Chương 1667: Mèo trắng
Chương 1667: Mèo trắng
Đường phố tĩnh mịch.
Một sợi nắng chiếu vào, rơi trên quầy, hình thành quầng sáng.
Mèo trắng nhắm mắt lại, ghé vào dưới ánh mặt trời ấm áp, nằm hài lòng lười biếng.
Cảm giác trước cửa có người đi qua, mèo trắng mở mí mắt lên, thấy rõ người tới, con mắt đột nhiên trợn tròn, đứng thẳng lên.
"Meo!"
"Tần công tử!"
Tần Tang khẽ giật mình, ánh mắt nhanh chóng đảo qua cửa hàng, phát hiện chỉ có mèo trắng.
"Ngươi biết ta?"
Hắn theo Vân Du Tử chỉ điểm, tìm tới cửa hàng này, nói là có thể tiếp xúc với bạn cũ Vân Du Tử. Yêu thú đến từ Thiên Sơn Trúc Hải, không ngờ lại là một con mèo.
Đánh giá mèo trắng, trong đầu hắn đột nhiên loé lên điện quang, nhớ lại một chuyện cũ. . .
Con này đúng là mèo trắng ban đầu ở Cổ Uyên quốc, bán cho hắn động phủ linh nhãn!
Ngày xưa, Thiếu Hoa Sơn Ôn sư huynh điều động hắn đi Cổ Uyên quốc, xử lý môn hạ đệ tử tu luyện tà công, làm hại nhân gian, Tần Tang lần đầu gặp mèo trắng.
Từ trong miệng mèo trắng biết được, nó được một vị Trúc yêu tiền bối ban thưởng Đế Lưu Tương điểm hóa, khai hóa linh trí, sau đó tu luyện trong động phủ.
Không ngờ, đợi trái đợi phải, Trúc yêu tiền bối chậm chạp không về.
Nó một mình tu hành, không có tiền bối chỉ điểm, không biết con đường tiếp theo đi như thế nào, nên quyết định đi Thiên Yêu đồi cầu đạo, dùng động phủ làm giao dịch, đổi lấy phong thuỷ đồ và pháp khí hộ thân.
"A? Là ngươi! Trúc yêu điểm hóa ngươi là Vân Du Tử tiền bối!"
Tần Tang bừng tỉnh đại ngộ.
Vân Du Tử lúc còn là Thanh Phúc Chính Trúc, du lịch đến Cổ Uyên quốc, điểm hóa mèo trắng, lúc đầu ước định sau khi trở về sẽ mang mèo trắng về Thiên Yêu đồi Thiên Sơn Trúc Hải.
Ai ngờ, nửa đường ngoài ý muốn xảy ra chuyện.
Thanh Phúc Chính Trúc độ kiếp thất bại, dung hợp với thần hồn Vân Du Tử, tu vi hoàn toàn biến mất, tự thân khó đảm bảo, cũng không còn để ý tới mèo trắng.
Nhìn thấy Tần Tang, mèo trắng cũng không cảm thấy ngạc nhiên, hiển nhiên đã sớm biết quan hệ giữa hắn và Vân Du Tử.
Thế nhưng nhìn thấy cố nhân, mèo trắng lại không vui mừng.
"Tần công tử, chẳng lẽ Trúc yêu tiền bối . . ."
Trong ánh mắt mèo trắng hiển hiện vẻ chần chờ và khó tin.
Trước đó, Vân Du Tử đưa tin cho nó, nếu như mình xảy ra chuyện ngoài ý muốn, sẽ giao phó hậu sự cho Tần Tang.
Nó đợi tại Tiên Yêu thành nhiều năm, một mực không có tin tức Vân Du Tử, bây giờ Tần Tang đến, nhưng không thấy Vân Du Tử, khiến mèo trắng có loại dự cảm bất thường.
Mèo trắng một mực tin tưởng Trúc yêu tiền bối, căn bản không nghĩ tới lão sẽ thất bại.
