Chương 1806: Thu hoạch ngoài ý muốn
Chương 1806: Thu hoạch ngoài ý muốn
Hồn bài đã vỡ.
Trùng Di đạo trường lấy thân tuẫn đạo.
Đám người yên lặng phong ấn huyết hồ.
"Nhị vị đạo hữu bớt đau buồn."
Người quen an ủi Ti Địch và Dược Tĩnh.
Hai người tu luyện đến cảnh giới này, mặc dù trong lòng bi thống đến cực điểm, nhưng không thất thố quá mức, chỉ yên lặng gật đầu.
Tất cả mọi người xúc động trước tình cảnh của Trùng Di đạo trưởng, hứa hẹn đến lúc đó sẽ đích thân đến Thái Ất Đan Tông phúng viếng, tiễn Trùng Di đạo trưởng một đoạn đường.
"Đạo trưởng Vũ đã đi trước một bước, chúng ta còn phải giãy dụa trong trần thế."
Thông U ma quân cảm khái một câu, tiếp tục nói: "Tội Uyên một mực như họa lớn trong lòng, lần này dù không đoạt được ngọc cốt, nhưng trước trảm diệt hóa thân của Diệp lão ma, sau trọng thương Thiên Chính lão quỷ, chiến tích nổi bật, thời cơ tốt nhất phản công. Bản tọa liền đi Thiên Hành Cao Nguyên, thương nghị với các đạo hữu còn lại."
Trong lúc nói chuyện, Thông U ma quân chủ yếu nhìn Tần Tang và Thanh Quân.
Tần Tang và Thanh Quân nhìn nhau, gật đầu nói: "Chúng ta đang có ý này!"
Bắc Thần Cảnh chiến loạn quá lâu, loại thế cục này bất lợi cho việc phát triển tông môn, cũng vô pháp an tâm tu hành.
Thông U ma quân đại hỉ, liên tục khen ngợi: "Các vị đạo hữu mau chóng chuẩn bị, tiến đến hội hợp. Đại chiến sắp đến, tốt nhất nên xong trong một lần hành động, triệt để diệt mưu đồ của Tội Uyên!"
Đám người đồng ý.
Phong ấn một mực ổn định, quái thú cũng không công kích phong ấn.
"Tạm thời không cần lo lắng đám quái thú này, nhưng vẫn nên đề phòng, về sau do các đại môn phái điều động đệ tử nhập cốc, thay phiên trông coi, để phòng vạn nhất, chư vị thấy thế nào?"
Có người lên tiếng đề nghị, tất cả mọi người không dị nghị, rất nhanh đã định điều lệ, đám Kim Đan may mắn còn sống sót đều là chân truyền đệ tử của các đại môn phái, lúc này chọn ra hai người, lệnh bọn họ trông coi chỗ này.
Thông U ma quân cáo từ đi trước, trực tiếp đi Thiên Hành Cao Nguyên.
Những người còn lại thì đường ai nấy đi, về sơn môn chuẩn bị chiến đấu.
Đông Dương Bá và Thông U ma quân đồng hành.
Tần Tang thấy thế, trong lòng biết trong thời gian ngắn khó mà ám toán Đông Dương Bá, liền không còn hao phí tinh lực tính toán chuyện này, nhưng phòng bị khẳng định cần thiết phải làm.
Lúc chia tay, những Nguyên Anh khác tận lực tạm biệt Tần Tang và Thanh Quân, Tần Tang đáp trả từng người.
Chỉ còn hai người Băng Hàm và Hướng Thanh.
"Lãnh đạo hữu xưa nay cao thâm mạt trắc, bản cung cũng không ngoài ý muốn, nhưng không nghĩ tới Tần đạo hữu cũng lợi hại như vậy! Thủ đoạn ngụy trang của đạo hữu thật cao minh, năm đó Hướng đạo hữu, bản cung và đạo hữu từng đàm đạo trên Thần Cương Phong mấy ngày, vậy mà không phát giác mảy may sơ hở."
