Chương 1636: Phược Ma tác
Chương 1636: Phược Ma tác
"Không phải con năm đó thì cũng là hậu đại của chúng, trốn ở trong nham tương, không cách nào rời di phủ, vậy mà sống đến bây giờ cũng không bị phát hiện. Bất quá, đã nhiều năm như vậy, vẫn như cũ bị vây ở đệ nhị biến đỉnh phong, những kỳ trùng này khó lột xác quả nhiên danh bất hư truyền. . ."
Tần Tang sinh lòng cảm khái.
Lúc này, trong nham tương nổi lên mảnh bọt sóng nhỏ, một đạo hư ảnh xích hồng như mũi tên, bay nhào tới hướng khay ngọc.
Thân ảnh Tần Tang thoáng hiện.
Hỏa Ngọc Ngô Công phát hiện không đúng thì đã trễ.
Tần Tang không cần tốn nhiều sức, đã bắt giữ nó, kỳ trùng vốn mất mà được lại!
Hình thể Hỏa Ngọc Ngô Công thay đổi không nhiều với lúc ở đệ nhất biến, toàn thân xích hồng, quang trạch càng thâm thúy hơn, giống như một đầu hỏa ngọc thật dài.
Hỏa Ngọc Ngô Công mở ra trăm chân, ngự sử hỏa diễm, giãy giụa trong tay Tần Tang, nhưng nó làm sao có thể phá vỡ cấm chế của hắn.
"Gia hỏa này, đã trưởng thành đến đệ nhị biến, tựa hồ không có thần thông mạnh mẽ nào, chẳng lẽ chỉ có thể dùng để tầm bảo?"
Tần Tang thầm nhủ, thấy Hỏa Ngọc Ngô Công làm trò hề, cười một tiếng, đưa tay triệu hồi khay ngọc, dẫn động Xích Hỏa Lưu Kim đến bên miệng Hỏa Ngọc Ngô Công.
Hỏa Ngọc Ngô Công cứng đờ, trung thực không khách khí nuốt Xích Hỏa Lưu Kim vào bụng, không chút cám ơn Tần Tang, sau đó lại bắt đầu phản kháng.
"Không có đầu óc! Linh trí không cao, không bằng Thiên Mục Điệp, so với Phì Tằm càng kém xa."
Tần Tang lắc đầu.
Nếu muốn gieo xuống ấn ký thần hồn, chỉ có thể thừa dịp lúc nó lột xác hóa trứng.
Bất quá, tu vi bọn hắn chênh lệch quá xa, Tần Tang liên tiếp thi triển mấy môn bí thuật Vu tộc và Ngự Linh Tông, cưỡng ép áp đảo Hỏa Ngọc Ngô Công phản kháng.
Lại trải qua qua một đoạn thời gian thuần hóa, miễn cưỡng có thể khiến Hỏa Ngọc Ngô Công nghe lời.
"Xích Hỏa Lưu Kim còn lại để cho nó đi, không biết có thể giúp nó lột xác không."
Ngoài ý muốn thu được con kỳ trùng thứ ba, tâm tình Tần Tang thật tốt, cảm thấy chuyến đi này không tệ.
Hỏa Ngọc Ngô Công sinh hoạt nhiều năm tại đây, nên hết sức quen thuộc nơi này.
Tần Tang bảo Hỏa Ngọc Ngô Công dẫn đường, mượn nhờ Quy giáp Huyền Thủy lực hộ thể, chui vào nham tương, thành công tìm tới một đầu thông đạo xuyên qua cổ cấm, chui vào trong Thiên Phong.
Càng đi về phía trước, Tần Tang mới biết bên trong bị phá hư nghiêm trọng đến mức nào, nếu không phải Hỏa Ngọc Ngô Công dẫn đường, hắn đại khái phải vô công trở về.
Trở lại chốn cũ.
Trong Thiên Phong, cổ cấm cũng bị phá hư phi thường lợi hại, số lượng hoả điểu còn lâu mới nhiều như trước.
Cũng may cấm chế còn sót lại coi như ổn định, không bị triệt để hủy đi.
Tần Tang không sợ hỏa điểu, hắn thả ra thần thức, trắng trợn lục soát.
Từ sơn khẩu mãi cho đến dưới đáy, không phát hiện mảy may dấu vết Linh phù tồn tại.
"Quả nhiên!"
Tần Tang than nhẹ: "Năm đó Huyền Vũ đạo trưởng vì lừa gạt ta hiện thân. . . Nội Cảnh Nguyên Phù khả năng đã bị huỷ theo Huyền Vũ đạo trưởng vẫn lạc."
Ánh mắt hắn quét qua phía dưới, phát hiện toà bệ đá và thạch điện kia vẫn còn ở đó.
Tiếp đó ánh mắt Tần Tang đột nhiên ngưng tụ, kinh ngạc phát hiện, năm đó Huyền Vũ đạo trưởng hao hết toàn lực cũng không thể mở ra thạch điện, nhưng bây giờ quang mang cấm chế đã tắt.
Không biết là vì biến cố dẫn đến cấm chế bị hao tổn, hay là có người vào nơi đây, mở ra thạch điện.
Thân ảnh Tần Tang lóe lên, rơi xuống trên bệ đá.
Cấm chế đã bị hủy, chân nguyên huyễn hóa đại thủ, tuỳ tiện dịch chuyển bệ đá ra khỏi.
Cảnh tượng bên trong đơn sơ ngoài dự liệu.
Trong thạch điện không gian phi thường thấp bé, cho người ta một loại cảm giác bị đè nén. Trong này không có tế đàn như trong tưởng tượng, hoặc là nơi cất giữ bảo vật.
