Chương 1616: Hoả Chủng Kim Liên
Chương 1616: Hoả Chủng Kim Liên
'Rống!'
Long hống kinh thiên.
Giao Long Vương chẳng biết lúc nào hiện ra chân hình, hiển hóa thành thân thể giao long.
Xiềng xích trong Chân Ma Khí gắt gao khảm trên thân giao long.
Giao Long Vương đã lâu không chật vật như vậy, thân thể vốn cường hoành vô cùng lại bị Ma Thanh Trúc tuỳ tiện đả thương, những xiềng xích kia lại sắc bén như đao kiếm.
Lân phiến vỡ nát, máu me đầm đìa.
'Ầm!'
Toàn thân Giao Long Vương bộc phát kim quang, tất cả lân phiến rực rỡ ánh vàng, đối kháng Chân Ma Khí.
Có xiềng xích bị đẩy ra, hoặc là bị kim quang chặt đứt, nhưng lập tức có vô số xiềng xích kẻ trước ngã xuống, kẻ sau tiến lên nhào tới, như giòi trong xương chui vào huyết nhục y.
Chân Ma Khí xâm nhập, cắt chém vảy giao, khiến Giao Long Vương phát ra tiếng thống khổ rên rỉ.
Giao Long Vương rất biệt khuất, nếu như tốc độ Ma Thanh Trúc không quá nhanh, y sẽ không chật vật như thế, trong nháy mắt bị ép đến tuyệt lộ, y điên cuồng phản kích, huyễn hóa ra hư ảnh Kim Long.
Đây là bí thuật truyền thừa của Giao tộc, bọn Linh Châu Tử đã từng lĩnh giáo qua lợi hại. Nhưng nhìn thấy hư ảnh Kim Long hiển hiện, huyết đồng Ma Thanh Trúc lại không ba động chút nào, ánh mắt băng hàn, năm ngón tay nó nắm lại.
Giao Long Vương tự biết không địch lại, ra sức giãy dụa, đồng thời long trảo nắm thật chặt Thiên Phượng linh, liều chết thôi động bảo vật này.
Lúc thấy huyết sắc tinh bích sẽ bị hỏa diễm xuyên thấu.
Nhưng tốc độ Ma Thanh Trúc quá nhanh, hư ảnh Kim Long còn chưa hoàn toàn ngưng tụ thành hình, đã lọt vào Chân Ma Khí giảo sát, vỡ vụn tại chỗ, chia năm xẻ bảy.
'Cạch! Cạch!'
Xiềng xích quấn chặt lấy Giao Long Vương, thân thể Giao Long Vương vặn vẹo, xương cốt lệch vị trí, chân nguyên thể nội ngưng trệ, Thiên Phượng linh cũng ảm đạm theo.
Chân Ma Khí và xiềng xích như quỷ mị phóng tới long trảo đang nắm lấy Thiên Phượng linh.
Giao Long Vương tính toán đã bị Ma Thanh Trúc nhìn thấu, gã cũng muốn cướp đoạt Thiên Phượng linh.
'Ầm!'
Một tiếng vang thật lớn.
Long trảo da tróc thịt bong, cốt nhục tách rời, phát sinh vặn vẹo không bình thường.
Giao Long Vương bất lực chưởng khống bảo vật này.
Hỏa diễm dập tắt.
Thiên Phượng linh tuột tay!
Giờ khắc này, Thiên Phượng linh thành tiêu điểm của toàn trường.
Đại Vu Chúc, Phương lão ma, Ma Chủ và Linh Châu Tử, bốn vị cao thủ đỉnh tiêm thực lực không kém gì Giao Long Vương cùng nhau đánh tới.
Linh Châu Tử nhẹ nhàng vung lên, phất trần hóa thành tinh cát đầy trời, khóa lại một vùng không gian, phảng phất ngân hà cọ rửa đến, mang theo khí tức mênh mông, là một loại đạo thuật cường đại.