Đôi mắt đẹp của Băng Hàm lưu chuyển, oán trách nói: "Đạo hữu từng nói, muốn đi Hư Linh Phái làm khách. Bản cung chờ đợi hồi lâu, vẫn không thấy đạo hữu đến nhà, đạo hữu không phải nói đùa chứ?"
Tần Tang luôn miệng nói: "Sao dám nói đùa? Trước đó bề bộn nhiều việc luyện hóa linh hỏa, chưa thể rảnh rỗi, đợi chiến sự kết thúc, Tần mỗ chắc chắn đến nhà bái phỏng."
Dung luyện tiêu mộc ôn dưỡng chân linh Vân Du Tử, luyện chế pháp bảo thu lấy Nam Minh Ly Hỏa, đều cần luyện khí thuật cao minh.
Tần Tang thèm muốn luyện khí thuật của Hư Linh Phái từ lâu, phải suy nghĩ thật kỹ làm sao từ trong tay Băng Hàm giao dịch luyện khí thuật.
Băng Hàm hài lòng gật đầu: "Vậy bản cung chuẩn bị tốt quỳnh tương ngọc dịch, đợi đạo hữu đại giá."
Tiếp theo, Hướng Thanh đến hàn huyên vài câu, rồi kết bạn với Băng Hàm rời đi.
Đưa mắt nhìn hai người rời đi, Tần Tang truyền âm hỏi Thanh Quân: "Sư tỷ hiểu biết Băng Hàm và Hướng Thanh bao nhiêu?"
"Trong đại chiến Hư Linh Phái đạt nhiều chỗ tốt, chỉ dưới Thái Ất Đan Tông, Băng Hàm am hiểu đạo lý không nên để lộ tiền tài quá nhiều, xử sự điệu thấp, mọi việc thuận lợi, cho nên không khiến người ta chú ý. Bất quá, nữ nhân này không đơn giản, tựa hồ đang âm thầm mưu đồ chuyện nào đó, vừa rồi trong lời nói của nàng. Ngươi và Hướng Thanh đều tinh thông thần thông ngự hỏa, bởi vậy nàng mới tận lực kết giao với các ngươi."
Thanh Quân thờ ơ lạnh nhạt, vậy mà thấy được rõ ràng.
Tần Tang không sợ Băng Hàm mưu đồ, đối phương muốn cầu hắn, hai bên càng dễ dàng thảo luận giao dịch hơn.
Lúc này, Kinh Vũ đề nghị trở về động phủ ngày xưa nhìn một chút.
Tần Tang thuyết phục Kinh Vũ, trước đi Nguyên Thận Môn với hai người, Nguyên Thận Môn an toàn, nàng có thể an tâm luyện hóa Thi Hoa Huyết Phách, tìm cơ hội đột phá.
Thanh Quân nói: "Ta đang muốn tìm chỗ điều tức một phen, các ngươi cứ đi, ta lập động phủ tại phụ cận, chờ các ngươi trở về."
Nghe vậy, hai mẫu tử Kinh Vũ lên đường trở về động phủ ngày xưa.
Tần Tang lưu lại, hộ pháp cho Thanh Quân.
Ngoài động phủ.
Tần Tang đi qua đi lại, thỉnh thoảng nhìn bên trong động phủ, khẽ nhíu mày.
Không biết Thanh Quân đại chiến với Diệp lão ma dẫn đến tiêu hao quá độ, hay do thương thế quá nặng, áp chế không nổi, không đợi rời khỏi Vô Nhai Cốc, liền muốn bế quan điều tức.
Trước đó thế cục quá loạn, hắn không chú ý tới tình trạng của Thanh Quân.
Cẩn thận hồi tưởng, từ khi rời khỏi huyết trì, cảm giác thần bí trên người Thanh Quân tựa hồ nhạt đi mấy phần.
Loại cảm giác này huyền bí lạ thường, khó mà dùng ngôn ngữ miêu tả, Tần Tang cũng nói không chính xác, có phải ảo giác hay không.
"Chẳng lẽ Thanh Loan trọng thương, phản phệ chủ nhân?"