Đang lúc Tần Tang nghĩ đã bị người vơ vét không còn, lại ngoài ý muốn phát hiện, tại không gian hẻo lánh có một sợi xích sắt màu đen.
"A?"
Bạch đột nhiên thoát ra Thi khôi túi, đi tới nhặt sợi dây xích lên.
Tần Tang thấy rõ dây xích, lập tức có loại cảm giác quen thuộc, trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc.
Sợi dây xích này, trước đây không lâu, tại thí luyện cảnh ở Bách Bảo các hắn đã nhìn thấy một sợi cực kì tương tự, chỉ là sợi này dài hơn sợi ở Bách Bảo các.
Nhưng khiến Tần Tang kinh ngạc không chỉ là những thứ này.
Hai người liếc nhau.
Bạch đưa sợi dây xích qua.
Tần Tang thôi động thần thức thăm dò.
Dây xích rõ ràng là bảo vật tu sĩ Thượng Cổ luyện chế ra, mà cổ cấm và ba động trong dây xích không khác trong huyền thiết trụ dùng để luyện chế ma phiên.
Chỉ bất quá, cấm chế trong huyền thiết trụ phức tạp và huyền ảo hơn nhiều, không phải dây xích có thể so sánh.
Lúc Khôi Âm lão tổ phát hiện, huyền thiết trụ đã đứt thành hai đoạn, mà sợi dây xích này khả năng còn hoàn chỉnh.
"Bách Bảo các bị quang cầu ngăn cách, ngươi cảm giác quen thuộc nó, bây giờ có nhớ tới lai lịch của nó không?"
Tần Tang ngẩng đầu hỏi.
Bạch trầm giọng nói: "Sợi dây xích ở Bách Bảo các có lẽ không phải là chính phẩm, là hậu nhân phỏng theo bảo vật này luyện chế ra. Sợi dây xích này gọi là Phược ma tác. Ta chỉ nhớ, nó được luyện chế để chuyên khắc chế Cổ Ma. . ."
"Phược ma tác! Khắc chế Cổ Ma!"
Trong lòng Tần Tang hơi động.
Cây huyền thiết trụ kia, có thể khắc chế Cửu U ma hỏa, mới được Khôi Âm lão tổ coi trọng.
Hai loại, chẳng lẽ là cùng một loại bảo vật?
"Đạo hữu có nhớ, còn có bảo vật tương tự Phược ma tác không?"
Tần Tang vội vàng truy vấn.
Bạch lắc đầu nói: "Ta nghĩ không ra, nhưng khẳng định sẽ có, loại Phược ma tác này uy lực có hạn, không thể dùng để đối phó Cổ Ma cao giai . . . Ta nhớ được, bảo vật này, hẳn là cần trận pháp tương ứng phối hợp, mới có thể phát huy uy năng, nhưng ta không nghĩ ra được cách bày trận."
Nói xong, Bạch cúi đầu nhìn về phía mặt đất.
Tần Tang đã sớm chú ý tới, trên mặt đất khắc phù văn phức tạp dị thường.
Nhưng trận này uy năng đã sớm mất hết, chỉ dựa vào những vết tích lưu lại, không cách nào phục hồi như cũ.
"Nơi này chẳng lẽ cũng là lồng giam phong ấn Cổ Ma? Không thấy Cổ Ma, không biết là đã trốn, hay là đã tiêu vong trong vô tận tuế nguyệt."
Tần Tang nhìn quanh một hồi.
"Trấn ma bia ở Thiên Phong trấn áp Ma Quân, Khôi Âm lão tổ tại Tử Vi cung phát hiện huyền thiết trụ, nơi này lại có Phược ma tác, chẳng lẽ đều là bảo vật khắc chế Cổ Ma?"
Trong Cổ Ma cao giai, tu vi khẳng định vượt qua tu sĩ Nguyên Anh.
Không biết Phược ma tác dùng để đối phó Cổ Ma cấp bậc gì, đáng tiếc không có linh trận phối hợp, bọn họ không cách nào thôi động bảo vật này.
Tần Tang lấy ra một cây ma phiên, gọi ra Cửu U ma hỏa.
Ma hỏa đối mặt Phược ma tác, cũng hơi co rúm lại, nhưng đối với huyền thiết trụ lại không rõ ràng như vậy.
Phược ma tác ở Bách Bảo các là hàng nhái, có lẽ Tứ Thánh không biết từ nơi nào biết được Phược ma tác, mô phỏng theo, muốn khắc chế Cổ Ma, cuối cùng phát hiện tác dụng không lớn, nên nhét vào thí luyện cảnh.
"Trước ghi lại những phù văn này, lúc đạo hữu rảnh rỗi nghiên cứu một phen, có lẽ có thể phục hồi lại linh trận như cũ. Tội Uyên hư hư thực thực cũng có ma ảnh ẩn hiện, nếu có Phược ma tác hoàn chỉnh, đối phó bọn hắn sẽ nhẹ nhõm hơn nhiều. . ."
Tần Tang lấy ra ngọc giản, ghi phù văn trên đất vào.
Đồng thời, hắn nghĩ tới huyền thiết trụ.
Chờ hắn luyện hoá Cửu U ma hỏa thành hỏa liên, huyền thiết trụ thì vẫn chưa dùng được.
Nếu có thể chữa trị bảo vật này, đạt được cách bày trận, có thể tăng thêm một kiện lợi khí khắc chế Cổ Ma.
"Khôi Âm lão tổ dùng nửa bên huyền thiết trụ luyện chế ra Thập Phương Diêm La phiên, ta chỉ lấy được ba cây, bảy cây còn lại không biết tản mát đi nơi nào, có thời gian thì tìm chúng về, mới có thể chữa trị."
Tần Tang âm thầm trầm ngâm.