cả hai quyết định thay phiên chống cự liệt độc, có bí thuật chỉ dẫn, mục tiêu minh xác, hẳn là có thể chịu đựng được.
Hai yêu hơi điều tức, đi đến bên bờ, Giao Long Vương triệt tiêu kim giáp, bối giáp tráng hán thì mở lớn vòng bảo hộ, bao trùm hai người bọn họ, lại lần nữa tiến vào độc đầm.
Lần này, bọn họ lần theo bí thuật chỉ dẫn, rất nhanh tiến vào một đầu sông ngầm, trong thủy võng phức tạp tiến lên, liên tiếp chuyển hướng.
Trong thời gian này cả hai thay phiên xuất thủ.
Không biết xâm nhập lòng đất bao xa, hơi thở hai yêu càng gấp rút, ngăn cản độc thủy càng ngày càng mệt mỏi.
Độc sông không chỉ ăn mòn nhục thân, còn có thể ăn mòn thần thức, Thủy hệ ở đây vô cùng phức tạp, tất cả đều là độc thủy, nếu như không có Long thi chỉ dẫn, lấy tu vi của bọn họ, cũng không thể đi đến nơi này.
Lúc này, bọn họ xuyên qua một đầu sông ngầm.
Cuối sông là một mảnh độc hồ rộng lớn, đáy hồ có một tảng đá lớn, xốc lên tảng đá lớn, lại tìm thấy một cửa đá hình vuông.
Cửa đá đã cùng đáy sông hòa làm một thể.
Không nhìn kỹ, rất dễ xem nhẹ bỏ qua.
Bí thuật chỉ, chính là sau cửa đá này!
"Chính là chỗ này!"
Hai yêu đại hỉ.
Chui vào trước cửa đá, Giao Long Vương nhẹ nhàng đẩy một chút, không nhúc nhích tí nào, mặt ngoài tựa hồ có hào quang hiện lên.
Thấy thế, hai yêu liếc nhau, cùng nói: "Có cấm chế!"
"Đạo hữu toàn lực phá cấm, không cần phải để ý đến nước độc, ta còn có thể kiên trì một hồi."
Hai mắt bối giáp tráng hán tỏa sáng, Long thi khả năng ngay sau cửa đá này.
Giao Long Vương chuyên tâm thể ngộ cấm chế, lần lượt thử phá cấm, lại không có chút tiến triển nào, khiến bối giáp tráng hán không khỏi có chút nóng nảy. Bỗng trên mặt Giao Long Vương lộ ra vẻ kinh hỉ: "Đúng là cổ cấm yêu tộc!"
"Cái gì, vậy mà không phải cấm chế nhân tộc?"
Bối giáp tráng hán vô cùng ngạc nhiên.
"Cổ cấm hoàn chỉnh, uy lực rất mạnh. Nếu là cổ cấm nhân tộc, chỉ sợ hai ta không có hi vọng phá cấm, chỉ có thể không công mà lui. Nếu là cổ cấm yêu tộc, Long thi sẽ là của chúng ta!"
Giao Long Vương cười ha ha.
...
Một hang đá không biết dưới mặt đất.
Một đám tu sĩ Vu Tộc từ truyền tống trận đi tới, lập tức phòng hộ, tất cả mọi người bình yên vô sự. Trong nháy mắt cả bọn bố trí xong trận hình, cảnh giác quan sát chung quanh, phát hiện bị truyền tống đến dưới lòng đất.
Truyền tống trận vào trong một hang đá dưới đất, phía dưới là một bệ đá hình vuông, trừ nó ra không có vật gì khác.
Hang đá không giống nhân tạo, nham thạch trần trụi, gồ ghề nhấp nhô, không gian cũng không hợp quy tắc, không nhìn thấy mảy may vết đục đẽo.
Không có cột đá, Vu trận, hoặc là cấm chế.
Hang đá hoàn toàn tĩnh mịch, không biết đã bao lâu không có người đi vào.
