Chương 185: Thi Đan Bí Thuật
Chương 185: Thi Đan Bí Thuật
Động phủ hẹp, nhưng được bố trí cực kỳ ấm áp, giống khuê phòng tiểu thư nhà giàu ở thế gian, ngay cả vật dụng trong nhà cũng được bày biện, và kiểu dáng giống với nhân loại như đúc.
Tại nơi sâu nhất trong động phủ có xây một ao nước bằng ngọc cực kì tinh xảo, phía trên ngọc trì có linh vụ hội tụ, bên dưới là một Tuyền Nhãn rất nhỏ, bên trong ngọc trì có đầy nửa ao nước suối.
Như một vũng thanh tuyề, có nghĩa là Linh Nhãn sắp hóa thành suối.
Phẩm chất Linh Nhãn ở nơi này còn cao hơn trong tưởng tượng của Tần Tang, cho dù là động phủ ở Thiếu Hoa Sơn cũng ít động phủ có thể sánh bằng, đây tuyệt đối là động phủ thượng đẳng.
Tần Tang âm thầm gật đầu, đổi được động phủ chỗ này rồi thì tốc độ tu luyện sau này của hắn sẽ đề thăng nhanh hơn một phần, đừng có coi thường chút thăng cấp đó, tích tiểu thành đại, nói không chừng có có thể đột phá điểm mấu chốt Trúc Cơ kỳ nữa.
Thấy quả đúng là Linh Nhãn, Tần Tang liền ném ngọc giản ghi chép Độn Linh Quyết cho bạch miêu.
Sau khi bạch miêu xem qua một lượt liền nhắm mặt tĩnh tọa một lúc, đột nhiên huy động đánh ra liên tiếp mấy đạo linh lực, trong hư không ngưng kế tạo thành mấy luồng phù văn thần bí.
'Vụt!'
Phù văn chui vào trong cơ thể bạch miêu.
Chỉ trong nháy mắt, linh lực trong cơ thể nó đã nội liễm, đồng thời yêu khí quanh người cũng yếu ớt đi trông thấy. Chỉ cần nó luyện Độn Linh Quyết thuần thục là có thể che giấu hoàn toàn yêu khí.
Độn Linh Quyết có hiệu quả khiến bạch miêu kinh hỉ không gì sánh được, lập tức đứng dậy chắp tới với Tần Tang:
-Đa tạ Tần công tử đã tặng cho ta pháp quyết này, ta sẽ dạy lại cho công tử pháp quyết mở rộng động phủ.
Dứt lời bạch miêu lấy ra một miếng ngọc giản, dâng hai tay đưa cho Tần Tang, sau đó lưu luyến nhìn khắp động phủ một lượt, thu hết vật phẩm cất đi làm kỷ niệm, cuối cùng mới từ biệt với Tần Tang.
Không ngờ bạch miêu lại đi quả quyết như thế, Tần Tang đưa bạch miêu ra ngoài động phủ.
Buồi chiều ánh tà, mây khói mịt mù.
Tần Tang đưa mắt nhìn bạch miêu đạp nước đi về phía tây, thân hình nhỏ nhắn yêu kiều biến mất ở đằng xa, yên lặng nói: Chỉ mong ngươi có thể an toàn tới Thiên Yêu Khâu, đạt được mong ước của mình.
Sau khi quay lại động phủ, Tần Tang bắt đầu suy nghĩ nên bố trí động phủ thế nào.
Hắn không để tâm tới hưởng lạc, chỉ cầu một cái chỗ an thân là đủ.
Động phủ hiện tại rất vừa vặn, có đủ chỗ để Thủy Tâm Trúc bồ đoàn và một số vật phẩm cần thiết là đủ rồi, không nhất thiết phải mở rộng thêm.
Vấn đề duy nhất chính là năng lực phòng ngự của đại trận trong động phủ không mạnh, trận pháp mà vị Trúc Yêu kia để lại chỉ có tác dụng phong bế linh khí Linh Nhãn không tiết ra ngoài mà thôi, cùng lắm là đủ để phong bế đại trận, có tác dụng che giấu.
