Chương 1717: Đúng với ý nguyện
Chương 1717: Đúng với ý nguyện
Hai vị Nguyên Anh dẫn đầu tìm đến đối phương.
Vừa tiếp xúc, hai người xuất thủ không lưu tình chút nào, muốn đẩy đối phương vào chỗ chết.
Giao thủ qua nhiều lần, hai bên hiểu nhau rất rõ.
Tu vi hai người tương đương nhau, đều không có thần thông một kích tất sát, trong tình huống một chọi một, muốn đánh bại đối thủ trong thời gian ngắn, cơ hồ không thể nào.
Trừ phi phát sinh chuyện ngoài ý muốn, bằng không cứ đánh như vậy, bất quá chỉ sao chép kết quả của mấy lần trước. Song phương bất phân thắng bại, khó mà chiếm tiện nghi của nhau, đại chiến một hồi lại hậm hức lui binh.
Tuy như vậy, hai vị Nguyên Anh chiến đấu sức ảnh hưởng thật không nhỏ.
Trong trận doanh của riêng mình, thể hiện lực lượng chỗ dựa cho tu sĩ cấp thấp.
Trên chiến trường, bọn họ trở thành hạch tâm, vạn chúng chú mục.
Biểu hiện của bọn họ, chỉ một chiêu một thức, đã đủ ảnh hưởng sĩ khí phe mình, thậm chí chi phối chiến cuộc. Cho dù biết rõ không thể giết chết đối phương, cũng không lưu thủ chút nào.
Cánh tay Đàm Lão Ma lắc nhẹ, hỏa tác quấn quanh cánh tay chợt buông lỏng, thoát ly khỏi cánh tay, một đầu bị Đàm Lão Ma nắm trong tay, một đầu khác hơi rủ xuống đất, nhìn như một con hỏa xà, uốn éo ngẩng cao đầu, mũi nhọn chỉ hướng Ti Địch.
Co duỗi không chừng, linh hoạt dị thường.
Lúc này mới thấy rõ bản thể món pháp bảo này.
Hỏa tác dài hơn một trượng, cực kì tinh tế, bản thể mặc dù làm từ loại khóa vòng liên hoàn đan xen nhau mà thành, nhưng thoạt nhìn như một sợi tơ.
Mặt ngoài liệt hỏa hừng hực, tản mát khí tức nóng rực.
Hỏa tác nhắm ngay Ti Địch, mãnh liệt bắn lên, liệt hỏa tuôn trào, hình thành một hỏa đoàn cự đại, thanh thế to lớn bắn đến đối thủ.
Hỏa đoàn hơi hư ảo, nhưng uy lực mạnh mẽ, bông tuyết dày đặc trong nháy mắt hòa tan, hàn phong cũng vô pháp ăn mòn, hư không chung quanh bị nhuộm thành màu xích hồng.
Ti Địch không cam lòng yếu thế, ngón tay vừa bấm ấn quyết, Việt Kim Giám đột nhiên lơ lửng trước mặt, tiếp đó phi tốc xoay tròn.
Lúc này mới hiểu được, u cục trên Việt Kim Giám không phải để trang trí.
Từng đạo kim quang từ kim u cục bắn đi, tương tự như kiếm tu thi triển kiếm quang, sắc bén phi thường, toàn bộ đánh vào hỏa đoàn, phô thiên cái địa, bao trùm khắp nơi.
Trong hỏa diễm mãnh liệt, kim quang toả sáng như đoá kim hoa nở rộ, ngay sau đó hóa thành kim mãng to bằng cánh tay, vô cùng dữ tợn, từng ngụm thôn phệ ngọn lửa bên trong hỏa đoàn.
'Ầm!'
Hỏa đoàn như nỏ mạnh hết đà, ứng thanh bạo tán, kim mãng theo đó mẫn diệt.
Lần này, nhìn như cân sức ngang tài.
Ti Địch khinh thường nói: "Họ Đàm, trong khoảng thời gian này ngươi chẳng tiến bộ chút nào!"
"Lẫn nhau! Lẫn nhau!"
Đàm Lão Ma cười lạnh một tiếng: "Lão phu ngược lại muốn xem ngươi tiến bộ bao nhiêu!"
Lời còn chưa dứt, Đàm Lão Ma bỗng nhiên ném hỏa tác đi, hai tay giao nhau trước ngực, từng đạo ấn quyết làm cho người hoa mắt đánh lên hỏa tác.
Hỏa tác vặn vẹo một trận, trong khoảnh khắc kết thành hình hoa sen.
Liệt diễm trên hỏa tác càng thêm mãnh liệt, toàn bộ pháp bảo nhìn như một đóa hỏa liên, nở rộ trong hư không.
Hỏa liên lướt đến Ti Địch, như chậm mà nhanh.
Đồng thời hỏa liên từ màu xích hồng chuyển thành màu đỏ thẫm, trung tâm hoả liên nổi lên màu lam nhàn nhạt, nhiệt độ khí tức theo đó kịch liệt tăng cao, làm cho người không khỏi sinh lòng sợ hãi.
Thần sắc Ti Địch ngưng trọng, không chút nghĩ ngợi thôi động Việt Kim Giám.
Việt Kim Giám đột nhiên xoay chuyển, mặt kính nhắm ngay hỏa liên, vù vù vài tiếng, một cột sáng màu trắng từ tâm kính bắn đi, tốc độ còn nhanh hơn hỏa liên.
Bạch quang lạnh lẽo, sắc bén như kim loại.
Những nơi cột sáng đi qua, ngọn lửa của hỏa liên bị quét sạch không còn, cột sáng bắn thẳng vào trong hoả liên.
