Chương 1601: Chuẩn bị ở sau
Chương 1601: Chuẩn bị ở sau
Cổ Ma thôn phệ Nguyên Anh hậu kỳ, dấu vết xiềng xích trên người bắt đầu nhạt dần, phong ấn lực dần dần yếu bớt.
"Chuẩn bị ở sau? Là cái này à?"
Hư ảnh phù cấm hiển hiện nơi cổ tay, nhưng Cổ Ma cũng không thèm nhìn, trong hư không một đoàn ma khí điên cuồng nhào về phía phù cấm, huyễn hóa ra một vòng xoáy ma khí, tuỳ tiện xé nát phù cấm.
Tây U Minh chủ đau thương cười khổ.
"Điêu trùng tiểu kỹ!"
Cổ Ma khinh thường, nhìn về phía Ma Chủ, ngữ khí mỉa mai: "Tự xưng Ma Chủ? Khẩu khí thật lớn!"
Ánh mắt nó đảo qua Tây U Minh chủ và Ma Chủ: "Hai người các ngươi ngoan ngoãn dâng lên Nguyên Anh, hay là chủ động thả khai tâm thần, để bản tọa gieo xuống ma cấm, trở thành ma thị của bản tọa?"
Tây U Minh chủ không nói một lời, trước người nổi lơ lửng một ống sáo, chính là bản mệnh pháp bảo của nàng.
Ống sáo bắn ra điểm điểm tinh quang, như là tinh mảnh, huyễn hóa thành bình chướng tinh hà, vờn quanh thân nàng.
Ma Chủ vẫn lạnh nhạt như cũ, cũng không tức giận.
"Ngươi là Cổ Ma quân, bị cầm tù trong cổ cấm, sống đến bây giờ vẫn có thực lực thế này, hẳn là đã sống qua thời kỳ biến đổi lớn của thượng cổ, biết nguyên nhân Tu Tiên Giới sao lại rách nát như bây giờ? Tu sĩ hậu bối chúng ta tại thời thế hiện nay, có biện pháp phá cục không?"
Ngữ khí của y, không giống như đối mặt đại địch, mà là thỉnh giáo tiền bối.
Cổ Ma liếm môi một cái, ánh mắt mang theo vẻ đẫm máu, mê hoặc nói: "Muốn biết? Trở thành ma thị, bản tọa sẽ giải thích cho ngươi. Chỉ có tìm nơi nương tựa vào bản tọa, các ngươi mới có cơ hội phá cục. Nếu không, Nguyên Anh hậu kỳ chính là cực hạn của ngươi. Tu vi không cách nào tinh tiến, về sau thiên kiếp đến, cuối cùng ngươi sẽ hôi phi yên diệt!"
Ma Chủ bùi ngùi thở dài: "Có lẽ không cần phải phiền phức như thế, sưu hồn ngươi sẽ biết được hết thảy..."
Nghe lời ấy, ánh mắt Cổ Ma âm trầm, lạnh lùng nói: "Đã minh ngoan bất linh, bản tọa sẽ thu Nguyên Anh các ngươi! Giết!"
Nó ra lệnh một tiếng.
Linh kiếm lơ lửng trên đỉnh đầu Đông Cực Minh chủ phát ra một tiếng kêu khẽ, tiếp đó vô số kiếm khí bắn ra, huyễn hóa thành một tòa đại trận rộng lớn, từ giữa trời chụp xuống Tây U Minh chủ.
Đông Cực Minh chủ là một vị kiếm tu, hiểu thấu đáo kiếm thế, kiếm trận chứa uy áp đáng sợ, trấn áp Tây U Minh chủ ở dưới.
Kiếm quang như biển, mang mang một mảnh, kiếm khí phảng phất đâu đâu cũng có.
So sánh, bảo địch của Tây U Minh chủ huyễn hóa ra tinh hà rất yếu, lộ ra ảm đạm nhỏ bé, cho người cảm giác lúc nào cũng có thể dập tắt.