Tần Tang đi xung quanh động phủ vài vòng, sau đó lại bay ra ngoài xem xét xung quanh hòn đảo hồi lâu, cuối cùng lại kiểm tra hoàn cảnh chu vi trăm dặm một lần, phát hiện linh lực xung quanh hòn đảo này cực kì mỏng manh, những hòn đảo nhỏ bên cạnh cũng đều là hoang đảo giống thế, cỏ mọc rậm rạp không chút linh khí.
Cho dù tu tiên giả có lăng không bay qua nơi này cũng không nghĩ tới một nơi hoang vu như này lại tồn tại Linh Nhãn, thậm chí còn chẳng muốn nhìn nhiều.
Lại có trận pháp ẩn giấu nên động phủ cũng khó bị phát hiện, trừ khi có đại tu sĩ mạnh mẽ dùng thần thức tìm kĩ một phen.
Cuối cùng, Tần Tang quyết định sau này có cơ hội sẽ tìm một đại trận phòng hộ thật mạnh để bố trí xung quanh động phủ của mình, nơi này là bên trong Vân Thương đại trạch, ngư long hỗn tạp, lại không thuộc quản lý của Thiếu Hoa Sơn nên khó mà đảm bảo không có chuyện ngoài ý muốn xuất hiện.
Cầm huyết đạo chỉnh đốn lại động phủ một lượt, sau đó quét dọn sạch sẽ, động phủ này có khả năng sẽ đi cùng hắn trong một thời gian rất dài, Tần Tang lấy đồ mà mình dùng quen ra, nhìn hai bên, không hiểu sao lại cảm thấy ấm áp, cảm giác yên tâm như đang ở trong tổ ấm của mình vậy.
Sau khi thu dọn đâu vào đó xong Tần Tang liền đánh thức Cổ Nguyên đang ngất xỉu. Xương cốt Cổ Nguyên không rắn chắc như sư phụ hắn ta nên Tần Tang dạy dỗ mấy cái hắn ta đã hỏi gì đáp nấy. Sau khi hỏi xong hết thứ muốn biết xong Tần Tang liền giúp Cổ Nguyên ra đi thống khoái, rồi xếp bằng ngồi lên bồ đoàn, cầm ngọc giản trong tay lật xem, sau đó rơi vào trầm tư.
Kết hợp nội dung pháp quyết trong ngọc giản và khẩu cung của Cổ Nguyên, Tần Tang gần như đã hiểu rõ nội tình của Thi Đan Bí Thuật.
Thi Đan Bí Thuật được chia thành hai phần, một phần là luyện chế Thi Đan, cũng chính là Huyết Tâm Đan pháp môn, phần thứ hai là luyện hóa Huyết Tâm Đan như thế nào để có ích nhất cho bản thân.
Trước hết để một ai đó tu luyện pháp quyết thứ nhất, khiến người đó phải đi thôn phệ phàm nhân luyện ra Thi Sát Chi Khí, trong quá trình đó người luyện sẽ bị Thi Sát Chi Khí ảnh hưởng, cơ thể và nguyên thần sẽ phát sinh dị biến.
Môn pháp tà công này lợi dụng nhục thể của người khác làm lô đỉnh, Thi Sát Chi Khí làm mồi lửa rồi thôn phệ đem sinh hồn, huyết thực của người đó để tinh luyện thành Huyết Tâm Đan.
Người tu luyện môn pháp tà công này cho dù khi bắt đầu trong lòng còn thiện miệm, có thể kiềm chế được dụ hoặc không làm tổn thương phàm nhân vô tội, nhưng cuối cùng vẫn sẽ bị tà công gặm nhấm thần trí, khó mà chống lại dục vọng rồi bị bức tới phát điên.
Một khi rơi vào điên cuồng thì bản năng sẽ thôi thúc người đó thôn phệ huyết nhục và sinh hồn, hoàn toàn không thể khống chế chính bản thân mình.
Nếu không phải có Miêu Yêu bên cạnh nhìn thì cho dù ý chí của Hắc Oa mạnh mẽ thế nào cũng không thể tự kiềm chế được, còn những phàm nhân trong huyệt động lúc đó đã sớm thành bữa ăn trong bụng hắn ta.