Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 1753 - Chương 1753: Đông Đúc Một Phòng

Chương 1753: Đông đúc một phòng Chương 1753: Đông đúc một phòng

Một tháng sau.

Tần Tang đang tĩnh tu tại Tam Điệp Quan, nhận được truyền tin, đi Thiên Hưng Thành nghị sự.

Hai người Kính Lâm cũng không chịu đến mời, một mình hắn lên đường, đi tới Hồ Khẩu Quan tụ họp với Xà Vương trước.

Tiếp đãi bọn hắn là vị Quý trưởng lão kia.

Tần Tang và Xà Vương theo Quý trưởng lão, đi tới một tòa Băng Tinh Cung gió tuyết bao vây, nghe nói đây là nơi tu sĩ cao nguyên Thiên Hành sáng lập ra Thiên Hành Minh, chính là thánh địa Thiên Hành Minh.

"Còn có các vị đạo hữu chưa tới, Quý mỗ cần đi ra ngoài thành nghênh đón, hai vị đạo hữu xin cứ tự nhiên."

Quý trưởng lão dẫn Tần Tang đi tới trước Băng Tinh Cung, đưa tay mời về phía trước.

"Làm phiền Quý đạo hữu."

Tần Tang và Xà Vương chắp tay đưa tiễn.

Bọn họ đi tới gần, Băng Tinh Cung tự động mở ra, bên trong truyền đến thanh âm Chân Nhất đạo trưởng.

"Xà Vương và Minh Nguyệt đạo hữu đến, bần đạo không tiếp đón từ xa, xin hai vị chớ trách."

Tần Tang và Xà Vương liếc nhau, cất bước đi vào Thủy Tinh Cung, liền nhìn thấy Chân Nhất đạo trưởng từ chủ toạ đi xuống.

Lúc này, trong Thủy Tinh Cung đã có mấy tên tu sĩ, đều là cao thủ nổi danh hai vực.

Phía sau Chân Nhất đạo trưởng, một trái một phải là hai tên chiến tướng mang giáp, nghe nói hai người này là song sinh, thuở nhỏ tâm ý tương thông, công pháp tu hành chuyên sáng lập cho song sinh, tu luyện cực dương khí, khắc tà ma.

Hai người liên thủ, có thực lực so với Nguyên Anh trung kỳ đỉnh phong.

Hai người này lúc Luyện Khí kỳ đã được Chân Nhất đạo trưởng nhìn trúng, thu làm đệ tử, trung thành tuyệt đối với lão, nên địa vị Chân Nhất đạo trưởng tại Thiên Hành Minh không người nào có thể lay động nổi.

Thiên Hành Minh đoàn kết, kỳ thực một mình Chân Nhất lão đạo cũng đủ để đại biểu, cho nên lúc này trong Băng Tinh Cung không có thân ảnh những trưởng lão Thiên Hành Minh khác.

Khách quan thì thế lực Tiểu Hàn Vực rắc rối phức tạp, năm bè bảy mảng.

Bên trái Chân Nhất đạo trưởng ngồi ngay ngắn ba người.

Thanh Quân nguỵ trang thành Lãnh Vân Thiên.

Tần Tang gần đây hiểu rõ hơn, thân phận nàng không chỉ đơn giản là môn chủ Nguyên Thần Môn như vậy. Thành chủ Âm Sơn Quan đại biểu thế lực tán tu từng chủ động đến nhà giao hảo.

Thanh Quân không còn tận lực giấu diếm, đã có không ít Nguyên Anh biết rõ nàng là giả.

Bất quá lúc đó Xích Phát Lão Tổ giữ kín chuyện này như bưng, bọn họ đều là hạng người đa mưu túc trí, giao tình với Lãnh Vân Thiên không sâu, cũng không thù oán với Thanh Quân, nên thức thời không ai chủ động vạch trần việc này.

Thứ hai là Trùng Di đạo trưởng, sư tôn Tư Địch.