Tần Tang tận mắt nhìn thấy khôi lỗi Thanh Loan bị hủy, lúc ấy khi nàng còn sử dụng thân phận Cảnh Bà Bà, Thanh Quân không tốn nhiều sức đã triệu hồi thêm một con khác, nên hắn cho rằng Thanh Loan thụ thương ảnh hưởng nàng không lớn.
Bất quá, khôi lỗi Thanh Loan ngày nay thực lực đủ so sánh yêu thú hóa hình, khẳng định sư tỷ hao phí tâm huyết cực lớn tế luyện thành, nói không chừng nàng dùng một loại bí thuật, không thể nói nhập với khôi lỗi năm đó.
"Không hổ là phụ tử, từ một cái khuôn đúc ra."
Tần Tang thầm nghĩ, nhớ đến thời điểm Thanh Trúc tiền bối trọng thương hấp hối, cũng ráng chống đỡ như vậy.
Chờ đợi không lâu lắm, Kinh Vũ và Bàn Kê đã trở lại.
Tần Tang đã hoá giải cấm chế trên người Bàn Kê, đôi mẫu tử này tựa hồ nói không hết chuyện.
Lại đợi thêm hai canh giờ.
Thanh Quân xuất quan, chạm đến ánh mắt Tần Tang, trong lòng biết hắn đang lo lắng: "Thương thế của ta không đáng ngại, Thanh Loan bị hao tổn nghiêm trọng, đoạn thời gian sau không thể ngự sử đối địch, đành phải sử dụng Ngũ Phương Tháp rồi."
… …
Hai người hai yêu trực tiếp rời khỏi Vô Nhai Cốc, trở về Nguyên Thận Môn.
Bạch còn bế quan bên trong động phủ, chẳng biết lúc nào mới tham ngộ cốt chú và Thi Hồn Châu xong, tiến giai Thi Vương.
Tần Tang không đi quấy rầy Bạch.
Tìm một động phủ, thu xếp cho hai người Kinh Vũ, Tần Tang trở lại động phủ của mình.
Trên đường trở về, Tần Tang một mực thỉnh giáo khôi lỗi thuật của Thanh Quân, thu hoạch tương đối khá.
Thanh Quân truyền cho hắn mấy loại bí thuật cấm chế khôi lỗi.
Nàng cũng nói những hiểu biết của mình, liên quan đến Thượng Nguyên Thanh Tĩnh Cung và Phù Khôi Nguyên Anh cho Tần Tang, chưa hẳn chuẩn xác, để hắn tự phân biệt nghiệm chứng.
Thực lực của Phù Khôi Nguyên Anh sánh ngang tu sĩ Nguyên Anh trung kỳ, nhưng lịch đại tổ sư Thượng Nguyên Thanh Tĩnh Cung, không thể thuần phục nó, đành phải trấn áp trong sư môn.
Thanh Quân khuyên Tần Tang không nên mong đợi Phù Khôi quá nhiều.
Tuy tạo nghệ khôi lỗi của nàng cao thâm, nhưng chưa hẳn hơn lịch đại tổ sư Thượng Nguyên Thanh Tĩnh Cung, đoán chừng khó tìm thấy biện pháp thu phục Phù Khôi, chỉ đành tận lực làm.
Kết quả tốt nhất, chỉ sợ chẳng khác Thượng Nguyên Thanh Tĩnh Cung, lưu tại trong sư môn, làm khôi lỗi bảo hộ.
Tuy nhiên, sau khi phát hiện tác dụng kì lạ của Phù Khôi Nguyên Anh, tâm tư của Tần Tang đã sớm đặt trên Phù Khôi.
Hắn điều tra Phù Khôi, lúc thử cảm ứng hồn ảnh bên trong Phù Khôi, kinh hỉ phát hiện, dĩ nhiên trải nghiệm được trong hồn ảnh còn sót lại một tia tâm cảnh của tên tu sĩ kia.
Lịch đại tổ sư Thượng Nguyên Thanh Tĩnh Cung, không thiếu cao thủ Nguyên Anh trung kỳ.
Trong cơ thể Phù Khôi, không biết có hồn ảnh Nguyên Anh trung kỳ không?