Chương 1603: Đều hiện
Chương 1603: Đều hiện
Mưu lão ma hiện thân sau lưng lão, xuất thủ không lưu tình chút nào.
Hỏa liên chính là Đông minh hàn diễm ngưng tụ thành.
Những năm qua gã vừa chữa thương, vừa luyện hóa Đông minh hàn diễm, cuối cùng thu phục được linh hoả.
Đông minh hàn diễm huyễn hoá ra hỏa liên, lam lửa bốc cháy, không có thanh thế kinh người.
Kỳ thật, hình dạng hoả liên cũng không hoàn toàn nở rộ, mà là nụ hoa chớm nở, nhưng đã có thể nhìn ra hình dạng cánh hoa.
'Vèo.'
Hỏa liên tinh mỹ, ngưng tụ ra hàn diễm tinh thuần nhất.
Tinh lực lão giả đều đặt trên Trấn ma bia, linh khí hộ thể bị hỏa liên tồi khô lạp hủ xuyên thấu, hàn ý đáng sợ cơ hồ làm toàn thân lão giả đông cứng.
Thời khắc ngàn cân treo sợi tóc, lão giả điên cuồng điều động chân nguyên thể nội xông về phía sau lưng, thôi động pháp bảo hộ thể, nhưng hiệu quả có hạn.
'Ầm."
Hỏa liên bộc phát.
Lưu lửa màu lam như một đầu cự mãng, hung hăng nhào về phía lão giả.
Lão giả kêu thảm một tiếng, phía sau lưng thình lình xuất hiện một cái lỗ máu, đã bị trọng thương.
Trong lúc nhất thời, trấn ma bia mất đi khống chế.
...
Cổ Ma bị Ma Chủ và Tây U Minh chủ hợp lực bức lui, nhưng không kinh hoảng, khóe miệng ngược lại giấu vẻ cười lạnh.
Thật tình không biết, trấn ma bia vốn là chí bảo tu tiên giả dùng áp chế Cổ Ma mà cố ý luyện chế ra, nó căn bản không có cách khống chế, cưỡng ép thôi động ngược lại sẽ lọt vào chí bảo phản phệ.
Nó đi cướp đoạt trấn ma bia, bất quá là làm bộ, bức bách bọn lão giả không dám phân tâm.
Nhưng không ngờ, sự tình không phát triển theo hướng Cổ Ma dự đoán.
Người này tập kích hậu nhân Tứ Thánh, cướp đoạt trấn ma bia, không giống trong tưởng tượng của Cổ Ma.
Nhìn thấy Mưu lão ma, ánh mắt Cổ Ma trong nháy mắt thay đổi.
Nhân thủ nó an bài, cũng không xuất hiện!
Ma Chủ tranh đoạt trấn ma bia, càng làm cho Cổ Ma rất là ngạc nhiên.
Việc đã đến nước này, Cổ Ma cũng phi thường quả quyết, lúc này quay người nhào về phía Tây U Minh chủ.
...
Ma Chủ tươi cười, thôi động chân nguyên, bao phủ trấn ma bia, muốn thu bảo vật này vào trong túi.
Đúng lúc này, dị biến phát sinh.
Bên cạnh trấn ma bia, không có dấu hiệu nào hiện ra một thân ảnh.
Người đến tay cầm phất trần, tiên phong đạo cốt, mỉm cười nhìn Ma Chủ, ánh mắt mang theo mấy phần tự đắc và đùa cợt, chính là Linh Châu Tử theo dõi bọn y đến đây.
"Không ngờ đạo hữu lại có phách lực như thế, giành di bảo Tứ Thánh, bần đạo từ chối thì bất kính rồi ..."
Linh Châu Tử cười ha ha nói.
Nụ cười trên mặt Ma chủ đột nhiên cứng đờ, phát ra tiếng nộ hống kinh thiên: "Linh Châu Tử! Ngươi dám!"
