Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 1845 - Chương 1845: Uớc Hẹn Ngàn Năm

Chương 1845: Uớc hẹn ngàn năm Chương 1845: Uớc hẹn ngàn năm

Hai tháng sau.

Bên trong Thiên Ngân.

Mười mấy thân ảnh lao vùn vụt trong hư không.

Những người này độn thuật tinh diệu, nhìn như không thấy cấm chế trong Thiên Ngân. Cảm ứng được uy áp trên người bọn họ, sinh linh trong Thiên Ngân vô cùng hoảng sợ, trốn trong sào huyệt run lẩy bẩy.

Nếu kẻ nào nhìn thấy những người này, khẳng định sẽ kinh hãi không thôi, bởi vì đều là những nhân vật đại danh đỉnh đỉnh trong Bắc Thần Cảnh.

Thương Hồng Chân Nhân, đầu tàu của Tội Uyên.

Chân Nhất Đạo trưởng, Minh chủ Thiên Hành Minh.

Thông U ma quân, đám người Tần Tang, tu sĩ Tiểu Hàn Vực.

Vũ Vương cao thủ đệ nhất Yêu tộc.

Tu sĩ họ Lư đến từ Sa Mạc.

… …

Bọn hắn muốn đi đến Uyên Khư.

Cao thủ đến từ các vực kết bạn đồng hành, đã không còn bầu không khí giương cung bạt kiếm.

Theo tin tức Thiên Chính lão nhân vẫn lạc truyền đi, sĩ khí Tội Uyên rơi xuống hố sâu, trải qua mấy lần đàm phán, đáp ứng điều kiện hà khắc của Hai Vực Đồng Minh.

Một tháng trước, Tiểu Hàn Vực, Thiên Hành Minh và Tội Uyên thề trước Dục Thành, lập ước hẹn ngàn năm, kết thúc chiến tranh kéo dài gần hai trăm năm.

Thiên Yêu Đồi, thế lực sa mạc đều đến xem lễ.

Bắc Thần Cảnh rốt cục nghênh đón hòa bình khó được!

Dù người tâm kiên định, hai trăm năm chiến loạn, cơ hồ liên lụy toàn bộ Bắc Thần Cảnh, khoảnh khắc tấm bia đá khắc hiệp ước được hoàn thành, không khỏi thở phào nhẹ nhõm.

Nhưng mọi người không dám thư giãn.

Diệp lão ma đồ sát chúng Nguyên Anh Tội Uyên, trốn vào Tội Thần Cung, nghiễm nhiên trở thành địch nhân chung của thế lực khắp nơi, bọn hắn lần này kết bạn tiến vào Tội Uyên, chính vì nguyên nhân này.

Tội Thần Cung và Tử Vi Cung ẩn chứa quá nhiều bí mật, Diệp lão ma tính toán quá lớn, sau khi đám người Chân Nhất Đạo trưởng thương nghị, khẳng định Diệp lão ma đã phòng bị tam vực liên thủ, xuất binh chưa chắc diệt trừ được lão. Ổn thỏa vẹn toàn, đành phải mời Thiên Yêu Đồi và tu sĩ Sa Mạc, liên thủ tiến vào Tội Thần Cung, vây giết Diệp lão ma!

Mọi người biết rõ, đơn độc không phải đối thủ của Diệp lão ma, không thể nào độc chiếm bí mật. Bí mật trọng yếu đến đâu, không giết chết lão hết thảy đừng nói.

Đến lúc đó, các phương chia sẻ bí mật, đạt được thành tựu lớn bao nhiêu, phải nhìn khả năng của bản thân.

Còn một nguyên nhân khác, khó bài trừ bọn họ.

Giữa Tiểu Hàn Vực và Thiên Yêu Đồi tồn tại minh ước cổ xưa về Tử Vi Cung, lần này thông qua Tội Thần Cung tiến vào Tử Vi Cung, khẳng định phải cho Thiên Yêu Đồi một công đạo.