Chân thân Ma Chủ cũng dung nhập vào Thái Âm Thiên Quỷ thần quang, như Hoàng Tuyền thủy, cùng Linh Châu Tử một trái một phải, thẳng đến Thiên Phượng linh.
Thể nội Đại Vu Chúc truyền ra từng tiếng kinh lôi, độn quang như thiểm điện, ẩn ẩn hiện lên hư ảnh thanh tằm, như bóng với hình, nhuộm thiểm điện thành màu xanh.
Thanh tằm chính là bản mệnh trùng cổ của Đại Vu Chúc, cũng là một loại linh tằm, bất quá không phải là thượng cổ Thần Tằm trong truyền thuyết Vu tộc, mà ở vị trí thứ mười trong Vu Trùng bảng.
Xuân Lôi Tằm kêu khẽ.
Từng đạo tơ mỏng như thiểm điện từ trong Xuân Lôi Tằm phun ra, thanh thế không kém Ma Chủ và Linh Châu Tử.
Bình thường nhất chính là Phương lão ma.
Không thấy gã lấy ra bảo vật gì, chỉ là thân thể hóa thành một đạo hoàng quang, nhào về phía Thiên Phượng linh, nhưng tốc độ của gã lại nhanh hơn Đại Vu Chúc một nhịp.
Bọn họ không động thì thôi, động thì như lôi đình, toàn bộ không gian bị các loại kỳ quang chiếm hết.
Tần Tang và thiếu niên thiếu nữ trốn ở trong góc, run lẩy bẩy.
Hắn và Bạch đều trầm mặc, gặp tình cảnh hiện tại vô kế khả thi. Ma Thanh Trúc và phân hồn Cổ Ma có thực lực quá đáng sợ, cho dù bọn Ma Chủ toàn tâm toàn ý liên thủ, cũng rất khó có phần thắng.
Thiên Phượng linh xuất hiện không biết là tốt hay xấu, những người kia rõ ràng có những ý đồ khác nhau.
Mặt mũi Tần Tang tràn đầy khẩn trương, nhìn tranh đấu ở trung tâm.
Dư quang thoáng nhìn qua đài cao.
Trên đài cao, quan tài máu và kiếm khí đối kháng nhau, đã không phân khác biệt, dư ba hình thành phong bạo đáng sợ, không ai dám tới gần.
Hắn vừa mượn nhờ thần thông Thiên Mục quan sát thế cuộc, vừa để thần thức dò vào Thiên Quân giới, muốn xem một chút có bảo vật gì có thể bảo mệnh cho mình không.
Tam quang ngọc dịch có thể chữa thương.
Thế nhưng ở chỗ này, một khi xảy ra chuyện chính là hài cốt không còn, chỉ sợ tác dụng không lớn.
Lúc này, Tần Tang phát hiện hạt sen của Mưu lão ma kia.
Hạt sen trong suốt, giống như dùng thủy tinh điêu khắc thành.
Mưu lão ma sau khi chết chỉ còn lại vật này.
Tần Tang chú ý tới, vật này lúc trước giấu ở trong Đông minh hàn diễm, không biết là bảo vật gì, bản thân Mưu lão ma bị trọng thương cũng không vứt bỏ vật này.
Đạt được hạt sen, Tần Tang từng muốn cẩn thận xem xét, nhưng bị Cửu Phượng vương cắt ngang truy sát.
"Giống như là một môn bí thuật. . ."
Tần Tang không làm được gì, dứt khoát gọi hạt sen ra, thôi động thần thức tiến vào, trên mặt dần dần hiện vẻ kinh ngạc.