"Có gì không dám?"
Linh Châu Tử chế giễu lại, quăng ra phất trần, quấn về phía trấn ma bia, càng nhanh hơn Ma chủ một bước.
Ma Chủ tức giận, chân nguyên hóa đao, hung hăng chém về phía Linh Châu Tử, đồng thời tốc độ bạo tăng, lao thẳng tới trấn ma bia.
...
Trên không.
Mưu lão ma tập kích lão giả xong, thấy lão giả trọng thương chưa chết, thân ảnh lóe lên, tới gần sau lưng lão giả, lại lần nữa ngưng tụ hàn diễm, đang muốn chấm dứt tính mệnh lão, không cho lão cơ hội thở dốc.
Lúc này, dư quang gã thoáng nhìn một màn phía dưới, không khỏi khẽ giật mình.
Điều kiện để Ma Chủ bảo vệ Mưu lão ma chính là chờ Cổ Ma hiện thân, bức ra hậu nhân Tứ Thánh, Mưu lão ma âm thầm tập kích, trợ giúp Ma Chủ cướp đoạt chí bảo.
Hiện tại kế hoạch hoàn thành phi thường thuận lợi, tại một khắc cuối cùng lại bị sơ suất.
Lại còn có người ẩn núp chỗ tối, tranh đoạt chí bảo với Ma chủ.
Người đến càng khiến Mưu lão ma hận thấu xương, tông chủ Thiên Đạo tông, Linh Châu Tử!
Linh Châu Tử là đại địch của gã, nếu để Linh Châu Tử đạt được chí bảo, trừ phi gã có thể đột phá Nguyên Anh hậu kỳ, nếu không vĩnh viễn không thể hiện ra dưới ánh mặt trời.
Vốn muốn thu hồi hỏa liên, bức lui Linh Châu Tử, Mưu lão ma đột nhiên cảm giác không đúng.
Gặp lại Linh Châu Tử tại Ỷ Thiên Phong, là xui xẻo gặp, hay là lão đã mưu đồ từ lâu?
Nếu đã sớm dự mưu, rất có thể không chỉ một mình lão.
"Không ổn!"
Trong lòng Mưu lão ma kêu to.
Ý nghĩ này mới vừa hiển hiện trong lòng, Mưu lão ma bỗng nhiên cảm thấy hậu phương có một đạo kình phong đánh tới, khí tức sắc bén đến cực điểm, không khỏi lông tơ dựng đứng.
Bởi vì có câu bọ ngựa bắt ve, hoàng tước núp sau.
Sau lưng Mưu lão ma, một bóng người xinh đẹp từ trong hư không đi ra, ánh mắt lăng lệ, chính là Lập phu nhân.
Ngón tay ngọc của nàng gảy nhẹ.
Một cây phượng trâm bắn ra, như một đầu chân phượng, phá toái hư không, thẳng đến chỗ yếu hại ở hậu tâm Mưu lão ma.
Cũng là tập kích, vị trí tương tự.
Thương thế Mưu lão ma còn chưa khỏi hẳn, mà hỏa liên đã đánh ra, không nghĩ tới lại có người âm thầm nhìn chằm chằm vào mình. Cảm ứng được khí tức trâm phượng, Mưu lão ma biết bất lực ngăn cản, quát to một tiếng, thân thể đột nhiên phóng tới trước.
...
Không trung, khe núi.
Chiến trường chia cắt hai nơi, đã đến thời khắc mấu chốt nhất.
"Sư huynh!"
Đột nhiên, trên không truyền đến tiếng bi thống.
Linh đang cảnh báo.
Lão ẩu một khắc không ngừng, nhanh chóng chạy đến, nhìn thấy một màn Ma Chủ và Linh Châu Tử tranh đoạt trấn ma bia, cùng sư huynh bị Mưu lão ma tập kích, trọng thương ngã gục.
"Muốn chết!"