Trong đại chiến Thiên Yêu Đồi một mực phái yêu binh viện trợ, hiện tại thế cục chuyển biến tốt cũng không thể trở mặt.

Mà lúc trước Tội Uyên hoà đàm với thế lực Sa Mạc, đã hứa hẹn vì bọn họ mở Uyên Khư và Tội Thần Cung ra, cho nên thế lực Sa Mạc mới dễ dàng tiếp nhận.

Vì Diệp lão ma, toàn bộ Bắc Thần Cảnh đoàn kết lại.

Tần Tang tự nhiên vui lòng hợp tác, hắn không muốn Bắc Thần Cảnh xuất hiện một Ma Quân, Thương Lãng Hải trước có bố cục của Hóa Thần, sau lại tử thương nhiều cao thủ hàng đầu, miễn cưỡng phong ấn Ma Quân.

Tiểu Hàn Vực không có năng lực phong ấn Ma Quân, cần phải ngăn cản trước khi lão động thủ.

Để phòng vạn nhất, Tần Tang mệnh lệnh đám người Bàn Kê tiếp tục tìm kiếm động phủ thích hợp trong khu vực hải ngoại. ngày sáng lập Thanh Dương Quan trì hoãn lần nữa.

Chờ sau khi Tử Vi Cung xuất thế, thì tính toán.

Mặc dù, chiến lợi phẩm của Tần Tang, chèo chống một môn phái phát triển cũng dư xài.

Lần này, át chủ bài của Tội Uyên bị nhìn thấu hết, Hai Vực Đồng Minh hùng hổ dọa người, Tội Uyên đành phải bỏ giá cực lớn, có thể nói đại xuất huyết.

Tội Uyên lấy lợi ích của Diệp lão ma và những Nguyên anh chết đi, dùng để bồi thường tổn thất cho Hai Vực Đồng Minh, nhưng khẩu vị tu sĩ Nguyên Anh nào dễ thỏa mãn như vậy.

Thí dụ như Khúc Hoàn, đã sớm để mắt đến bảo vật Hoàng La Đằng của Tinh Hằng Tông.

Vì thế, đám người Thương Hồng chân nhân đành phải nhịn đau xuất ra đủ loại trân tàng dị bảo, cho dù vẫn chưa thương cân động cốt, cũng kém cực hạn không xa, sau này còn phải trải qua một khoảng thời gian khó khăn.

Chỉ chờ mong, diệt trừ Diệp lão ma đạt được chiến lợi phẩm đủ để đền bù tổn thất.

Chiến tích của Tần Tang, một đám cao thủ đỉnh tiêm khó mà đổi kịp, có tư cách lựa chọn chiến lợi phẩm.

Những bảo vật này trân quý từng cái, làm cho người hoa mắt. Không thiếu pháp bảo công hiệu kì lạ, cổ bảo lưu truyền từ thời thượng cổ và đủ loại linh vật, linh dược trân quý.

Mỗi một bảo vật Tần Tang đều yêu thích không buông tay, châm chước thật lâu, quyết định làm theo kế hoạch của mình, ánh mắt rời khỏi nhóm cổ bảo, nhìn lên trên những linh tài kia.

Cuối cùng, hắn lựa chọn Viêm Khuê, Dực Hỏa Dịch và các loại linh tài quý hiếm khác.

Linh tài được Nguyên Anh trân tàng, giá trị không cần nghĩ.

Bình thường khó tìm thấy.

Những lão gia hỏa kia tuyệt không dễ dàng lấy ra.

Tần Tang chuẩn bị luyện chế pháp bảo thu lấy Nam Minh Ly Hỏa, vừa lúc thiếu khuyết linh tài trân quý, lần này đạt được nhiều như vậy, cũng vui mừng không thôi, thật chẳng phí công xuất lực.

Quay đầu đi Hư Linh Phái một chuyến, tăng tạo nghệ luyện khí lên, liền có thể bắt đầu luyện chế.