Chưa từng xuất hiện cảnh tượng bạo liệt, cột sáng màu trắng hóa thành màn sáng màu trắng, một mực bao khoá hỏa liên, phong tỏa liệt diễm và hoả liên.
Vô luận pháp bảo hay đạo thuật, chỉ cần trúng chiêu, đều bị Việt Kim Giám khóa chặt. Nếu thực lực đối thủ hơi yếu, nhất thời không quan sát, khả năng pháp bảo bị Ti Địch đoạt đi.
'Ken két...'
Bên trong màng sáng màu trắng, hỏa liên bị đè ép, hơi biến hình.
Bất quá, Đàm Lão Ma sớm đã rõ Ti Địch và Việt Kim Giám như lòng bàn tay, không chút hoang mang nhấc tay điểm một chỉ, hỏa liên nội liễm hoả lực, đột nhiên bộc phát!
'Ầm!'
Hỏa liên nổ tung, liệt diễm cuồng bạo chấn nát màng sáng, dư ba hóa thành vô số hỏa mãng phóng tới bốn phương tám hướng. Trong một mảnh loạn tượng, hỏa tác bắn đi, hung hăng quất đến Ti Địch.
Hỏa tác cực kì tinh tế, ẩn giấu trong ngọn lửa hỗn loạn, phi thường âm độc.
Sắc mặt Ti Địch hơi trắng, dường như đã sớm dự liệu, không chút do dự đưa tay đánh Việt Kim Giám một chiêu. Việt Kim Giám bay ngược trở về, chặn đường hỏa tác, u cục đồng thời toả sáng kim quang, ngưng kết thành một tầng kim quang.
'Ầm!'
Trong nháy mắt khi tầng kim quang thành hình, hỏa tác oanh kích đến.
Việt Kim Giám chấn động, rung động một trận gợn sóng, hai kiện pháp bảo bay ngược trở về trong tay chủ nhân, hai người đều không bị thương.
Nhưng những người khác lại không may mắn như vậy.
Mặc dù bọn họ tận lực tránh khỏi khu vực Nguyên Anh đấu pháp, nhưng chen chúc trên chiến trường, thời gian ngắn khó mà tránh xa, không ít người bất hạnh bị ảnh hưởng, bị dư ba thôn phệ tính mạng.
Ti Địch cúi đầu nhìn thoáng qua, phất tay mẫn diệt dư ba đang lan đến trận doanh phe mình, tiếp đó ánh mắt quét qua, thân ảnh chớp liên tục, rời khỏi chiến trận.
Nhìn thấy hành động của Ti Địch, Đàm Lão Ma minh bạch Ti Địch muốn đi nơi khác đánh, miễn cho tự dưng tạo thành tử thương. Hai người giao thủ, trận doanh song phương phải chịu liên lụy.
Bất quá, ánh mắt Đàm Lão Ma hiện lên một tia cổ quái.
Phương hướng Ti Địch lựa chọn, vừa vặn ngay chỗ Thiền Linh ẩn thân!
Bọn họ vốn định trước tiêu hao Ti Địch một trận, chờ Bùi Lão Ma thao túng U Tinh Tháp ổn định trận tuyến, sau đó dẫn dụ Ti Địch đến Thiền Linh, hợp lực tập sát Ti Địch.
Không ngờ, Ti Địch tự chạy đến cạm bẫy.
"Địa Ngục không cửa! Ngươi đã tự tìm đường chết, vậy không thể trách lão phu!"
Trong lòng Đàm Lão Ma cười lạnh, lựa chọn của Ti Địch đúng với ý nguyện.
Lão không chút do dự, âm thầm phát tín hiệu, đuổi sát theo.
Một bên khác.
Tần Tang và Kính Lâm ẩn tàng chỗ tối chờ đợi từ lâu, nhìn thấy cảnh này, trong lòng biết thời cơ đã đến, hai người lặng lẽ đi đến hậu phương, âm thầm tiếp cận U Tinh Tháp.
"Chạy đâu!"
Đàm Lão Ma tức giận, huy động hỏa tác tấn công.
Đồng thời, lão tế khởi một kiện pháp bảo khác, một cây cờ tam giác màu lam, cây tiểu kỳ không lớn, lá cờ dệt từ gấm hoa, trên đó nhộn nhạo từng cơn sóng xanh.
Sau một khắc, tam giác kỳ bay lên cao.
Một dòng nước từ lá kỳ chảy xuống, chỉ một thoáng hư không chung quanh biến thành nước biển mênh mông.
Hai kiện pháp bảo, một thủy một hỏa, vốn tương khắc nhau, lúc này lại đạt thành hiệu quả kỳ dị tương trợ lẫn nhau!
Hỏa diễm cự mãng lướt trên sóng biển.
Tầng tầng sóng lớn, một đạo hung mãnh hơn một đạo, trợ lực hỏa tác, khí thế liên tục tăng lên, hung diễm cực thịnh.
Ti Địch quay người nhìn công kích đáng sợ theo sát đánh đến, thân thể bay ngược, thần sắc bình tĩnh, bờ môi khẽ nhúc nhích yên lặng niệm quyết.
'Coong!'
Việt Kim Giám bỗng nhiên bay lên cao, định trụ trên không, toả ánh sáng chói lọi, tựa như một đại nhật kim sắc. Kim quang sắc bén như kiếm, mắt thường không cách nào nhìn thẳng, nếu miễn cưỡng nhìn sẽ cảm thấy nhói đau.
Hỏa tác và tam giác kỳ bị kim quang bao phủ!