Chương 1772: Trăng trong nước
Chương 1772: Trăng trong nước
Đông Dương Bá mặc cẩm bào, trên đỉnh đầu là Kim Cương Trác, chắp tay tiến lên.
Kim Cương Trác nhiều lần rung động, mỗi lần chấn động là có một đạo hư ảnh pháp bảo bắn ra.
Hư ảnh không thể so với bản thể, ảm đạm vô quang, không chút gợn sóng. Huyết ảnh phóng tới không kịp trốn tránh liền bị nó giữ chặt, mặc kệ giãy giụa thế nào cũng không thể tránh thoát.
Tiếp theo hư ảnh pháp bảo nhẹ nhàng chấn động, huyết ảnh bên trong triệt để mẫn diệt.
Bảo vật này là bản mệnh pháp bảo của gã, trải qua nhiều năm ôn dưỡng tế luyện, sớm đã tiến cấp cực phẩm pháp bảo, diệu dụng vô tận.
Đông Dương Bá nhẹ nhàng thoải mái, không thèm nhìn huyết ảnh chung quanh, chú ý động tĩnh Công Lương Vũ, trên mặt mang theo nụ cười như có như không.
Càng lặn càng sâu.
Huyết ảnh càng thêm cường đại, Nguyên Anh Phù Khôi cũng không thể một quyền oanh sát.
Công Lương Vũ có thể cảm thấy ánh sáng thanh linh trong Nguyên Thần đang trôi dần qua, một khi những ánh sáng thanh linh này hao hết, gã nhất định phải thu hồi Nguyên Anh Phù Khôi.
Dưới đáy Huyết Hà, chỉ dựa vào thực lực của mình, nửa bước khó đi!
Công Lương Vũ lo lắng, thôi động Nguyên Anh Phù Khôi xông mạnh xuống đáy sông, cảm thấy áp lực càng lúc càng lớn.
Huyết ảnh trải qua Huyết Hà dựng dục vô số năm, không chỉ có năng lực quỷ dị, mà thực lực càng mạnh càng khó giết chết, bị đánh thành hai đoạn, vậy mà có thể biến thành hai đạo huyết ảnh, hung hãn không sợ chết nhào tới.
Phù ảnh trên thân Nguyên Anh Phù Khôi nhiều lần hiện ra, thể hiện ra thực lực chân chính.
Trên người nó thoáng hiện đủ loại kiểu dáng linh phù.
Mỗi một loại phù ảnh đại biểu cho một loại lực lượng, Thủy hành linh phù, Hỏa hành linh phù, Lôi Phù, Yêu Linh Phù các loại, tầng tầng lớp lớp, đều bị luyện hóa vào trong cơ thể Phù Khôi.
Thủ đoạn Nguyên Anh Phù Khôi biến hóa đa đoan, trên thân phong hỏa lôi điện thay nhau xuất hiện, phối hợp với trọng quyền oanh sát huyết ảnh.
Không biết xâm nhập Huyết Hà bao xa, rốt cuộc Công Lương Vũ nhìn thấy một thứ bên ngoài huyết ảnh.
Trong huyết vụ phía dưới, có một măng đá màu máu vươn ra. Đỉnh chóp măng đá bén nhọn, đã sớm bị huyết vụ nhuộm thành màu máu, trong suốt như một cái dùi máu.
Nhìn thấy măng đá, Công Lương Vũ nhất thời mừng rỡ, rốt cuộc đi tới đáy Huyết Hà.
Gã lập tức lao gấp xuống phía dưới, không bao lâu đã dẫm trên mặt đất.
Nơi này quanh năm chịu đựng huyết vụ cọ rửa, bị rèn luyện, đất đá sớm đã cải biến tính chất, cứng rắn vô cùng.
Công Lương Vũ không lo quan sát chung quanh, lướt nhanh về phía trước, bởi vì huyết ảnh bị hấp dẫn tới càng ngày càng nhiều, vây quanh cả hai, Nguyên Anh Phù Khôi chịu áp lực càng lúc càng lớn.