"Tần đạo hữu đang suy nghĩ chuyện gì?"

Tần Tang đang trầm tư, bị người làm bừng tỉnh, quay đầu nhìn lại, là tu sĩ họ Lư.

Hiện tại hắn biết người này tên Lư Bá Viễn.

Sau trận chiến Uyên Khư , Lư Bá Viễn bị trọng thương, Hàn Tích tự bạo nhục thân, về sau Tần Tang chưa từng gặp lại.

"Lư đạo hữu."

Tần Tang khẽ lắc đầu: "Không có gì, ta đang nghĩ đến Diệp lão ma. Lần sau Tử Vi Cung xuất thế, không nên cho tu sĩ cấp thấp tham dự tốt hơn."

Vạn nhất Cổ Ma thoát khốn, tu sĩ Nguyên Anh khó mà phân tâm bảo vệ, đến lúc đó trở thành huyết thực đưa tới cửa.

"Không sai!"

"Có đạo lý, Tần đạo hữu nghĩ thật chu đáo."

… …

Những người khác nghe Tần Tang đề nghị, đều gật đầu, mấy câu liền quyết định việc này.

"Trước đó không có cơ hội hỏi, không biết Hàn Tích đạo hữu khôi phục thế nào rồi?"

Tần Tang thả chậm tốc độ, song hành với Lư Bá Viễn.

Lư Bá Viễn nhẹ giọng thở dài, khóe miệng lộ ra một nụ cười khổ: "Hàn Tích đạo hữu bị thương cực nặng, muốn khôi phục rất khó, ta chỉ có thể mở ra lối riêng..."

Lời còn chưa dứt, ống tay áo vũ động một trận, một đầu Băng Tích thuận theo cánh tay Lư Bá Viễn leo ra, ngẩng đầu nhìn Tần Tang, miệng nói tiếng người: "Tần đạo hữu, nhiều năm không thấy, không ngờ vừa nghe tin tức của đạo hữu, đạo hữu vậy mà lắc mình biến thành nhân tộc Nguyên Anh, làm cho ta và Lư đạo hữu kinh ngạc nửa ngày."

Tần Tang hơi kinh ngạc.

Khí tức trên thân Băng Tích mịt mờ, hắn cũng nhìn không ra Hàn Tích khôi phục mấy thành thực lực. Thoạt nhìn như đoạt xá nhục thân một con Băng Tích khác.

Nghe Hàn Tích trêu chọc, Tần Tang liếc mắt nhìn hai thân ảnh cách đó không xa, Vũ Vương và Xà Vương.

Tam vực đại chiến lắng lại, bởi vì Diệp lão ma, nhân tộc trong Bắc Thần Cảnh kết thành đồng minh, Vũ Vương biết tin thì kinh ngạc không thôi.

Đối với Thiên Yêu Đồi mà nói, nhân tộc đoàn kết không phải tin tức tốt, nhưng bọn họ cũng không có biện pháp gì tốt.

Lúc trước Tần Tang ngụy trang thành Yêu Vương, nghênh ngang tiến vào Vạn Yêu Thành tham gia Yêu Vương nghị sự, sau khi chúng Yêu Vương biết thân phận thật sự của Tần Tang, vừa khiếp sợ vừa tức giận.

Mỗi lần Vũ Vương nhìn thấy Tần Tang, sắc mặt đều không tốt, ngay cả Xà Vương từng giao tình thân cận với Tần Tang, hiện tại phi thường lãnh đạm.

Cũng may Kinh Vũ đứng giữa hòa giải, nếu không Thiên Sơn Trúc Hải đã không thể đặt chân trong Thiên Yêu Đồi.

Chỉ cần Kinh Vũ thành công vượt qua thiên kiếp, thời gian trôi qua, hắn tin rằng có thể chậm rãi chữa trị vết rách.
Bình Luận (0)
Comment