Lão ẩu tức giận, bàn tay nhấn tới mi tâm, phát ra một tiếng kêu đau.
Khí tức của lão ẩu liên tục tăng lên.
Không biết dùng bí thuật gì, tu vi của lão vốn tương đương tam đại Minh chủ, chỉ có Nguyên Anh trung kỳ đỉnh phong, trong nháy mắt vượt qua đạo hồng câu này, ngang với Ma Chủ và Linh Châu Tử.
Cùng lúc đó, trấn ma bia chớp sáng tối, bỗng nhiên bộc phát cự lực, chấn khai phất trần, đột ngột từ mặt đất mọc lên.
'Ầm.'
Thanh quang bộc phát, như sóng lớn cuồn cuộn.
Thân ảnh lão ẩu rơi gấp xuống, thôi động trấn ma bia, thanh quang trào lên, chỉ vì cứu tính mệnh lão giả đang hấp hối, lấy Mưu lão ma đứng mũi chịu sào.
Ai cũng không ngờ tới, lúc này còn có khách không mời mà đến gia nhập chiến trường.
Linh Châu Tử và Ma Chủ ngươi tranh ta đoạt, cuối cùng trơ mắt nhìn chí bảo bay đi.
Thảm nhất là Mưu lão ma.
Nhà dột còn gặp mưa.
Trong điện quang hỏa thạch.
Gã còn không kịp phản ứng, đã rơi vào tiền hậu giáp kích, tiến thối lưỡng nan.
Trấn ma bia bị lão ẩu ngự sử, uy lực trước đó không thể so sánh nổi. Dư lực Mưu lão ma đều dùng để ngăn cản phượng trâm, sắc mặt gã lập tức trắng bệch không máu.
"Cứu ta!"
Trong khe núi đột nhiên truyền đến tiếng Tây U Minh chủ cầu cứu.
Cổ Ma từ bỏ trấn ma bia, nhào về phía Tây U Minh chủ.
Tây U Minh chủ lập tức hiểm tượng hoàn sinh.
Nếu Ma Chủ đoạt được trấn ma bia, cùng Mưu lão ma vây công Cổ Ma, cục diện lập tức có thể ổn định lại, ai ngờ biến cố thay nhau nổi lên, chỉ còn một mình nàng đối mặt Cổ Ma và ma thị.
Ma Chủ cũng lâm vào lưỡng nan, cướp đoạt trấn ma bia đã không còn cơ hội, vấn đề là cứu Mưu lão ma hay là Tây U Minh chủ.
Nhìn thấy thanh thế trấn ma bia kinh người, y cắn răng một cái, xoay người đi cứu Tây U Minh chủ.
'Ầm.'
'Phốc!'
Huyết vẩy trời cao.
Thân thể Mưu lão ma vặn vẹo, không giống hình người, trên thân còn có một cái động lớn, ngay cả Nguyên Anh cũng không thể chạy thoát, biến thành ngây ngất đê mê bị đánh rơi xuống vách núi, mất mạng tại chỗ.
Lập phu nhân cảm ứng được uy lực trấn ma bia, không khỏi biến sắc, vội vàng bay ngược lại, vẫn bị dư ba đánh trúng, miệng phun máu tươi, bay ngược trở về.
'Vèo.'
Lão ẩu từ trên trời giáng xuống, ôm lấy lão giả, để trấn ma bia ngăn trước người, lạnh lùng nhìn đám người.
Linh Châu Tử thấy chuyện không thể làm, khe khẽ thở dài, thu hồi phất trần, lách mình đến cạnh Lập phu nhân.
Mặt Lập phu nhân như giấy vàng, nhìn linh tính phượng trâm bị tổn hao, đau lòng không thôi. Nàng gật đầu nhẹ với Linh Châu Tử, lau máu tươi nơi khoé miệng, ăn vào linh đan, khoanh chân ngồi xuống, tranh thủ thời gian chữa thương.
...