Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 1794 - Chương 1794: Tinh Hà Đồ Lục

Chương 1794: Tinh Hà Đồ Lục Chương 1794: Tinh Hà Đồ Lục

Bốn người thôi động pháp bảo, liên thủ phá cấm.

Âm Lôi Hồ Lô phun ra vô số âm lôi, nhao nhao dung hợp lại với nhau, hoá thành một đám mây đen, lôi quang u ám lóng lánh, ẩn ẩn tản mát dương cương khí.

Bảo vật này Thông U Ma Quân dùng địa sát khí chí âm luyện chế thành, sau lại dùng bí thuật ma đạo, luyện hóa thiên lôi vào trong, một mực tế luyện trong thời gian dài, dần dần chuyển hóa thành âm lôi.

Ngoại trừ pháp bảo bản mệnh, Thông U Ma Quân hao phí tinh lực nhiều nhất khi luyện chế bảo vật này.

Tần Tang chủ yếu dùng ma hỏa làm thủ đoạn đối địch.

Hắn tế khởi hết mười tám ma phiên, để tránh khi đột phát gặp phải tình huống bất ngờ, trở tay không kịp, nhưng hắn vẫn không thôi động toàn bộ uy năng của ma phiên, biểu hiện không kém mười hai ma phiên trước đó bao nhiêu.

Dù vậy, uy lực ma hỏa đã đủ làm người để mắt.

Thông U Ma Quân nhịn không được liếc nhìn nhiều lần.

Kinh Vũ thì trước giờ biến thành yêu thân, trận địa sẵn sàng đón quân địch.

Lôi Niệm Châu lơ lửng trước người, Kinh Vũ phun ra từng đám tinh khí, rơi lên Lôi Niệm Châu.

Chỉ thấy Lôi Niệm Châu chiếu lấp lánh, cuối cùng lôi quang bên trong Lôi Niệm Châu giao hòa, hình thành một hư ảnh Thôn Lôi Chuẩn nho nhỏ, như mũi tên rời cung, bắn đến cổ cấm.

Ba người công kích cơ hồ không phân tuần tự, đồng thời đánh đến.

Ngũ Phương Tháp của Thanh Quân tốc độ nhanh nhất.

Ngũ Phương Tháp, ứng trên một chữ 'Trấn', thuộc loại pháp bảo trấn áp, chấn nhiếp ngũ phương, hơn nữa còn tác dụng trấn áp công kích của người khác, dùng để phòng ngự.

Loại năng lực này có thể dùng lên trên cổ cấm.

Bản thể Ngũ Phương Tháp chỉ lớn cỡ lòng bàn tay, tản mát nhàn nhạt hắc quang, không thấy chút uy thế pháp bảo cực phẩm nào.

Bay đến bên trên cổ cấm, Ngũ Phương Tháp bỗng nhiên dừng lại, tiếp đó hiển hiện một tháp ảnh cự đại trong hư không, chẳng khác Ngũ Phương Tháp chút nào.

Trong nháy mắt khi tháp ảnh xuất hiện, huyết vụ và lôi đình chung quanh đình chỉ lưu động.

Ba động phá cấm truyền tới, theo đó bị trấn áp.

'Ầm!'

Tháp ảnh rơi thẳng lên trên cổ cấm, trấn áp ba động cổ cấm.

Cùng lúc đó, công kích của ba người Tần Tang theo sát đánh tới, xuyên thấu qua tháp ảnh.

'Ầm!'

Ma hỏa, âm lôi, yêu ảnh, vừa đúng lúc dung hợp, đánh vào điểm yếu trên cổ cấm.

Bên trên cổ cấm vốn nhiều khe hở đan xen, chỗ đó lực lượng cấm chế yếu nhất, hiện giờ lại chịu thêm trọng kích bực này, còn chưa kịp phản kích, thì những khe hở kia đã cấp tốc lan tràn, trong nháy mắt bạo liệt, mảnh vỡ bay tứ tung.