Mặt đất gập ghềnh, khe rãnh ngang dọc, khắp nơi đều là măng đá bén nhọn.
Tin tốt là, ngoại trừ huyết ảnh Tà Linh khắp nơi, còn chưa gặp phải những quái vật khác.
Một người một khôi vùi đầu xông về trước, hoàn toàn bất chấp hành động này sẽ hấp dẫn bao nhiêu huyết ảnh tới, dù sao đã đủ nhiều, thêm nữa cũng không sao.
Nguyên Anh Phù Khôi tận lực bảo hộ Công Lương Vũ, gã ngược lại không bị thương tích gì.
Nhưng nhìn thấy nhiều huyết ảnh như vậy, sắc mặt Công Lương Vũ cũng hơi trắng bệch, chỉ cầu mau sớm tìm tới Huyết Thảo, rời nơi thị phi này.
Xông mạnh một hồi, mặt đất phía trước đột nhiên xuất hiện một khe rãnh.
Khe rãnh này nằm ngang ở con đường phía trước, gần như thẳng tắp, hai đầu thẳng đến bên bờ, xuyên qua toàn bộ lòng sông. Khe rãnh rộng chừng ngàn trượng, sâu không thấy đáy, chỗ biên giới phi thường bóng loáng.
Dưới đáy huyết hà, khe rãnh phong phú, nhưng loại có hình dạng này phi thường hiếm thấy, bên trong không biết ẩn nấp cái gì.
"Là khe rãnh này!"
Trong lòng Công Lương Vũ hô to, trong mắt không che giấu được vẻ kinh hỉ.
Huyết Thảo cũng không phải là sinh ở trong khe rãnh, nhưng khe rãnh là dấu hiệu rõ ràng nhất, căn cứ tin tức gã nhận được, nhìn thấy khe rãnh là cách Huyết Thảo không xa.
Vị tiền bối kia lúc đi vào, Huyết Thảo còn chưa thành thục, chỉ có thể nhịn đau từ bỏ, cũng không đốt đàn nấu hạc, hái đi linh dược chưa thành thục, mà lưu lại chờ người đến sau.
Công Lương Vũ mang theo Nguyên Anh Phù Khôi thả người vượt qua khe rãnh, đi nhanh một hồi, phát hiện phía trước có một nơi huyết vụ lưu động dị thường.
Còn chưa tới gần, đã cảm thấy một cỗ áp lực kỳ dị cuốn tới.
Thân thể Công Lương Vũ lắc một cái, hộ thể linh giáp trên thân mãnh liệt ba động một chút, sắc mặt đại biến. Cỗ áp lực kia không biết hình thành thế nào, suýt nữa đập vỡ vụn linh giáp của gã.
Gã thả chậm tốc độ, tới gần phiến khu vực dị thường kia, phát hiện phía trước huyết vụ nồng đậm hơn xa nơi khác, mặt đất lõm xuống, giống như là một hồ tối ở đáy sông.
Trong huyết vụ, tỏa ra nồng nặc huyết sắc quang mang.
Trung tâm quang mang, một thân cây với phiến lá như chiếc dù che, to như mâm tròn, đang nhấp nhô trong huyết vụ, giống như là phiêu phù ở trên huyết thủy, theo sóng nước dập dờn.
Toàn thân nó huyết hồng, giống như do máu tươi ngưng kết thành.
Cả gốc cây, vẻn vẹn chỉ có một phiến lá, tròn như trăng tròn, chứng tỏ đã thành thục.
Bề ngoài không có đường vân, ở trung tâm có một điểm tròn tròn lớn như đồng tiền xuất hiện bất ngờ, hình dạng như khô lâu, yêu dị phi thường.
Chính là linh dược Huyết Thảo hiếm thấy, truyền thuyết có thể giúp tu sĩ tụ anh!