Điều này khiến đám người phi thường ngạc nhiên, vốn cho rằng sẽ truyền tống đến di chỉ Vu tộc, không nghĩ tới là loại nơi này.
Lối ra hang đá là một đường hành lang, cuối cùng là một vùng tăm tối, ẩn ẩn truyền đến tiếng nước chảy.
Đám người thương nghị, vẫn như cũ là Phương lão ma dẫn đường.
Đi một hồi, đám người đến cuối hành lang, kinh ngạc phát hiện trên mặt đất có một cái giếng, bên trong đều là nước, giống như là lối vào sông ngầm ở lòng đất.
Một vị Nguyên Anh Vu tộc đánh ra một đạo linh lực xuống nước, lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được bị ăn mòn sạch sẽ.
"Là độc sông!"
Người đó giật nảy mình: "Độc thật mãnh liệt!"
"Truyền tống trận của tiền bối vì sao thông đến tuyệt lộ, chúng ta nên ra ngoài xem là nơi nào?"
Có người ngẩng đầu, đề nghị.
"Không thể!"
Đại Vu Chúc quả quyết cự tuyệt, mặt lộ vẻ suy tư: "Ta biết nơi này là nơi nào rồi, trong u cốc có một nơi gọi là Trấn Linh Vực, tồn tại độc đầm, độc sông này chắc là liên thông với độc đầm, hẳn là chúng ta đang ở gần Trấn Linh Vực. Trấn Linh Vực là một trong bí cảnh nhân tộc coi trọng nhất, không thể hành động thiếu suy nghĩ."
"Trấn Linh Vực?"
Chúng Nguyên Anh thấy thần sắc Đại Vu Chúc ngưng trọng như thế, cũng không dám tự tiện chủ trương.
"Ngươi biết về Trấn Linh Vực bao nhiêu?" Phương lão ma đột nhiên lên tiếng hỏi.
"Không nhiều." Đại Vu Chúc bất đắc dĩ nói: "Nhân tộc giữ kín như bưng mấy chỗ bí cảnh này. Ta chỉ tra được mấy tin tức lập lờ nước đôi, nghe nói Trấn Linh Vực có một loại lực lượng kì lạ, chỉ có Nguyên Anh hậu kỳ hoặc là trung kỳ đỉnh phong mới có thể tới lui tự nhiên."
"Chẳng phải là nói, chỉ có Đại Vu Chúc và Phương đạo hữu mới có thể đi vào?"
Chúng Nguyên Anh rối loạn ầm ĩ, có người nói: "Chúng ta không cảm thấy dị dạng, khả năng lời đồn là sai. Không ngại tất cả đi xuống tìm tòi, vạn nhất gặp trở ngại, lại lui về cũng không muộn."
"Cũng được ..."
Đại Vu Chúc không ngăn cản.
Xuống dưới mới biết, độc tố cực kì mãnh liệt, không kiên trì bao lâu là bị ép lui về.
Dưới mặt đất thế cục không rõ, sông ngầm còn có chi nhánh, đám người cẩn thận, sau một phen bố trí, thay phiên nhau dò đường.
Lần lượt dò xét, cuối cùng phát hiện tất cả nhánh sông ngầm đều nối đến một cái hồ lớn dưới lòng đất.
Phương lão ma dẫn đầu mấy tên Nguyên Anh, tiến vào độc hồ không lâu đột nhiên cảm giác một trận ba động dị dạng đánh tới, tiếp đó bên cạnh truyền đến một tiếng hét thảm.
Lão cũng không nhìn sau lưng, xác định loại ba động này không ảnh hưởng đến lão mới tính tiếp.
Thân ở độc hồ, bỗng nhiên bị Trấn Linh Vực áp chế, trong đó một tên Nguyên Anh Vu tộc vội vàng không kịp chuẩn bị, bất lực chống cự độc thủy, nhục thân trong nháy mắt bị ăn mòn hầu như không còn, chỉ còn Nguyên Anh được người cứu thoát, những người khác cũng mang thương tích.