Ba động bạo liệt hình thành cuồng phong, uy thế đáng sợ.

Lúc đầu cổ cấm đã bị Ngũ Phương Tháp trấn áp, uy lực suy yếu, chờ đến thời điểm công kích của đám người Tần Tang đánh lên, bọn hắn thôi động pháp bảo, cũng có thể miễn cưỡng ngăn cản ba động.

Cùng lúc đó, cổ cấm hiển lộ uy năng, lực lượng điên cuồng tuôn trào đến chỗ bị tàn phá.

Bọn hắn tận dụng chỗ cổ cấm bị tàn phá, mặc dù thành công phá vỡ cổ cấm, nhưng thực lực của bọn hắn không đủ làm căn cơ cổ cấm bị thương, cổ cấm nhanh chóng tự hành chữa trị.

Lúc này Ngũ Phương Tháp liên tục chấn động, tháp ảnh ương ngạnh trấn áp cổ cấm, làm cho tốc độ cổ cấm khôi phục chậm lại.

Thông U Ma Quân thúc giục Âm Lôi Hồ Lô trên đỉnh đầu, lấy âm lôi mở đường, một ngựa đi đầu, lách mình xâm nhập cổ cấm.

Sau đó Tần Tang và Kinh Vũ tuần tự xâm nhập cổ cấm, Thanh Quân cuối cùng thu hồi Ngũ Phương Tháp, theo sát phía sau.

Thời điểm bọn hắn công kích cổ cấm, đám người trong huyết trì liền phát hiện.

… …

Bên trên huyết trì, Diệp Lão Ma, hóa thân Huyết Ma và Thiên Chính lão nhân đang chuyên tâm phá giải phong ấn.

Thiên Chính lão nhân bận tâm lo lắng tình hình trận chiến, thỉnh thoảng nhìn về phía cửa vào huyết trì, thấy kỳ môn đại trận ổn định dị thường, vững vàng ngăn cản đối phương, trong lòng cảm thấy nhẹ nhõm.

Ba nhân ảnh liên thủ thi triển một loại bí thuật, kết từng đạo phù ấn nhanh chóng đánh xuống huyết trì, một số phù ấn dung hợp huyết thủy, một số khác thì tiêu tan ăn mòn cổ cấm.

Ba người không ngừng thi pháp, phong ấn đã gần như đến biên giới bị phá.

Huyết thủy không cách nào duy trì yên lặng, sóng lớn thay nhau nổi lên, còn ảnh hưởng đến cổ cấm, rầm rầm rung động.

Đúng lúc này, Thiên Chính lão nhân đột nhiên cảm thấy cổ cấm ba động, thần sắc đại biến, lập tức đoán được nguyên do, thân hình lóe lên liên tục, lao thẳng đến phương hướng ba động.

Diệp Lão Ma và hóa thân Huyết Ma chẳng quan tâm hết thảy mọi chuyện bên ngoài, mặc kệ Thiên Chính lão nhân tự mình hành động, tốc độ thi pháp ngược lại nhanh thêm mấy phần, giành giật từng giây phá giải phong ấn!

Sắc mặt Thiên Chính lão nhân cực kỳ âm trầm, đối phương biết rõ huyết trì, tựa hồ không kém hơn mình, không chỉ nhanh chóng tìm đến hạch tâm Hắc Tháp Trận, còn phi thường rõ ràng chỗ cổ cấm yếu kém nhất.

Bọn họ sưu hồn Cổ Ma mới biết những tin tức này, đối phương lại từ chỗ nào biết được?

Thiên Chính lão nhân cảm thấy khó hiểu, trăm mối vẫn không cách giải, những ý nghĩ này vừa lóe lên trong đầu, thì phía trước chợt xuất hiện một vết nứt, bên trong truyền ra khí tức âm lôi quen thuộc.

"Thông U Lão Ma!"