"Rốt cuộc . . ."
Xa xa nhìn thấy Huyết Thảo, trái tim Công Lương Vũ bỗng nhiên giật mình, khí tức gấp rút.
Huyết Thảo cũng không có mùi thơm, Công Lương Vũ đoán chừng, sinh trưởng ở nơi này không toả ra mùi máu tanh đã không tệ rồi, không có dị hương cũng rất bình thường.
Mặc dù có mùi gì cũng bị huyết vụ đậm đặc che khuất.
Linh dược ngay trước mặt!
Nhưng cả hai hấp dẫn huyết ảnh tới càng nhiều.
Công Lương Vũ nhìn lướt qua, không thấy quanh gốc linh dược này có linh thú thủ vệ, vị tiền bối kia cũng không nói đến điều này.
Những huyết ảnh này cừu thị toàn bộ dị loại, bất kỳ linh thú nào cũng không thể ở chỗ này, trừ phi trong huyết ảnh Tà Linh xuất hiện dị số linh trí cực cao.
Gã làm ra thanh thế lớn như vậy, quanh Huyết Thảo không phản ứng chút nào, đoán chừng không có linh thú.
"Đi!"
Công Lương Vũ khẽ quát một tiếng, hai đạo phù quang từ đan điền bay ra.
Trong đó một đạo chính là Thiên Cương Đao Phù, đã được gã tế luyện đến đại thành.
Một đạo khác thì Tần Tang rất quen thuộc, Cửu Long Thiên Liễn Phù, mà lại là Giao Hồn chín đầu đầy đủ!
Còn như tấm của Tần Tang, sau khi hắn Kết Anh thì không cần dùng nữa, ban cho Lý Ngọc Phủ, bởi vì lai lịch không thể lộ ra ánh sáng, phân phó y bình thường không được sử dụng, lấy ra bảo mệnh.
Giao Hồn vòng quanh người, Thiên Cương Đao Phù hiển hóa chân hình, phá vỡ hấp lực phía trước.
Công Lương Vũ và hai tấm mật phù hợp nhất, theo sát Nguyên Anh Phù Khôi, bức lui huyết ảnh, phóng tới Huyết Thảo.
Không ngờ, bay đến một nửa, Công Lương Vũ cảm thấy áp lực càng ngày càng mạnh, đi tiếp chỉ sợ khó có thể chịu đựng.
Tận dụng thời cơ, không cho suy nghĩ nhiều.
Gã quyết định thật nhanh, lệnh Nguyên Anh Phù Khôi một mình đi qua ngắt lấy. Chính mình thì toàn lực thôi động mật phù, cũng đánh ra một tấm linh phù, đối phó với huyết ảnh một lát.
Gào!
Giao Hồn gầm thét, Cửu Long Thiên Liễn Phù bị thôi động đến cực hạn.
Đao Phù trong nháy mắt chém ra vô số đao mang.
Thiên Lôi, Linh Hỏa, Mộc Đằng, Sơn Phong. . .
Từng đạo từng đạo linh phù cường đại, không chút tiếc rẻ đánh ra.
Công Lương Vũ gian nan rời ra, thấy Nguyên Anh Phù Khôi rốt cuộc vọt tới cạnh Huyết Thảo, nó đưa tay chộp tới.
Không ngờ, lại bắt hụt!
Huyết Thảo như trăng trong nước, vỡ vụn tại chỗ.
Nụ cười Công Lương Vũ triệt để cứng đờ, vẻ mặt khó tin.
Tiếp đó, gã mở mắt trừng trừng nhìn Huyết Thảo lần nữa tụ lại.
Vẫn yêu diễm như thế!
Thê mỹ như vậy.
Công Lương Vũ còn chưa biết rõ nguyên nhân, đột nhiên cảm thấy phía sau bộc phát ra một đạo khí tức cường đại, trong chớp mắt tới gần.