Ánh mắt Tần Tang ảm đạm, nhẹ gật đầu, khẽ thở dài: "Tiền bối độ kiếp thất bại. . ."
Cặp mắt mèo trắng trong nháy mắt đỏ lên, nước mắt tràn đầy hốc mắt, ngơ ngác nhìn ngoài cửa sổ, sau đó cuộn mình, chôn lấy đầu, không nói một lời.
Vân Du Tử điểm hóa mèo trắng, khai linh trí, ân như tái tạo.
Lúc Tần Tang chia tay mèo trắng, nó chỉ là tiểu yêu Phàm Yêu kỳ, hiện tại thình lình đã là Yêu Đan kỳ.
Ngoại trừ những hậu duệ huyết mạch thần thú tiên cầm, tốc độ yêu thú tu hành kém xa tu tiên giả.
Mèo trắng có được hôm nay, một là thiên phú nó không kém, hai là nhờ công lao Vân Du Tử tỉ mỉ chỉ điểm. Dù sao, Vân Du Tử trước đó là Trúc yêu hóa hình, hiểu rõ yêu thú vô cùng.
Đối với mèo trắng, Vân Du Tử như thầy như cha, tình cảm không thể bảo là không sâu.
Trầm mặc thật lâu.
Mèo trắng ngẩng đầu, vành mắt đỏ hoe, thấp giọng nói: "Thật xin lỗi, Tần công tử, ta thất thố rồi."
Tần Tang cảm động lây, thấy cảm xúc mèo trắng đã ổn định, nói rõ ý đồ đến.
"Ta có thể hiểu tâm tình đạo hữu, Vân Du Tử tiền bối cũng là tri giao hảo hữu của ta, có đại ân với ta. Trước khi tiền bối đi về cõi tiên, giao phó cho ta một ít chuyện, trong đó bao gồm Thiên Sơn Trúc Hải cùng các vị đạo hữu, hi vọng sau khi ta Kết Anh, có thể giúp đỡ một hai. Đáng tiếc thiên tư ta không đủ, khổ tu nhiều năm cũng không thể đột phá bình cảnh. Lần này tới là liên lạc với đạo hữu trước, nói cho các ngươi biết tin tức tiền bối, và nhìn xem có thể giúp được gì. . ."
"Nơi này không phải chỗ nói chuyện, công tử xin mời đi theo ta."
Mèo trắng nhấc trảo, đóng lại cửa sổ, nhảy xuống quầy hàng, đi về sau hậu đường.
Tiến vào động phủ mèo trắng.
Tần Tang phát hiện, nơi này bố trí phi thường giống động phủ mèo trắng trước kia, là nhớ tình bạn cũ miêu yêu.
"Năm đó chia tay với công tử, may mắn có công tử tặng ta phong thuỷ đồ, pháp khí và « Độn Linh Quyết », mới có thể xuyên qua địa giới nhân tộc, hữu kinh vô hiểm đến Thiên Sơn Trúc Hải, gặp Liễu gia gia. . ."
Mèo trắng chỉnh đốn tinh thần, kể lại chuyện cũ với Tần Tang.
"Liễu gia gia? Là vị Liễu linh thụ kia?"
Tần Tang hỏi, trước đó đã nghe Vân Du Tử nhắc đến.
Lão liễu thụ là đại yêu Yêu Đan hậu kỳ duy nhất ở Thiên Sơn Trúc Hải, chính là cây liễu linh tu đắc đạo, ngoài ra còn có một con khỉ Yêu Đan trung kỳ, đáng để tín nhiệm.