Thiên Chính lão nhân hừ lạnh, lão từng giao thủ với Thông U Ma Quân vài lần, chỉ cần nhìn thoáng qua đã biết thân phận của người đến.

Còn không biết Thông U Ma Quân dẫn theo bao nhiêu người.

Thiên Chính lão nhân biết tuyệt không thể cho đối phương đột phá, quấy nhiễu Diệp Lão Ma phá giải phong ấn, lúc này ống tay áo phất lên, một đạo lưu tinh vạch phá huyết vụ bắn đến vết nứt.

Bên trong tinh quang bọc lấy một đồ quyển.

Đồ quyển chầm chậm mở, đầu tiên hiển lộ một không gian sâu vô tận, tiếp đó hiển hiện điểm điểm tinh thần, hội tụ thành Tinh Hải.

Tinh Hà Đồ Lục nhìn như một tấm bản đồ, Tinh Không phảng phất thật sự tồn tại, các tinh tú di động không ngừng.

Thời điểm Tinh Hà Đồ Lục hoàn toàn triển khai, đồ quyển đột nhiên tiêu thất hư không.

Huyết vụ chung quanh theo đó biến mất.

Khu vực này biến thành không gian Tinh Hải, bị pháp bảo phong tỏa.

Thông U Ma Quân vừa mới xuyên qua cổ cấm, phát hiện bản thân đi đến một không gian hỗn độn, không giống như Kinh Vũ đã nói. Tiếp đó một tinh tú vô cùng to lớn bắn nhanh đến lão, kéo theo một cái đuôi hình chổi thật dài, tốc độ khí thế kinh người!

Đối mặt tinh tú Thông U Ma Quân chợt sinh ảo giác, cảm thấy mình nhỏ bé như một con kiến.

Nhìn thấy tinh tú đang bắn nhanh đến, muốn đánh mình thành bột mịn.

Thông U Ma Quân không hề sợ hãi, lạnh lùng nói: "Tinh Hà Đồ Lục! Thiên Chính lão quỷ, ngươi cũng đến!"

Nói xong, Âm Lôi Hồ Lô trên đỉnh đầu lão chấn động, vô số âm lôi từ bên trong phóng xuất đi, lao thẳng đến tinh tú.

Khí thế tinh tú hung hăng, sau khi bị âm lôi đâm xuyên qua, giống như huyễn ảnh bị một cây châm đâm thủng, chia năm xẻ bảy biến mất không thấy.

Thông U Ma Quân không bị chút tổn thương nào, bên tai nghe thấy thanh âm của Thiên Chính lão nhân, nói lời đe dọa: "Thông U Lão Ma, ngươi vậy mà truy tung đến tận đây, lão phu đã xem thường ngươi rồi! Ngươi biết lai lịch người bị phong ấn trong huyết trì không? Người vô tri, cẩn thận vẫn lạc nơi này!"

Thông U Ma Quân cười lạnh không thôi, quát lên: "Bất quá trấn áp một tên cổ tu sĩ mà thôi! Ngày đêm chịu đựng hình phạt tra tấn, dù không biến thành ma đầu, khẳng định sớm đã điên cuồng! Các ngươi tự tiện mở phong ấn huyết trì, phóng xuất ma đầu, đã từng nghĩ đến ức vạn sinh linh trong Bắc Thần Cảnh hay không?"

Nghe lời ấy, Thiên Chính lão nhân chấn động trong lòng.

Thông U Lão Ma quả nhiên hiểu biết nơi này, còn biết chuyện cổ tu sĩ bị phong ấn trong huyết trì.

Thiên Chính lão nhân thầm suy nghĩ, không như Tội Uyên sưu hồn ma đầu tìm đến huyết trì, đám người Tiểu Hàn Vực dường như đã biết huyết trì từ lâu, chẳng lẽ trước kia từng đến huyết trì?
Bình Luận (0)
Comment