Chương 1607: Truy tung
Chương 1607: Truy tung
"Lão còn chưa chết?"
Tần Tang tận mắt thấy Mưu lão ma bị vây công, còn đang cảm khái, đại địch khiến mình như nghẹn ở cổ họng, cứ như vậy chết tại Ỷ Thiên Phong.
Ở đây có nhiều cao thủ hàng đầu như vậy, lại không phát hiện tiểu động tác của Mưu lão ma, để lão lừa dối qua ải.
"Mới rồi ta thôi động hỏa chú chủng, phát hiện còn có cảm ứng, nhưng phản ứng rất yếu ớt, có thể thấy Mưu lão ma cho dù bảo trụ được mạng nhỏ, cũng không khá hơn chút nào. Nhục thân khẳng định đã bị hủy, chắc là có bí thuật gì bảo mệnh. Hắn đang lặng lẽ di động, muốn thừa dịp loạn thoát thân, ngươi tính sao?"
Bạch giải thích.
Tần Tang hiểu ý tứ của gã.
Đây là thời cơ tốt ngàn năm một thuở.
Một khi Mưu lão ma giả chết thoát thân thành công, hai đạo chính ma đều cho rằng lão đã bỏ mình. Mưu lão ma trước đó phạm vào tội nghiệt được xóa bỏ, về sau vẫn có thể gây ra sóng gió.
Tần Tang ngưng mắt nhìn vách núi Mưu lão ma rơi xuống, trầm mặc không nói. Bạch cũng không nói thêm gì nữa, hết thảy để Tần Tang quyết định.
"Kết Đan kỳ truy sát Nguyên Anh trung kỳ..."
Tần Tang chậm rãi thở ra một hơi, ngẫm lại lại khiến người ngạt thở.
Một đám cao thủ đang vây quét Cổ Ma, không cách nào phân tâm, mà lại nghe Ỷ Thiên Phong tựa hồ còn có biến số khác khiến cho mọi người không bình tĩnh.
So với Cổ Ma, Mưu lão ma không tính là đại uy hiếp, muốn mượn tay người khác giết lão cũng không biết tìm ai, còn có phong hiểm bại lộ khí xám thể nội.
Duy nhất có quan hệ với Tần Tang là Thanh Trúc tiền bối, lão lại đang cùng ma hồn kịch liệt giao phong, không biết tình huống như thế nào.
Chỉ có thể tự làm!
Hành động này quá điên cuồng, không ai dám như thế.
Nhưng cũng không phải là hoàn toàn không có cơ hội.
Tần Tang nhíu chặt mi tâm, đi qua đi lại.
"Hai người mới đột nhiên xuất hiện, thực lực không kém gì Mưu lão ma, xuất thủ không lưu tình chút nào, uy lực ngọc bia kia càng kinh người đến cực điểm, Mưu lão ma hai mặt thụ địch, không thể nào sớm dự mưu, cho dù dùng bí thuật bảo mệnh, thế tất bỏ ra cái giá khổng lồ, kéo dài hơi tàn."
Tần Tang biết rõ, ngay lúc đó cục diện nguy cấp thế nào.
"Bản thân Mưu lão ma bị trọng thương không thể nghi ngờ. Lão nhiều ít cũng sẽ bị Trấn Linh Vực áp chế, thụ thương về sau càng rõ ràng hơn. Nguyên Anh lão chưa xuất khiếu, nhưng nhiều cao thủ đỉnh tiêm như Linh Châu Tử ở đây đều nhìn lầm như vậy, có thể thấy được một kích của ngọc bia kia có uy lực nhất định đạt tới trình độ hủy diệt Nguyên Anh, mới khiến cả bọn nhận định Mưu lão ma hẳn phải chết không thể nghi ngờ..."
"Tại Trấn Linh Vực, Mưu lão ma trọng thương ngã gục, dùng bí thuật kéo dài tính mạng, lão còn có mấy thành thực lực?"
"Dịch Lôi thuật, Thập Phương Diêm La kỳ, Tinh Loa... Thực lực của mình cũng không yếu."
"Cao thủ nổi danh nhất Nhân tộc cơ bản đã đến đông đủ, không cách nào phân tâm, cướp giết Mưu lão ma không cần lo lắng đột nhiên có người xuất hiện cản trở."
"Dưới núi mặc dù có thân tín Ma Chủ, bọn họ đạo hạnh không đủ, không dám vào Trấn Linh Vực. Huống chi Mưu lão ma là hạng người tâm cơ thâm trầm bực nào, dưới tình huống mất đi nhục thân, Nguyên Anh trọng thương, dám đối mặt cùng tu sĩ ma đạo? Đoán chừng không cần ta xuất thủ, những tu sĩ ma đạo kia sẽ hảo hảo chiêu đãi Mưu lão ma. Lão khẳng định sẽ chủ động tránh đi vị trí những người kia, thoát thân từ một phương hướng khác, như vậy rất hợp ý ta."
"Nếu Mưu lão ma còn có dư lực, cướp giết thất bại..."
Sắc mặt Tần Tang hơi ngưng tụ.
"Nếu tập kích thất thủ, lập tức bỏ chạy lên đỉnh núi. Mưu lão ma nếu không sợ bị bọn Linh Châu Tử phát hiện tung tích, cũng có thể đuổi theo."
Tần Tang nhanh chóng suy nghĩ, dự đoán đủ loại khả năng xuất hiện, cướp giết loại đại địch này, nhất định phải cẩn thận mưu đồ, bày mưu rồi hành động.
Cơ hội chớp mắt là qua, bỏ lỡ lần này, Mưu lão ma chạy ra Thất Sát điện, muốn tìm lão cũng quá khó khăn.
