Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 171 - Chương 171: Cổ Uyên Quốc

Chương 171: Cổ Uyên Quốc Chương 171: Cổ Uyên Quốc

-Ngươi dùng Trúc Cơ Đan rồi sao?

Ôn sư thúc liếc một cái nhìn ra sự biến hóa tu vi của Tần Tang, khẽ nhíu mày.

Tần Tang cười khổ gật gật đầu, vẻ mặt xấu hổ vô cùng.

-Ngươi quá nóng vội rồi, thật sự cho rằng một viên linh quả có thể làm tư chất của ngươi thay đổi triệt để, bảo hộ ngươi cả một đời hay sao? Ta còn tưởng rằng ngươi sẽ trầm ổn hơn Trang Nghiêm chút ít, không nghĩ tới cũng thiếu kiên nhẫn như vậy. Sau này có tính toán gì không? Không thì liền trở về Địa Trầm Động đi, vừa đúng lúc tiếp nhận tạp vụ trong tay Trang Nghiêm, làm trợ thủ đắc lực của ta.

Đối với Ôn sư thúc mà nói , sau khi lãng phí duy nhất một viên Trúc Cơ Đan, Tần Tang sẽ không có khả năng Trúc Cơ , có thể an tâm làm việc ở trong tông môn, hiểu rõ tình hình và biết điều, ngược lại là một trợ thủ không tồi.

Tần Tang thầm nghĩ cái hai khối linh thạch này thật không có uổng phí, nhưng hắn còn không có hết hi vọng đối với con đường tu đạo của mình, mở miệng hỏi:

-Ôn sư thúc, đệ tử vẫn luôn có một việc nghi hoặc, vì sao Trúc Cơ Đan lại hút hàng đến như thế, đến chính đạo Bát Tông chúng ta cũng không thể bảo đảm môn hạ đệ tử một môn có một viên, chẳng lẽ linh dược Trúc Cơ Đan ít ỏi như thế, các đại tông môn không có bồi dưỡng sao?

Thực ra không chỉ có Trúc Cơ Đan, sau khi Tần Tang rời khỏi Thiếu Hoa Sơn lần trước, đi dạo một vòng vài đại tu tiên phường thị ở lân cận, trước đó tu vi của hắn không đến, thân gia ít ỏi, mỗi lần đều chỉ là nhìn một chút cưỡi ngựa xem hoa mà thôi.

Sau khi hiện tại cẩn thận tìm hiểu, mới phát hiện trong phường thị bán rất ít loại linh đan chất lượng.

Đan dược chữa thương tốt nhất , chất lượng tốt hơn một chút so với mấy cái ở trên người Tôn Đức .

Đối với loại cố bản bồi nguyên đan dược tu vi hữu hiệu với Luyện Khí kỳ mười tầng trở lên, đã ít lại càng ít, mà lại giá cả phi thường đắt đỏ, cơ bản đều ở trên hội đấu giá mới có thể nhìn thấy.

Nghe nói Thái Ất Đan Tông ở trên Đan Đạo trình độ có một không hai của chính đạo Bát Tông, nhưng một là đan dược lưu lạc đi ra cực ít, hai là cho dù có thì cũng là có tiền mà không mua được, không tới phiên hắn.

Đây cũng là một trong những nguyên nhân vì sao mà Tần Tang quyết định đánh cược .

Ôn sư thúc liếc mắt nhìn thấu ý đồ của Tần Tang:

-Ngươi muốn tự mình luyện chế Trúc Cơ Đan? Không nói đến việc học luyện đan có bao nhiêu khó khăn, chỉ dựa vào cảnh giới Luyện Khí kỳ của ngươi, đến chủ dược của Trúc Cơ Đan cũng không tìm thấy được. Không chỉ có Trúc Cơ Đan, Bảo Tháp Phong cất giữ không ít đan phương của thượng cổ linh đan , không có cái nào mà không phải là bảo châu ở cõi trần , không người có thể luyện chế. Điều tra ra nguyên nhân, chính là thiếu linh dược luyện đan, không có gạo cũng chẳng thể thổi cơm.

Nghe Ôn sư thúc nói, Tần Tang mới hiểu rõ được đầu đuôi.