Mèo trắng gật đầu, tiếp tục nói: "Trúc yêu tiền bối sau khi mất tích, Liễu gia gia và lão hầu gia đau khổ chèo chống. Về sau Trúc yêu tiền bối rốt cuộc trở về, chúng ta mới biết được Trúc yêu tiền bối đã biến thành nhân tộc. Lúc ấy, Trúc yêu tiền bối chỉ có Kết Đan kỳ, trước khi Kết Anh không thể bại lộ. Cho nên toàn bộ Thiên Sơn Trúc Hải, chỉ có ta và Liễu gia gia biết thân phận thật sự của Trúc yêu tiền bối . . . Ta được tiền bối chỉ điểm, mới có hôm nay, đã sớm từ trong miệng tiền bối mà biết Tần công tử. Tiền bối cực kì coi trọng Tần công tử, mỗi lần nhắc đến việc công tử mất tích đều tiếc hận không thôi, may mắn công tử vẫn bình yên vô sự. . ."
Nghe mèo trắng nói rõ chi tiết xong.
Tần Tang đại khái hiểu Vân Du Tử tao ngộ trước đó.
Vân Du Tử vốn định chờ sau khi Kết Anh, lại gặp mặt bạn cũ. Dù sao lão quá đặc thù, là dị loại Tu Tiên Giới, tùy tiện bại lộ thân phận, dù là quan hệ thân mật, cũng có thể nổi lên chuyện ngoài ý muốn.
Chỉ là lão không ngờ Tội Uyên lại đột nhiên xâm lấn.
Thiên Yêu đồi và nhân tộc từng có minh ước.
Lúc chiến tranh kịch liệt, yêu tộc không thể khoanh tay đứng nhìn, cũng sẽ điều động đại quân yêu thú trợ giúp, một phần do Yêu Vương suất lĩnh, một phần tạm thời để tu sĩ nhân loại điều khiển.
Về phần nội bộ yêu tộc điều động thế nào, để cho các đại Yêu Vương thương nghị.
Chủ nhân Thiên Sơn Trúc Hải một mực không lộ diện, các Yêu Vương khác đã ẩn ẩn hoài nghi, nếu không có Yêu Vương bảo vệ, chỉ sợ toàn viên sẽ bị kéo đi làm bia đỡ đạn.
Sau khi Từ Tử Vi cung trở về, Vân Du Tử tiến cảnh phi tốc, liên tiếp đột phá. Khi đó lão đã có sức tự vệ, kịp thời trở lại Thiên Sơn Trúc Hải, nói rõ thân phận với Liễu thụ yêu.
Sau một phen thương nghị, bọn họ bày ra linh trận tại động phủ ngày xưa để ngụy trang.
Bởi vì liên minh hai vực chưa rơi xuống hạ phong, chiến sự không tới lúc kịch liệt nhất, mặc dù chủ nhân Thiên Sơn Trúc Hải không trực tiếp hiện thân, cuối cùng vẫn lừa gạt được tai mắt người khác.
"Mỗi một vị Yêu Vương, đều khống chế một tòa yêu thành à?"
Tần Tang hiếu kì hỏi.
Hắn tới gặp mèo trắng, trong đó một mục đích, chính là tìm hiểu phong thuỷ Thiên Yêu đồi.
Mèo trắng lắc đầu liên tục: "Làm sao có thể. Đế Lưu Tương vô cùng trân quý, Yêu Vương chỉ bỏ được xuất ra một phần, điểm hóa hậu đại hoặc là tiểu yêu có tiềm lực để làm tâm phúc, giúp bọn họ quản lý lãnh địa. Yêu thú chân chính khai hóa linh trí, kỳ thật rất rất ít, đa phần dã tính chưa trừ, không có khả năng thành thành thật thật ở trong yêu thành. Không tính toà Tiên Yêu thành này, trong Thiên Yêu đồi kỳ thật chỉ có một tòa yêu thành, nằm cực bắc Thiên Yêu đồi, là Vạn Yêu thành, là cửa vào chiến trường Cổ Tiên. Thành chủ là Vũ Yêu Vương đại nhân, nghe nói cư dân trong thành đa số là nhân tộc. . ."