Mặc dù tu vi gã không bằng Đông Dương Bá, nhưng một môn ba Nguyên Anh, phân lượng rất nặng, trong chính đạo có địa vị ngang với Đông Dương Bá.

Vị cuối cùng, chính là người Tần Tang vẫn muốn gặp, tông chủ đương đại Thanh Dương Ma Tông —— Hướng Thanh.

Người này tuy là Nguyên Anh mới tân tấn, nhưng một tay Thanh Dương Ma Hỏa đăng phong tạo cực, trong nhiều năm chinh chiến biểu hiện chói mắt, có thể vượt cấp khiêu chiến, được xưng là có tài nhưng thành đạt muộn, nghiễm nhiên bây giờ là nhân vật số hai ma đạo, gần với Thông U Ma Quân.

Bề ngoài Hướng Thanh giống như là một thanh niên hai mươi tuổi, mày kiếm mắt sáng, ngồi ngay ngắn thẳng tắp, khí chất lạnh lùng.

Chờ Thông U Ma Quân và Đông Dương Bá đuổi tới, các phương thế lực đại biểu cơ bản đã đến đủ, một đám đỉnh tiêm cao thủ tụ tập dưới một mái nhà.

Tần Tang và Xà Vương đi tới, mọi người cùng đứng dậy chào.

Sau khi làm lễ ra mắt nhau, Tần Tang cùng Xà Vương tìm chỗ ngồi xuống.

Trước khi ngồi xuống, Tần Tang dời tầm mắt qua, rơi trên người Hướng Thanh, mỉm cười khẽ gật đầu một cái với gã.

Hướng Thanh cũng không hiểu ra sao, đây là lần đầu gã tiếp xúc với vị Minh Nguyệt Yêu Vương mang theo mặt nạ này, chẳng biết tại sao, cảm giác đối phương đang tận lực phóng thích thiện ý với mình.

Nhưng gã không chỉ một lần nghe người ta nghị luận việc đối phương trảm Nguyên Anh, lại được biết yêu này có thể tiềm nhập Uyên Khư, cùng Diệp lão ma đại chiến một trận sau đó thoát đi, trong lòng biết đối phương cũng giống như gã, có thực lực vượt cấp khiêu chiến, là nhân tài Yêu tộc mới xuất hiện.

Sau này khẳng định vẫn còn cơ hội liên hệ, kết một thiện duyên không phải là chuyện xấu.

Hướng Thanh cố nặn ra vẻ tươi cười, hơi gật đầu với hắn.

Mọi người thấy được rõ ràng, tầm mắt Tần Tang và Hướng Thanh chào nhau, nhưng không ai nhiều lời.

Người chưa tới đủ, mọi người ngươi một lời ta một câu giao lưu tâm đắc tu đạo.

Hiếm có nhiều cao thủ như vậy tề tụ, chỉ cần không giới hạn triệt để, tất cả mọi người sẽ không cố kỵ. Tần Tang và Yêu Vương chỉ có thể nói một ít tâm đắc yêu tu, mọi người cũng nghe nghiêm túc.

Một nén nhang sau, Thông U Ma Quân và Đông Dương Bá cùng nhau đuổi tới.

"Chư vị đạo hữu đợi lâu."

Đông Dương Bá mạnh vì gạo, bạo vì tiền, vốn là tạ lỗi, tiếp đó chào hỏi từng người, cuối cùng đến phiên Tần Tang: "Vị này chắc là Minh Nguyệt đạo hữu? Tại hạ nghe danh đạo hữu đã lâu, một mực không có cơ hội, rốt cuộc đã gặp người thật!"

"Không dám! Bản vương mới ngưỡng mộ đạo hữu đã lâu."

Tần Tang cười ha ha, đứng dậy hoàn lễ, ngữ khí bình thản.

Bất luận thế nào Đông Dương Bá cũng không nghĩ ra, vị Yêu Vương trước mắt này, từng được gã tính nhận là đệ tử.

Thanh Quân nhìn hai người này diễn xuất giả mù sa mưa, khóe miệng khẽ nhếch, trong lòng cười thầm.