"« Hỏa Chủng Kim Liên », đúng là một môn ngự hỏa thuật khó lường, có thể thu phục linh hỏa vô chủ, tại Tử Phủ, nguyên thần cô đọng hỏa chủng, mà tu luyện thuật này cũng vô cùng hữu ích với thần thức. Thần thức Mưu lão ma vượt xa tu sĩ cùng giai, khó trách nhiều lần thoát chết! Hạt sen này cùng loại với xương địch, là vật dẫn bí thuật, cũng có thể phụ trợ tu luyện bí thuật, gia tăng tỷ lệ thành công. Bên trong có ấn ký Mưu lão ma lưu lại, bất quá Mưu lão ma đã chết, chỉ cần có đủ thời gian, luyện hóa vật này không khó. . ."
. . .
Thiên Phượng linh rơi xuống.
Giao Long Vương muốn rách cả mí mắt.
Nhưng thực lực Ma Thanh Trúc càng làm cho y tuyệt vọng.
Đúng lúc này, đám Ma Chủ xông tới, không hẹn mà cùng tiếp cận Thiên Phượng linh.
Ai ngờ một đạo thanh quang đã đuổi tới trước cả bọn.
Trấn ma bia cứu Cửu Mệnh Huyền Quy, sau đó ngựa không dừng vó chạy đến tranh đoạt Thiên Phượng linh.
Nhưng còn có người càng nhanh hơn.
'Vù.'
Chân Ma Khí cuốn lên Thiên Phượng linh.
Ma Thanh Trúc áp chế Giao Long Vương phản kháng, trong huyết đồng hiện lên một tia trào phúng, muốn bỏ Thiên Phượng linh vào trong túi, triệt để đoạn mất đường lui của đám người này.
'Ông!'
Hai người Nam Quy Tiên tử bộc phát toàn bộ uy năng trấn ma bia.
Chân Ma Khí sôi trào, rung động xì xì.
Trấn ma bia vốn là vật khắc chế Cổ Ma, thanh quang tồi khô lạp hủ xé rách Chân Ma Khí một lỗ hổng, hóa thành lưỡi đao hung hăng chém về phía Ma Thanh Trúc.
Ma Thanh Trúc lại hoàn toàn không sợ hãi, tay vung lên, vô số Chân Ma Khí cuồn cuộn đến, hóa thành tầng tầng đại mạc, liên tục không ngừng đánh tới, ý đồ làm hao mòn thanh quang.
Ngay cả trấn ma bia cũng không làm Ma Thanh Trúc kinh sợ thối lui.
Mắt thấy Thiên Phượng linh sẽ rơi vào tay Ma Thanh Trúc.
Đột nhiên, trong mắt Ma Thanh Trúc lấp loé huyết quang, kinh sợ kêu to: "Ngươi dám!"
Ngay sau đó, khí tức trên thân Ma Thanh Trúc chấn động một hồi, Chân Ma Khí đột nhiên bất ổn.
Ở trong cơ thể gã, chân hồn Thanh Trúc lại không bị Ma Thanh Trúc thôn phệ, lão và Kiếm Hồn đã hòa làm một thể, dung nhập mảnh vỡ linh kiếm, mượn nhờ bảo vật này che chở, còn đang đau khổ kiên trì, cũng trút xuống toàn lực tại thời khắc mấu chốt ảnh hưởng đến Ma Thanh Trúc.
"Cơ hội!"
Thấy cảnh này, trong lòng tất cả mọi người kêu to, mừng rỡ không thôi.
Bọn họ không rõ, thực lực chênh lệch xa như thế, Thanh Trúc sao lại làm được, nhưng tuyệt sẽ không bỏ qua cơ hội ngàn năm một thuở này.
'Ầm!'
Trấn ma bia chấn khai Chân Ma Khí.
Cửu Mệnh Huyền Quy nhanh trước mọi người, đoạt Thiên Phượng linh nắm trong tay, sau đó dưới hai người Nam Quy Tiên tử yểm hộ lùi nhanh lại.
Thực lực chênh lệch quá xa, Thanh Trúc phản kháng trong nháy mắt bị ma hồn trấn áp.
Giao Long Vương cũng muốn thừa cơ chạy trốn, cuồng hống liên tục, liều mạng giãy dụa, kéo đứt từng sợi gông xiềng.