Chủ dược của Trúc Cơ Đan không có cách nào tự mình bồi dưỡng được, mà là từ chỗ sâu bên trong bí cảnh Cổ Tiên chiến trường nhận được.

-Truyền thuyết thượng cổ tiên nhân đại chiến đập nát thiên địa, linh lực của thế giới này đã không còn lớn bằng lúc trước, đến người tu tiên tu luyện cũng càng gian nan khó khăn hơn so với trước kia , những linh dược trời sinh đất dưỡng kia có yêu cầu hoàn cảnh sinh trưởng vô cùng khắc nghiệt, lại càng thêm ít ỏi. Đến nay, Ở Tiểu Hàn Vực của chúng ta là nơi dễ dàng tìm tới linh dược nhất , chính là ở chỗ sâu của Cổ Tiên chiến trường, bên trong tồn tại một vài cổ tiên động phủ, thượng cổ cấm địa, hiếm có người đặt chân tới. Trúc Cơ Đan mà các ngươi dùng, mấy vị chủ dược đều là tìm được ở một chỗ sư môn khống chế trong thượng cổ cấm địa, cho nên mới sẽ ít ỏi như vậy.

Ôn sư thúc cảnh cáo Tần Tang:

-Chỗ sâu trong Cổ Tiên chiến trường nguy hiểm vô số, sư môn vì khống chế chỗ thượng cổ cấm địa này, cũng phải bỏ ra một cái giá nhất định. Rất nhiều môn phái nhỏ thực lực yếu , may mắn tìm tới một chỗ, lại không có năng lực phá cấm chế để vào , hơn nữa cũng thủ không được. Ở chỗ sâu Cổ Tiên chiến trường , cho dù là Trúc Cơ kỳ tu sĩ, nếu không cẩn thận thì chính là kết quả thân tử đạo tiêu , ngươi một tu sĩ Luyện Khí kỳ cấp thấp , cũng không cần vọng tưởng đến.

Tần Tang vốn không có hi vọng quá lớn đối với con đường luyện đan này, hắn toàn lực tu luyện cũng đuổi không kịp người khác, nếu còn dám phân tâm , cuộc đời này vô vọng với việc trường sinh, cho nên cảm xúc không trầm thấp quá lâu, liền mượn cơ hội này đưa ra mục đích thực sự của hắn .

Biết được Tần Tang muốn mượn lệnh bài, Ôn sư thúc ngược lại không có kiên quyết cự tuyệt, trầm ngâm nói:

-Ngươi cũng không phải là con cháu của ta, mặc dù sư môn không có mệnh lệnh rõ ràng ngăn cấm, nhưng cái này lệnh bài cũng không thể trực tiếp đưa cho ngươi cầm đi được.

Tần Tang đã sớm chuẩn bị xong linh thạch, đang nghĩ xem trong những lời này của Ôn sư thúc có thâm ý nào khác hay không, lại không ngờ Ôn sư thúc vừa chuyển giọng, nói:

-Đúng lúc trong tay ta có một việc, không kịp tìm nhân thủ khác, ngươi nhận đi làm chuyện này thoả đáng, sau khi trở về ta đưa lệnh bài cho ngươi coi như là ban thưởng, cũng ngăn chặn được miệng lưỡi hoang đường.

Nghe đến những lời này, Tần Tang nửa vui nửa buồn, vui là linh thạch được bảo vệ, buồn là có thể khiến cho Trúc Cơ kỳ tu sĩ để bụng, tự mình bố trí nhiệm vụ, chỉ sợ sẽ không đơn giản, có thể sẽ chậm trễ không ít thời gian.

An toàn cũng là điều không cần phải lo lắng, hắn hiện nay cảnh giới tiêu thăng, có Ô Mộc Kiếm kề bên người, lại tế luyện Thập Phương Diêm La Phiên của Tôn Đức, thực lực xưa không bằng nay, không phải tu sĩ Luyện Khí kỳ bình thường có thể so sánh được, gặp được nguy hiểm cho dù đánh không lại, tự vệ cũng không thành vấn đề.
Bình Luận (0)
Comment