Tần Tang nhìn ma khí cuồn cuộn phía dưới.
Đột nhiên xuất hiện kẽ đất, khiến hắn có loại dự cảm bất thường, nhìn vào chỗ sâu kẽ đất, luôn có cảm giác sợ hết hồn hết vía, lưng phát lạnh.
Bên trong có đại khủng bố!
Tần Tang sinh lòng bất an, không dám một mực lưu lại phụ cận thăm dò.
Mặt khác, trạng thái Thanh Trúc tiền bối lúc này cũng không biết là tốt hay xấu, có thể áp chế ma hồn không?
Thế cuộc không rõ, một lát không thể phân ra kết quả, không biết cuối cùng sẽ phát triển theo hướng nào, hắn phải phòng ngừa chu đáo.
Vạn nhất không thể quay về Tiểu Hàn vực, bị ép lưu lại Thương Lãng hải, Mưu lão ma vẫn tồn tại, khiến cho hắn một mực nơm nớp lo sợ, như có gai ở sau lưng.
"Không đúng! Mưu lão ma nếu còn có dư lực thuấn di, chúng ta chỉ sợ..."
Tần Tang vừa muốn hạ quyết định, đột nhiên nhớ tới một vấn đề mấu chốt nhất.
Tu sĩ Kết Đan kỳ rất khó vượt cấp diệt sát tổ sư Nguyên Anh, một phần nguyên nhân chính là như thế, không thể hạn chế Nguyên Anh thuấn di, gần như không có khả năng lưu lại đối phương.
"Ngươi quên lai lịch của ta à?"
Bạch khẽ cười một tiếng: "Mặc dù tu vi ta mất hết, ánh mắt và sức phán đoán vẫn còn. Nguyên Anh thuấn di, trong mắt tu sĩ cấp cao không phải là thủ đoạn không giải được, cho dù hạn chế không được, động tĩnh của hắn cũng không thể gạt được con mắt của ta."
Tần Tang sững sờ, tiếp theo đại hỉ.
Giao Tinh Loa cho Bạch là đúng.
"Chơi đi!"
Tần Tang lập tức quyết đoán, ánh mắt quét qua, nhắm ngay một con đường, vòng qua chiến trường, lặng yên lao xuống dưới núi.
Đuổi theo tung tích Mưu lão ma, phát hiện Mưu lão ma lúc đầu đi rất chậm, di chuyển từng chút ra ngoài, thoát ly cảm ứng của bọn Ma Chủ, mới dám tăng thêm tốc độ, chạy trốn dưới núi, đồng thời phi thường cảnh giác, lúc đi lúc ngừng, thường xuyên cải biến phương hướng.
Đúng như Tần Tang sở liệu, Mưu lão ma không dám đi gặp tu sĩ ma đạo, xác định không ai phát hiện lão còn sống, liền tận lực đi đường vòng phía sau núi đào tẩu.
Lúc này chính là lúc Mưu lão ma cảnh giác nhất, Tần Tang không trực tiếp đi tìm lão, mà ẩn nấp thân hình đi xuống núi, vô thanh vô tức xuyên qua từng mảnh từng mảnh thạch lâm cổ điện, như không thấy những cấm địa bí cảnh kia, sau đó chậm rãi tới gần Mưu lão ma.
Lúc Tần Tang đi ngang qua một mảnh thạch lâm, rốt cuộc đuổi kịp Mưu lão ma. Bạch nhẹ nhàng truyền âm nói: "Ngay ở phía trước."
Tần Tang gật gật đầu, toàn lực che lấp khí tức, lặng lẽ thoát ra thạch lâm, thân ảnh dung nhập vào bóng tối núi đá, ra lệnh Thiên Mục Điệp thôi động thần thông Thiên Mục.
Mượn nhờ lực lượng Thiên Mục, Tần Tang rất nhanh phát hiện dị dạng.
Dưới một chỗ tuyệt bích, đường sông khô cạn, tảng đá đã sớm bị nước chảy mài mòn bóng loáng, lóng lánh quang trạch, trong lòng sông có đầy rong rêu, đã biến thành hoá thạch, giống như vô số tế kiếm.
Lúc này, bên trong bụi cỏ hoá thạch, không gian ba động nhỏ bé, đang di động về hướng hạ du.
Để tránh bị Mưu lão ma cảm giác được, Tần Tang không dám nhìn thẳng vào trong ba động.
Hắn âm thầm kinh ngạc, không nghĩ tới dễ dàng như vậy đã xác định được tung tích Mưu lão ma.
"Mưu lão ma khẳng định là mượn bí thuật kéo dài tính mạng, dốc hết toàn lực ẩn tàng ngay dưới mắt chư vị cao thủ, sẽ duy trì không được bao lâu, cho nên đại chiến vừa phát sinh, đã không kịp chờ đợi đào mệnh. Hiện tại khí tức bất ổn, không che giấu được..."
Phí công nghe Tần Tang miêu tả, đưa ra kết luận, đúng là nhất trí với thực tại.
Cẩn thận theo sau, Tần Tang không trực tiếp xuất thủ, duy trì một khoảng cách, xa xa theo sau Mưu lão ma, chậm rãi quan sát, dù sao có hỏa chú chủng, hắn không sợ bị mất dấu.
Thời gian trôi qua không rõ.
Tần Tang phát hiện, bọn hắn sắp đến chân núi.
Hắn đã xác định trạng thái Mưu lão ma, khi cần ra tay thì sẽ ra tay, không thể chờ lão ra khỏi Trấn Linh Vực.