Tây U Minh chủ không lựa chọn đối cứng với Đông Cực Minh chủ.
Làm đồng bạn ngày xưa, đã từng sớm chiều ở chung nhiều năm, mặc dù tách ra thành lập Thương minh, nhưng vì đối kháng thế lực khác, một mực âm thầm cùng nhau trông coi, nhiều lần hợp tác, nên rất hiểu rõ thực lực cùng thủ đoạn của nhau.
Tây U Minh chủ không hốt hoảng chút nào, lập tức tìm tới điểm yếu kiếm trận.
Bảo địch tấu vang thanh âm êm tai, từng đạo ba động vô hình nhộn nhạo lên, những điểm tinh mảnh kia như từng đoá từng đoá bông tuyết, nhao nhao nở rộ.
Tinh hà vốn ảm đạm lột xác thành hàn quang huyền băng, bảo vệ Tây U Minh chủ, ba động vô hình va chạm cùng kiếm khí, đồng thời chôn vùi. Nàng dùng bản mệnh pháp bảo ngăn trở uy lực kiếm trận, nhanh chóng tới gần Ma chủ.
Động tác Cổ Ma nhanh hơn Đông Cực Minh chủ, thanh thế cũng kinh người hơn.
Lúc này, nó mang theo gương mặt Tố Nữ kia, lại hoàn toàn không thấy mảy may bộ dáng kiều mị, thần sắc dữ tợn, miệng rộng mở ra, phát ra một tiếng kêu to, toàn thân ma quang đại tác, lập tức ma khí căng vọt.
Vốn khe núi mờ tối, trong nháy mắt trở nên tối tăm không mặt trời, trở thành một mảnh Ma vực.
Thân ảnh Cổ Ma biến mất không thấy, giấu ở bên trong ma khí, Ẩn Nặc Thuật cực kì cao minh và quỷ dị, không cách nào thăm dò.
Thấy tình cảnh này, hai mắt Ma Chủ ngưng tụ, không thấy y có động tác gì, bên người bỗng nhiên thanh âm quỷ khiếu đại tác, thê thảm chói tai, dao động tâm thần.
Tiếp đó, bên cạnh y là kỳ quang loá mắt.
Bên trong kỳ quang là vô số ác quỷ nhét chung một chỗ, như bóng với hình, trừng lớn mắt đỏ tinh hồng, cực kì hung tàn ngang ngược, tìm kiếm tung tích Cổ Ma.
Đây chính là thần thông Ma Chủ thành danh, Thái Âm Thiên Quỷ thần quang!
Ma khí hoành ép đến, Cổ Ma có dã tâm rất lớn, muốn hốt gọn một mẻ Tây U Minh chủ và Ma Chủ.
Trong khoảnh khắc, Ma Chủ bị ma khí bao phủ, nhưng Thái Âm Thiên Quỷ thần quang cũng không bị áp chế, nghịch thế bắn ra, như sóng lớn biển cả phiêu đãng ra, ý đồ tách ra Chân Ma Khí, bức ra chân thân Cổ Ma.
Thái Âm Thiên Quỷ thần quang được vinh dự là thần quang số một tại Thương Lãng hải, cũng là một môn thần thông chí âm chí tà, làm cho người nghe đã sợ mất mật.
Nhưng mạnh như Ma Chủ, bị ma khí vây quanh cũng có loại cảm giác bấp bênh.
Thần quang không thể tách ra ma khí, bị ép chuyển thành phòng ngự, có một phần thần quang bị ma diệt, ác quỷ bên trong cũng tan thành mây khói, không kịp kêu thảm.
Thần thông không địch lại đối thủ, Ma Chủ cũng không vội nóng nảy, đáy mắt loé lên tinh quang, bàn tay nắm hư không, thần quang bỗng nhiên co vào, nội liễm cực hạn, ngưng tụ thành một thanh Thái Âm Quỷ Nhận, nhắm ngay một chỗ trong ma khí hung hăng chém tới.