Hàn huyên xong, Chân Nhất lão đạo cũng không nói nhảm, đi thẳng vào vấn đề, mời Xà Vương và Tần Tang kể lại chuyện tao ngộ ở Uyên Khư.

Tần Tang và Xà Vương đã nghĩ kỹ lời giải thích, chủ yếu do Xà Vương ra mặt.

Chờ bọn hắn nói xong, Hướng Thanh nói tiếp: "Nhận được tin tức hai vị Yêu Vương, sau đó Hướng mỗ tự mình tiến vào chỗ sâu trong Vô Nhai Cốc, quả nhiên phát hiện dị thường. Đoạn thời gian này, trong Vô Nhai Cốc mấy lần xuất hiện phong bạo, trước kia mặc dù cũng vì cổ cấm ba động gây nên phong bạo, nhưng sẽ không nhiều như thế. Ta tìm tới Huyết Hồ, cổ cấm Huyết Hồ chấn động không ngừng, phảng phất có người đang cưỡng ép phá cấm, nếu hai tòa Huyết Hồ liên kết, rất có thể là Diệp lão ma xuất thủ ảnh hưởng đến nơi này. . ."

Hướng Thanh nói rải rác vài câu, nói ra phát hiện và suy đoán của mình.

Trùng Di đạo trưởng đột nhiên hừ một tiếng, cười nói: "Diệp lão ma trăm phương ngàn kế, chẳng lẽ là hướng về phía Huyết Hồ? Hắn tụ tập Tội Uyên, cường công cao nguyên Thiên Hành, là để tinh lực chúng ta tập trung ở chỗ này, miễn cho bị chúng ta phát hiện dị tượng ở Vô Nhai Cốc, phá hư mưu đồ của bọn chúng tại Huyết Hồ?"

Mọi người hai mặt nhìn nhau.

Trùng Di đạo trưởng suy đoán quá mức hão huyền, nhưng không phải không có khả năng.

Quá không thể tưởng tượng nổi, trận chiến tranh này kéo dài liên tục lâu như vậy, trong Huyết Hồ rốt cuộc hấp dẫn đến mức nào, lại để cho Tội Uyên lao sư động chúng, phối hợp Diệp lão ma hành động?

Nhìn thấy thần sắc mọi người, Trùng Di đạo trưởng cười nói: "Bần đạo chỉ đoán suông mà thôi. Bất quá, Diệp lão ma ngay cả chiến trường cũng không đoái hoài tới, có thể thấy được Huyết Hồ khẳng định phi thường trọng yếu với chúng, không thể để cho bọn chúng dễ dàng đạt được."

"Vô Nhai Cốc tại cảnh nội Tiểu Hàn Vực, ý hai vị đạo hữu thế nào?"

Chân Nhất đạo trưởng nói xen vào, nhưng không phát biểu ý kiến, mà nhìn hướng Đông Dương Bá và Thông U Ma Quân.

Thông U Ma Quân trầm giọng nói: "Hướng đạo hữu đã kiểm tra kỹ một lần, cấm chế Huyết Hồ còn rất vững chắc, Diệp lão ma muốn phá vỡ Huyết Hồ, cũng không phải một sớm một chiều là thành công. Đoạn thời gian này, cần phái người trấn giữ Vô Nhai Cốc, để có thể kịp thời truyền tin tức về. Trùng Di đạo trưởng nói đúng, việc can hệ trọng đại, không thể để cho Diệp lão ma tùy ý làm xằng, cần có người đi vào phá hư âm mưu của chúng. Nhưng phải phòng bị Tội Uyên tương kế tựu kế, điệu hổ ly sơn."

Chân Nhất lão đạo bất động thanh sắc, quét mắt nhìn những Nguyên Anh Tiểu Hàn Vực.

Những người này đại biểu lợi ích khắp nơi, xưa nay phân tranh không ngừng, nhưng rõ ràng đã sớm ăn ý, Thông U Ma Quân nói xong đều lộ vẻ tán đồng, không ai dị nghị.
Bình Luận (0)
Comment