Thái Âm Quỷ Nhận trong nháy mắt phá vỡ ma khí trùng điệp.
Chỗ sâu ma khí truyền đến một tiếng kêu nhẹ, một đạo hắc ảnh hiển hiện, tiếp đó một trận hư ảo, chân thân và Thái Âm Quỷ Nhận lướt qua nhau, nhìn mạo hiểm dị thường.
Chân thân Cổ Ma bị tìm ra.
Nhưng một kích của Ma Chủ vẫn chưa thể làm bị thương nó mảy may.
Điều này khiến vẻ nhẹ nhõm trên mặt Ma Chủ tán đi, vẻ mặt nghiêm túc lại.
Lúc này, Đông Cực Minh chủ và Tây U Minh chủ đang dây dưa tới, Cổ Ma dứt khoát khẽ quấn Chân Ma Khí, hóa thành một mảnh đại mạc, đồng thời trấn áp Ma chủ và Tây U minh chủ.
Đại mạc có uy thế kinh thiên, cùng kiếm trận Đông Cực Minh chủ đè ép xuống.
Sắc mặt Tây U Minh chủ trắng bệch, thôi động bảo địch di chuyển trong khe hẹp kiếm trận, hội hợp cùng Ma Chủ.
Đúng lúc này, một bóng người vội vàng chạy tới, lặng yên xuất hiện tại phụ cận khe núi, chính là lão giả lấy đi ngọc bia.
Nhìn thấy cảnh trong khe núi, lão giả hít sâu một hơi.
"Cổ Ma!"
Lão tới chậm một bước, Cổ Ma đã xông ra bia đá, cũng may phong ấn còn chưa hoàn toàn bị phá giải.
"Ma Chủ! Tây U Minh chủ! Là các ngươi thả Cổ Ma ra?"
Lão giả phát hiện Thái Âm Quỷ Nhận, nhìn thấy hai người giao thủ cùng Cổ Ma, giận dữ truyền âm chất vấn.
Ma Chủ tung một kích không có hiệu quả, thu hồi Thái Âm Quỷ Nhận tự bảo vệ mình, cảm giác được lão giả truyền âm, trong mắt lóe lên một vòng dị sắc: "Ngươi là ai? Lại biết Cổ Ma bị phong ấn ở nơi này, chẳng lẽ là truyền nhân Tứ Thánh cung? Không ngờ Tứ Thánh cung đã sớm suy tàn, lại còn có cao thủ ẩn thế, đạo hữu đến rất đúng lúc..."
"Ngươi có biết các ngươi phạm vào tội nghiệt lớn cỡ nào không! Cổ Ma xuất thế, Thương Lãng hải sẽ sinh linh đồ thán!"
Lão giả giận tím mặt, giận mắng Ma Chủ.
Ma Chủ cười lạnh: "Ta ngược lại nhìn không ra Cổ Ma hiện tại có khả năng lớn cỡ nào! Thực lực hắn tuy mạnh, cũng có hạn. Cứ để hắn quát tháo nhất thời, nhiều thêm mấy người, chém giết ma này sẽ dễ như trở bàn tay, ngươi không cần ở đây nói chuyện giật gân! Có công phu thì không bằng nhanh giúp bọn ta thoát thân, triệu tập đạo hữu khác, vây quét yêu ma này. Chờ thêm lát nữa, để Cổ Ma đi ra ngoài tiêu diệt từng bộ phận, thôn phệ nhiều thêm mấy Nguyên Anh, mới thật là đại nạn!"
"Ngươi..."
Lão giả bị thái độ Ma Chủ làm cho tức giận đến quáng mắt.
Sau đó, lão lại nhìn thấy Đông Cực Minh chủ, bị thế cục quỷ dị làm cho choáng hơn.
Ba người này đều là nhân vật đại danh đỉnh đỉnh Tu Tiên giới.
Bọn họ không chỉ giải khai phong ấn Cổ Ma, một trong đó lại còn bị Cổ Ma mê hoặc.